Khí Vũ Trụ

Chương 596: Không phải tu sĩ nào cũng sợ chết.

Liễu Minh tự giễu cười cười, “Ta đã từng bị vứt bỏ, bây giờ mà ta rời đi, cũng chẳng khác nào đang vứt bỏ lại Ma Huyền Hành Đạo tiên thành cùng vô số tu sĩ còn ở lại Ma Huyền Hành Đạo tiên thành này. Điều gì mình không muốn thì cũng đừng làm với người khác. Huống chi bây giờ ta vẫn còn là thành chủ. Bùi Hưng, ngươi đi đi, tương lai nếu như Ma Huyền Tiên Vực vẫn còn tồn tại, đến dâng cho ta một nén hương là được rồi.”
Bùi Hưng lập tức nói, “Thành chủ, chúng ta cùng ở lại Ma Huyền Hành Đạo tiên thành này, vào sinh ra tử, có cái khổ nào mà chưa từng trải qua? Nếu như ngươi không đi, vậy thì Bùi Hưng ta đương nhiên cũng sẽ không đi. Tiên Yêu thú cấp mười thì sao chứ? Cũng lắm thì đi luân hồi thôi.”
Liễu Minh vỗ vỗ bả vai Bùi Hưng, không nói gì cả, hắn biết Bùi Hưng ở lại đây cũng chỉ có môt con đường chết mà thôi. Bọn hắn đều biết hộ trận của Ma Huyền Hành Đạo tiên thành có vấn đề, mặc dù chỉ là một tiên trận cấp tám. Nhưng có hộ trận và không có hộ trận hoàn toàn là hai việc khác nhau.

Khốn Sát tiên trận cấp tám của Lam Tiểu Bố vẫn còn chưa hoàn thành trận đạo của hắn lại đột phá một lần nữa, chân chính trở thành tiên trận đế cấp chín. Điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, hắn không chút do dự bố trí thêm một cái Khốn Sát tiên trận cấp chín ở phía sau khốn trận, sát trận cấp tám.
Nơi mà Lam Tiểu Bố chọn vốn cách Ma Huyền Hành Đạo tiên thành rất xa, bây giờ hình như Ma Huyền Hành Đạo tiên thành có lộ ra một chút tiếng gió, có rất nhiều người đều chọn rời đi.
Về chuyện bây giờ bọn hắn rời đi, tương lai cũng vẫn sẽ bị thú triều tiên yêu thú tấn công, đây không phải là điều bọn họ quan tâm. Đối với những tu sĩ rời đi mà nói, có thể trốn được khốn cục trước mắt, chạy trước rồi nói tiếp.
Trừ quân tu sĩ ra, còn có rất nhiều tu sĩ không biết rằng nguy hiểm sắp đến. Hoặc là cho dù là chính quân tu sĩ cũng không biết rằng nguy hiểm sắp đến, bọn họ chỉ dựa theo mệnh lệnh của cấp trên, sau đó rời khỏi Ma Huyền Hành Đạo tiên thành mà thôi.
Khi tiên trận phòng ngự cấp chín được bố trí ra, Lam Tiểu Bố không chút do dự cắm một đầu Tiên Linh Mạch thượng phẩm và mười đầu Tiên Linh Mạch trung phẩm xuống. Bên dưới Ma Huyền Hành Đạo tiên thành vốn có vài đầu Tiên Linh Mạch thượng phẩm, Lam Tiểu Bố là một tiên trận đế cấp chín, có thể dễ dàng lấy tiên linh khí của những Tiên Linh Mạch này làm của riêng, hóa thành tiên linh nguyên cung cấp cho tiên trận mà hắn bố trí ra.
Khi Lam Tiểu Bố đang bố trí cái Giảo Sát tiên trận cấp chín thứ hai, thú triều chân chính đã đến.
So với mấy chục vạn yêu thú trước đó, thú triều trước mắt này mới là minh chứng rõ nét cho cái gì gọi là vô biên vô hạn. Ma Huyền Hành Đạo tiên thành đã đủ lớn, nhưng so với thú triều trước mắt này, chỉ sợ không cần chiến đấu, đã bị đè bẹp rồi.
Tiếng la hét khủng hoảng và yêu thú gào rống xen lẫn nhau tràn về phía Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, loại khí thế cuồng bạo kia khiến trong lòng vô số tu sĩ run sợ. Thế thì còn đánh nhau thế nào nữa? Quân tu sĩ của chúng ta đâu?
“Quân tu sĩ đâu?” Tu sĩ còn ở lại Ma Huyền Hành Đạo tiên thành đều đang la lớn, thú triều khủng bố như vậy xông đến, thế nhưng bọn họ lại chẳng nhìn thấy bóng dáng của quân tu sĩ đâu.
“Kia kìa, sao chỉ có một chút người như vậy?” Có người nhìn thấy quân tu sĩ đến, nhưng mà quân tu sĩ này nhiều nhất chỉ có một hai vạn người.
Đây là quân tu sĩ của chính Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, nơi này là nhà của bọn họ, bọn họ trừ việc ở lại đây bảo vệ gia đình quê hương của họ, không còn con đường lựa chọn nào khác. Huống chi thành chủ của bọn hắn cũng ở lại đây, không hề rút lui.

Lam Tiểu Bố chỉ có thể tăng nhanh tốc độ bố trí Khốn Sát tiên trận của mình, không có Khốn Sát tiên trận, tiên trận phòng ngự chỉ có thể ngăn cản tiên yêu thú xông vào Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, nhưng không thể nào giết chết những tiên yêu thú này.
Một luồng khí thế cuồng bạo đáng sợ ập tới, Lam Tiểu Bố suýt chút nữa cảm thấy ngừng thở. Một con báo yêu cao khoảng một trượng nhảy ra từ trong đám tiên yêu thú, đầu báo thân người tựa như còn chưa tiến hóa hoàn toàn. Nhưng chỉ với khí thế này thôi, đã khiến cho mấy vạn quân tu sĩ trong Ma Huyền Hành Đạo tiên thành trì trệ lại, khí thể quyết tiến không lùi lập tức bị đánh tan.
Đây chính là tiên yêu thú cấp mười? Thật là mạnh mẽ.
Trong lòng Lam Tiểu Bố âm thầm kinh hãi, hắn khẳng định thực lực của mình chính là Đại La Kim Tiên, trước mặt tiên yêu thú cấp mười cũng chẳng thể trốn thoát được, loại khí thế này có thể hoàn toàn nghiền ép Kim Quang Độn Thuật của hắn. Xem ra hắn nhất định phải học một môn độn thuật mới, cho dù đánh không lại thì ít nhất hắn cũng có thể chạy thoát.
“Ha ha ha ha…” Từ trong Ma Huyền Hành Đạo tiên thành truyền đến một tiếng cười to sang sảng, Liễu Minh đứng trên tường thành của tiên thành, cao giọng nói, “Các dũng sĩ của Ma Huyền Hành Đạo tiên thành ta, chúng ta sinh ra và lớn lên ở đây, hôm nay yêu thú của Ô Đào Lâm Mạch muốn đến đây uống máu chúng ta, chiếm nhà của chúng ta, tất cả tu sĩ của Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, chỉ có thể liều chết mà chiến thôi. Tiên yêu thú cấp mười thì sao chứ? Liễu Minh ta xem thử nó lợi hại như thế nào?”
Lúc nói chuyện, khí thế quanh người Liễu Minh cũng tăng vọt, uy áp Tiên Đế tràn ra bên ngoài, toàn bộ tu sĩ trong Ma Huyền Hành Đạo tiên thành đều cảm thấy hơi thở chết chóc tản đi, cả người khôi phục lại khí thế.
Nhưng chỉ mấy giây thôi, Liễu Minh cũng không thể kiên trì nổi, há miệng phun ra một ngụm máu.
“Liễu thành chủ nói không sai, Tập Thịnh Doãn ta cũng muốn đến mở mang kiến thức một chút, xem tiên yêu thú cấp mười mạnh đến mức nào.” Lại một giọng nói khác truyền đến, sau đó là một nam tử áo xanh xuất hiện bên cạnh Liễu Minh, đứng song song với Liễu Minh. KHí thế Tiên Đế cường đại lập tức được gia tăng lên, cùng chống lại uy áp của tiên yêu thú cấp mười này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận