Khí Vũ Trụ

Chương 836: Nơi lượng kiếp bộc phát.

Rời khỏi Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố lại quay về bên trong thần trận hư không. Thần Nguyên tràn ra từ trong vết nứt hư không kia đã càng lúc càng ít, có vẻ như sắp hoàn toàn biến mất rồi.
Thần niệm Lam Tiểu Bố rà quét bên trong đại điện Thần Nguyên, nơi đó có đông đảo tu sĩ của Tịch Thần cốc, hôm nay hắn muốn một mẻ hốt gọn. Đại điện Thần Nguyên đã sớm bị hư không thần trận của hắn khóa lại, chờ sau khi hắn rời khỏi đây sẽ trực tiếp bắt đầu dựa vào thần trận tiêu diệt.
Đối với người của Tịch Thần cốc, Lam Tiểu Bố không có chút đồng tình hay không đành lòng nào. Đâ là nơi tụ tập súc sinh, động một tí là luyện hóa tiên vực. Có lẽ ở trong mắt những người này, mạng của bọn hắn mới là mạng, mạng của người khác thì có thể tùy ý giết chết. Một cái tiên vực, cả chục tỷ sinh mạng, ở trong mắt những người này cũng có thể giết chết.
Lam Tiểu Bố thở dài, trên thực tế, Tịch Thần cốc là như vậy, những nơi khác cũng như vậy. Người tu đạo, có mấy người sẽ để ý đến sinh mạng của người khác? Vì đại đạo, diệt tuyệt một tông môn, một tinh cầu, thậm chí cả một giới đâu chỉ có mình Tịch Thần cốc? Hắn cho dù có muốn giết nữa, thì sợ cũng không thể giết hết được.
Nếu như không phải vì những hạng người tư lợi này, làm sao tiên giới lại có lượng kiếp? Thử nghĩ một chút xem, Thần giới phải tốn biết bao công sức để dẫn lượng kiếp đến tiên giới, sao có thể đơn giản được?
Trừ khi hắn là chúa tể của vũ trụ này, mới có thể ngăn cản loại chuyện này tiếp tục diễn ra, nhưng mà chuyện này rõ ràng là không thực tế.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, đang định rời khỏi hư không thần trận này, ánh mắt đột nhiên dừng lại. Hắn đi đến biên giới của vết nét hư không, đặt tay lên vết nứt hư không, nhắm mắt lại.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mở to mắt ra, hắn khẳng định vết nứt này còn lớn hơn lúc hắn mới tiến vào đây một chút. Mặc dù loại mở rộng ra này dùng mắt thường không thể nhận ra được, nhưng quả thật có mở rộng ra.
Thần niệm Lam Tiểu Bố từ từ thẩm thấu vào, khi kéo dài đến mấy vạn dặm, thần niệm tựa như bị một lực lượng mênh mông vô tận cuồng bạo xoắn đến, trong chớp mắt đã biến mất tăm.
Lam Tiểu Bố thu hồi thần niệm, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, hắn cảm nhận được một loại hủy diệt trong lực lượng này, một loại niết hóa hoàn toàn vô tình…
Một suy nghĩ đột nhiên nhảy ra trong đầu Lam Tiểu Bố, đây tuyệt đối chính là điềm báo của lượng kiếp.
Lam Tiểu Bố lùi về sau mấy bước, cuối cùng hắn cũng hiểu lượng kiếp bắt đầu từ nơi nào, chính là trong khe hở hư không ở Tịch Thần cốc này.
KHi vết nứt càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, lực lượng hủy diệt này cuối cùng sẽ xé toạc ra, ép toàn bộ tiên giới thành bã vụn.
“Đây quả nhiên là cố ý…” Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm vào vết nứt hẹp dài này, trong miệng lẩm bẩm.
Thậm chí hắn có thể đoán được, ở phía bên kia của vết nứt này, là từng đạo đại trận, những đại trận này sẽ dẫn hết lượng kiếp của một giới, xuyên qua vết nứt này,sau đó hủy diệt Tiên giới.
KHông biết đặt Thiên Cương trận bàn ở nơi này thì có thể ngăn cản lượng kiếp này lại không.
Suy nghĩ của Lam Tiểu Bố vừa mới sinh ra đã lập tức lắc đầu. Hắn khẳng định là sẽ không ngăn được, loại lượng kiếp này mênh mông mạnh mẽ đến mức nào, một cái Thiên Cương trận bàn sao có thể ngăn cản được?
Chờ sau khi lượng kiếp khuếch tán ra tiên giới, không gian tiên giới mênh mông vô tận sẽ khiến lượng kiếp bị hạn chế và suy yếu đi, nói cách khác, nhuệ khí của đợt lượng kiếp thứ nhất đã biến mất, lúc này mới có thể dựa vào Thiên Cương trận bàn bảo vệ một phần tiên vực.
Cho dù sẽ lập tức rời khỏi nơi này, Lam Tiểu Bố vẫn quyết định bố trí một ít trận pháp báo động ở nơi này. Một khi lượng kiếp đến, hắn có thể kịp thời cảm nhận được, cũng sẽ chuẩn bị được sớm hơn.

“Cốc chủ, hơi thở Thần Nguyên đã tiêu tán, còn chưa đến mười năm, không biết đã xảy ra chuyện gì.” Một Trưởng lão tiên đế đứng lên.
Cho dù không đến mười năm, nhưng những người ở trong đại điện Thần Nguyên này cũng đã thu hoạch được không nhỏ.
Thái Thượng trưởng lão Uông Hiên cũng đứng lên,trong lòng hắn có chút cảm thán, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi. Nếu như để hắn tu luyện thêm một năm nữa, hắn sẽ có khả năng cực lớn có thể bước vào Thần Nhân cảnh.
“Uông Thái Thượng, ta cảm thấy lần này Thần Nguyên mở ra có chút kỳ quái. Thời điểm ban đầu, hơi thở Thần Nguyên hình như yếu hơn trước kia một chút, sau đó thì nhiều hơn rất nhiều, tựa như mạnh hơn lúc trước một chút. Mấy năm cuối cùng này, lại bắt đầu yếu bớt, chuyện này hoàn toàn khác với quy luật lúc trước.” Cốc chủ Trầm Ấp nói.
Đại điện vô cùng yên tĩnh, trên thực tế tất cả mọi người đều cảm nhận được sự khác biệt này. Bây giờ sau khi Trầm Ấp nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy đúng. Đồng thời tất cả mọi người đều nghĩ đến, khi Thần Nguyên mở ra, có người cảm nhận được có người ngoài tiến vào đại điện Thần Nguyên, nhưng mà cũng không tim được là ai đi vào.
“Ta vẫn tin tưởng vào trực giác của ta, sâu trong đại điện này nhất định có người ngoài tiến vào, hơn nữa hắn còn dựa vào Thần Nguyên ở nơi này để tu luyện.” Trầm Ấp nói một lần nữa.
Uông Hiên gật đầu, lúc đang định nói chuyện thì nghe thấy một giọng nói vang lên, “Cảm giác không sai, ta quả thật đã tiến vào đây từ nhiều năm trước rồi. Ngươi chính là cốc chủ của Tịch Thần cốc? Muốn hỏi thăm ngươi một người, rốt cuộc Thải Thương đã xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói này vang lên, tất cả mọi người đều theo bản năng lấy pháp bảo của mình ra, cùng lúc đó, cảnh giác nhìn chằm chằm nơi phát ra âm thanh.
Sau đó bọn hắn lập tức nhìn thấy Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố đang đứng trong hư không trên đỉnh đầu của bọn họ, trong tay cầm một cây trường kích, nhìn tựa như vừa mới đi ngang qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận