Khí Vũ Trụ

Chương 1347 - Thực lực của Khúc Tập. (2)

Thất âm Kích mang theo sát thế cuồng bạo bao phủ Thần Yểm cấp ba này lại, nhưng có thể là vì tu vi của Lam Tiểu Bố có giới hạn, tốc độ của Thất âm Kích cũng không tính là nhanh, sơ hở trong sát thế cũng rõ ràng. Mắt thấy kích mang sát thế của Thất âm Kích sắp khóa được Thần Yểm cấp ba, con Thần Yểm cấp ba này đã nhanh chóng tránh thoát sát thế từ Thất âm Kích của Lam Tiểu Bố.
Chỉ là con Thần Yểm cấp ba này không được may mắn lắm, bởi vì giờ phút này Song Nguyệt Hoàn của Ngạo Tùng cũng vừa hay đánh tới, xẹt qua cổ của con Thần Yểm chuẩn bị chạy trốn này, thật giống như gặp may, giết được con Thần Yểm cấp ba này.
Từ động tác Ngạo Tùng mà thấy, vẫn phù hợp với trình độ của một tu sĩ Thiên Thần hậu kỳ. Nhưng mà đó là trong mắt tu sĩ Thiên Thần cảnh, đối với tầm nhìn của Lam Tiểu Bố, lại có trăm ngàn chỗ hở.
Càng khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là Đông Phần và Phòng Vưu Sam, hai người này ngay cả một nửa thực lực cũng không lấy ra.
Con Thần Yểm này quả thật là cấp ba sơ kỳ, nhưng mà đối mặt với một con Thần Yểm cấp ba, một tu sĩ Thiên Thần cảnh lại không dốc ra một nửa thực lực, cho thấy rõ thực lực chân chính của hai người này, có thể đối phó được với một Thần Quân bình thường.
Người duy nhất Lam Tiểu Bố không nhìn ra chính là Khúc Tập, Lam Tiểu Bố cảm thấy thực lực chân chính của Khúc Tập rất có thể chính là Thần Vương cảnh. Chỉ là bởi vì thức hải và kinh mạch bị thương, thực lực bây giờ chắc hẳn là Thế Giới Thần.
Nhưng vừa rồi thực lực Khúc Tập biểu hiện ra, chân chân chính chính là một tu sĩ Thiên Thần cảnh. Cái này chẳng có chút giả vờ nào, chủ yếu là khi Khúc Tập kích phát thần nguyên, Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận rõ ràng chu thiên vận chuyển của Khúc Tập nhất thời chậm lại, khiến thực lực của Khúc Tập chỉ có thể bị giới hạn ở Thiên Thần cảnh. Lam Tiểu Bố hoài nghi nếu như không có hắn giúp Khúc Tập ngăn cản một lần này, Khúc Tập đã bị Thần Yểm cấp ba kia xử lý.
Nếu như có thể, Lam Tiểu Bố thật sự muốn xem một chút trước khi Khúc Tập chết, có thật là không có sức phản kháng nào không. Nhưng mà hắn cũng biết làm vậy không được, hắn đứng sau lưng Khúc Tập, nếu như không ra tay, vậy chỉ sợ những người còn lại sẽ hợp lại đối phó với hắn.
“Kích này của ngươi không tệ.” Ngạo Tùng tiện tay lấy đi nội hạch của Yểm Ma, quay đầu nói với Lam Tiểu Bố một câu.
Lam Tiểu Bố nghiêm mặt gật đầu nói, “Đúng vậy, kích này của ta tên là Thất âm Kích, lúc đầu bản lĩnh của ta chỉ có một phần, cộng thêm Thất âm Kích này, ta có thể phát huy thêm mấy phần bản lĩnh. Đây cũng là lực lượng của ta.”
Mà trên thực tế, mặc dù Thất âm Kích là bảo vật, đối với tu vi bây giờ của Lam Tiểu Bố, đã có chút hạn chế. Bên trong Vũ Trụ Duy Mô của Lam Tiểu Bố có Hỗn Độn Thiết Mẫu, hắn định luyện chế cái Hỗn Độn Thiết Mẫu này thành một thanh trường kích.
“Lam đại ca, cảm ơn ngươi, vừa rồi không như có ngươi, ta chết chắc rồi.” Sắc mặt Khúc Tập mặc dù đã khôi phục lại, nhưng trong mắt vẫn còn hoảng sợ. Bởi vì cảm kích Lam Tiểu Bố, cho nên xưng hô cũng đổi lại.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Chúng ta là một tổ đội, nói gì đến chuyện cảm ơn, đều là chuyện phải làm.”
“Chúng ta phải nhanh lên thôi.” Ngạo Tùng cắt ngang lời Lam Tiểu Bố, nhanh chóng tiến lên.
Nửa ngày sau, bọn hắn đã đến tầng 25.
Vừa đến tầng 25, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được không ổn. Chướng khí nhàn nhạt nhanh chóng bao quanh toàn thân, những chướng khí này từ da thấm vào người, sau đó chậm rãi ăn mòn máu thịt. Những điều này còn chưa tính, hắn hành công một chu thiên, phát hiện chu thiên chuyển động của mình bị chậm lại. Sau đó thần niệm cũng bị nén lại, khi Địa Mộng ma khí không ngừng thẩm thấu, thần niệm bị nén lại càng lúc càng nhiều.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy Ngạo Tùng là người đầu tiên nuốt một viên đan dược, sau Ngạo Tùng, Đông Phần, Phòng Vưu Sam cũng lần lượt lấy đan dược ra đưa vào miệng. Lam Tiểu Bố đoán những người này đều dùng Khu Ma Thần Đan, tiến vào tầng 25 Địa Mộng Tháp, nhất định phải có được thần đan. Chỉ là khi hắn biết được tin tức này, đã đi đến tầng 20 Địa Mộng Tháp rồi.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng vận chuyển Trường Sinh Quyết, Khí Vận Chi Thụ hình như cũng bắt được Địa Mộng ma khí. Đạo thụ tản ra đạo vận, những Địa Mộng ma khí thẩm thấu vào trong cơ thể Lam Tiểu Bố này lập tức bị dạo thụ hấp thu đi, sau đó biến mất.
Lam Tiểu Bố lúc đầu định dừng lại bây giờ cũng cảm thẩy an tâm, âm thầm cảm thấy may mắn. Cũng may có Khí Vận Chi Thụ, nếu không thì hắn chỉ có thể tạm thời rút lui.
“Lam đại ca, ngươi không có Khu Ma Thần Đan sao?” TRong tay Khúc Tập cầm một viên Khu Ma Thần Đan, kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, tựa như đang cảm thấy kỳ lạ vì sao Lam Tiểu Bố không lấy Khu Ma Thần Đan ra dùng.
Lam Tiểu Bố cười cười xấu hổ, “Ta vừa mới đến Địa Mộng Tháp, thật sự không biết nơi này lại có ma khí có thể ngăn chặn vận chuyển thần niệm và thần nguyên, cũng không chuẩn bị Khu Ma Thần Đan.”
Khúc Tập vội vàng nói, “A, đây là lỗi của ta, ta không để ý đến chuyện này, ta nói đến tầng 30 ngươi cũng không có dị nghị gì cả, ta còn tưởng rằng ngươi đã biết rồi. Địa Mộng Tháp từ tầng 25 trở xuống, đều có Địa Mộng ma khí. Chỉ cần chuẩn bị một viên Khu Ma Thần Đan là được, hay là ta đưa viên của ta cho ngươi.”
Lúc nói chuyện Khúc Tập đã đưa viên Khu Ma Thần Đan trong tay cho Lam Tiểu Bố.
“Vậy đa tạ, ngươi chắc vẫn còn nhỉ?” Lam Tiểu Bố không hề khách sáo, mặc dù hắn có thể đối phó với Địa Mộng ma khí, nhưng cũng không muốn để người khác biết.
“Ha ha, Khu Ma Thần Đan chính là thứ rất hút hàng, rất ít người mới có thể có được hai viên Khu Ma Thần Đan trở lên. Người bình thường quanh năm đều di chuyển trong Địa Mộng Tháp, mới có một viên Khu Ma Thần Đan. Loại đan dược này không phải là có thần tinh là có thể mua được, nếu như ta đoán không sai, trên người Khúc Tập sư muội chắc hẳn chỉ có một viên Khu Ma Thần Đan mà thôi.” Đông Phần cười ha ha nói.
“Không sao, tu vi của ta cao hơn Lam đại ca một chút, chỉ là sau khi bị thương, tu vi mới bị phế đi một phần. Ta có thể ngăn chặn Địa Mộng ma khí.” Khúc Tập lập tức nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận