Khí Vũ Trụ

Chương 2202 - Đánh lén từng lớp từng lớp (2)

Nhưng hết lần này đến lần khác vào lúc này, thời gian xung quanh dường như đang tiêu tán, chấp pháp áo lục Ất lui về sau mấy bước, khi hắn ta nhìn thấy Tề Mạn Vi và Lôi Đình Thánh Nhân cùng nhau xông về phía đồng bạn của mình, mà năm tháng trong không gian của hắn ta thì lại đang biến ảo, so với không gian Thời KHông mà hắn ta bị khóa lúc trước còn đáng sợ hơn, hắn ta sao lại không biết mình lại lọt vào bẫy của người khác một lần nữa?
Thất Giới Thạch là đồ tốt, nhưng mà hôm nay hắn ta chạy trước rồi nói.
Nhưng một khắc sau, chấp pháp áo lục dại ra, trước đó hắn ta chỉ bị vây ở trong không gian Thời Không, cho dù hắn ta chưa quen thuộc với cái quy tắc Thời KHông này, nhưng dựa vào thực lực và sự lý giải quy tắc Thời KHông của hắn ta, có thể mạnh mẽ xông ra khỏi không gian Thời Không của Tề Mạn Vi.
Nhưng bây giờ, hắn ta lại cảm nhận được thời gian xung quanh đang đình trệ lại.
Chẳng những thời gian ngừng lại, đạo vận đại đạo của hắn ta cũng dừng lại. Sắc mặt chấp pháp áo lục lập tức thay đổi, đây là thần thông thời gian cao cấp nhất.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy Mạc Vô Kỵ thi triển thần thông thời gian, trong lòng vô cùng vui mừng. Cho dù Tề Mạn Vi cũng chứng đại đạo Thời Gian, nhưng mà thần thông Thời Không nàng thi triển ra so với thần thông thời gian của Mạc Vô Kỵ thì kém quá xa.
Vốn Lam Tiểu Bố định thi triển thần thông Đạo Bất Trầm Luân, lúc này lập tức lấy Luân Hồi Kiều ra, đồng thời đánh từng đạo Lục Đạo Luân Văn ra, hắn đổi sang thi triển đại thần thông đạo văn Luân Hồi.
Mạc Vô Kỵ nhìn thấy Luân Hồi Kiều, đao tắc Lục Đạo, trong lòng vô cùng vui mừng. Lam Tiểu Bố quả nhiên không khiến hắn thất vọng, thần thông này phối hợp với thần thông thời gian của hắn, hoàn mỹ giống như lần trước hắn và Lam Tiểu Bố cùng thi triển thần thông ý cảnh cuối thu vậy.
Chấp pháp áo lục Ất điên cuồng thiêu đốt đạo tắc đại đạo của mình, giờ phút này hắn ta hoàn toàn không chú ý đến đạo cơ của mình có bị hao tổn hay không, hắn ta hiểu rõ hơn ai hết, nếu như không thể trong thời gian ngắn nhất xông ra khỏi thần thông thời gian của Mạc Vô Kỵ, hắn ta rất có thể sẽ phải chết ở nơi này.
Thời gian lên, đại đạo biến ảo, cuộc đời chỉ là phù du!
TRong cái thời gian đình trệ này chấp pháp áo lục cuối cùng cũng nhìn thấy bước đại đạo thứ tư đang ở ngay trước mắt mình, nhưng một bước này lại xa cả trăm triệu vạn dặm. Chỉ là đạo cơ hắn ta thâm hậu, chỉ trong chớp mắt, đã tỉnh táo lại, nhận ra mình vẫn đang ở trong thần thông thời gian của đối phương.
Chạy thôi!
Chấp pháp áo lục Ất không còn lo được chuyện gì khác nữa, đạo tắc đại đạo quanh người bùng cháy, hầu như muốn thiêu đốt toàn bộ không gian này đến vỡ vụn.
Năm tháng chậm trôi, Mạc Vô Kỵ cũng không thể nhịn được nữa, nôn ra một ngụm máu. Chấp pháp áo lục cũng mượn cơ hội này xông ra khỏi đạo tắc thời gian mà Mạc Vô Kỵ đang khống chế, nhưng một bước này lại vừa hay đứng lên Luân Hồi Kiều mà Lam Tiểu Bố đã lấy ra từ trước.
Từng đạo đạo tắc Luân Hồi bao lấy chấp pháp áo lục, trong mắt chấp pháp áo lục hiện lên vẻ điên cuồng, hắn ta sao có thể không biết mình lại bị đánh lén tiếp, từ không gian Thời Không đến lôi kiếm, rồi lại đến thần thông thời gian, bây giờ còn bước lên Luân Hồi Kiều. Những đòn đánh lén này cứ liên tiếp từng lớp từng lớp, chưa bao giờ dừng lại.
Tiếp tục thiêu đốt đại đạo, tiếp tục thiêu đốt tinh huyết, tiếp tục thiêu đốt tuổi thọ, hôm nay phải chạy thoát khỏi đây.
Lam Tiểu Bố sao có thể để gia hỏa này chạy trốn khỏi Luân Hồi Kiều? Trường Sinh Kích cuốn lên đạo văn Luân Hồi, những đạo văn Luân Hồi này khóa hết toàn bộ đường lui của chấp pháp áo lục Ất lại.
Sắc mặt chấp pháp áo lục thay đổi, thứ này lại là đạo tắc Luân Hồi Lục Đạo hoàn chỉnh, từ Nhập Luân đến Kiến Luân, hắn ta muốn tránh thoát đạo tắc Luân Hồi Lục Đạo hoàn chỉnh này, cho dù là ở thời điểm cực thịnh cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi thực lực của hắn ta còn không bằng một phần ba lúc trước.
Giờ phút này chấp pháp áo lục càng thêm điên cuồng mà thiêu đốt đạo tắc, hắn ta biết cho dù có trùng tu đại đạo, cũng nhất định phải thoát ra khỏi cái đạo văn Luân Hồi này, nếu không thì hắn ta chết không có chỗ chôn.
Lam Tiểu Bố bước lên Luân Hồi Kiều, Trường Sinh Kích cuốn lên đạo văn Luân Hồi vô tận, sau đó không chút do dự đánh xuống.
Khi Lam Tiểu Bố bước lên Luân Hồi Kiều, Trường Sinh Kích cuốn lên đạo tắc Lục Đạo đánh vào người chấp pháp áo lục, chấp pháp áo lục cuối cùng cũng không thể nào kiên trì được nữa, cả người chìm vào trong đạo tắc Luân Hồi này.
Hắn ta nhìn thấy lần luân hồi tiếp theo của mình, hắn ta lại nhìn thấy mình ở kiếp trước…
Nhất Tức Nhất Luân Hồi, Nhất Kích Độ Tam Sinh.
Tam sinh đơn giản như vậy, tam sinh đang ở ngay trước mắt.
Khi Trường Sinh Kích đánh đến mi tâm của hắn ta, chấp pháp áo lục hoàn toàn từ bỏ chống cự, hắn ta biết mình đã xong rồi. Hắn ta hận trước đó mình đã quá chủ quan, vậy mà lại chết trong tay một tên sâu kiến chỉ mới Sáng Đạo cảnh.
Nhưng mà mối hận này còn chưa kết thúc, hắn ta nhìn thấy Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố xé rách lĩnh vực Thánh Nhân của hắn ta, xoắn nát thức hải của hắn ta, sau đó điểm một chỉ tại mi tâm của hắn ta, hắn ta sợ.
Răng rắc! Hắn ta nhìn thấy quy tắc Thế Giới của mình vỡ vụn, hắn ta nhìn thấy Nguyên Thần của mình bị một đạo thần niệm xâm nhập, sau đó tùy ý tìm kiếm.
“Thiên Ha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Chấp pháp áo lục điên cuồng hét lên.
Giọng cười lạnh của Lam Tiểu Bố truyền đến, “Đáng tiếc ngươi không có cơ hội, sau ngày hôm nay, toàn bộ Hạo Hãn này sẽ không còn Thiên Ha ngươi nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận