Khí Vũ Trụ

Chương 1458 - Thiên Lương Hảo Cá Thu*.

*Thiên Lương Hảo Cá Thu: Một mình cô độc trong trời thu lạnh lẽo.
Vừa rời khỏi vùng đồi núi ở Thần Nguyên Đan Hải, Lam Tiểu Bố đã thi triển thần thông thuấn di mà mình cảm ngộ được trên tảng ngọc thạch kia. Lúc mới bắt đầu, Lam Tiểu Bố cảm thấy mình đều để lại dấu vết thuấn di quá rõ ràng. Nhưng khi hắn không ngừng thuấn di, lý giải của hắn đối với quy tắc Không Gian Kính Tượng càng lúc càng rõ ràng, thậm chí đã dung nhập loại quy tắc này vào trong đại đạo của mình.
Đến cuối cùng, khi Lam Tiểu Bố thuấn di ra ngoài, không gian xung quanh hầu như đã không có chút dấu vết dao động nào.
Rất tốt, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng hài lòng. Theo Lam Tiểu Bố, đây là thời đại vũ trụ tàn phá, cũng là một thời đại lớn. Có vô số cường giả sẽ dũng mảnh tiến ra, bọn hắn hoặc là vì sinh tồn, hoặc là vì đại đạo, hoặc là vì vũ trụ…
Thực lực của hắn bây giờ, trước mặt những cường giả này, cái gì cũng không bằng. Cho nên có thủ đoạn thuấn di thuộc về mình, mới có thể ngăn ngừa việc bản thân mình trở thành pháo hôi bất cứ lúc nào. Về sau thần thông thuấn di hắn tự sáng tạo ra thông qua cảm ngộ này tên là thuấn di kính tượng, hắn tin loại thuấn di này của mình không hề kém với bất cứ ai.
Lam Tiểu Bố dừng lại trước nơi mà mình đã để lại ấn ký thần niệm của Lưu Tinh lúc trước, ấn ký và cấm chế ở nơi này không có bất cứ dấu vết động chạm đến, nói rõ Lưu Tinh cũng không biết mình đã gỡ ấn ký thần niệm của hắn ta ra.
Quan sát xung quanh một chút, nơi này là một hẻm núi hẹp dài, cũng có một vài nơi thoáng đãng. Khả năng là do nơi này ở trong lòng đất, lại thiếu thốn thần linh khí, khắp nơi đều là một mảnh tối tăm mờ mịt, khiến người ta cảm thấy tựa như đến ngày tận thế.
TRừ chuyện bốn phía tối tăm mờ mịt ra, bầu trời cũng vô cùng tăm tối. Lam Tiểu Bố thở dài, nếu như hắn ở nơi này sinh tồn mấy ngàn năm, thật sự sẽ rất khó chịu. Đứng ở chỗ này, có một loại cảm giác tiêu điều cố quạnh, hay đó chính là một loại thê lương cuối thu. Nơi này có lẽ có sinh cơ, nhưng chỉ thiếu đi một loại sinh khí nào đó.
Qua thời gian dài tu luyện ở nơi không có sinh khí này, cho dù tu sĩ cũng sẽ có tâm ma hoặc là tính tình trở nên kỳ quái nhỉ?
Lam Tiểu Bố chỉnh đốn tinh thần một chút, cắm vào ba đầu Thần Linh mạch cực phẩm, mấy triệu Thần Nguyên Đan ra, hắn chuẩn bị trùng kích Thần Vương ở chỗ này.
Dựa theo lời Lưu Tinh nói, Hợp Thần cảnh ở vực sâu Di Thần cực kỳ ít, thậm chí là không có. Cho nên chỉ cần hắn bước vào Thần Vương cảnh, trên cơ bản đều chỉ có thể ở chỗ này để tự vệ.
Trước đó Lam Tiểu Bố tu luyện ở đan hải, ămcj dù có vòng xoáy Thần Nguyên Đan khí nồng đậm, nhưng cũng không tính là quá dễ thấy. Nhưng ở nơi thiếu thốn thần linh khí như thế này, một khi vận chuyển Trường Sinh Quyết, Thần Linh mạch cực phẩm và Thần Nguyên Đan dung hợp lại sẽ hình thành nên vòng xoáy thần linh khí, cho dù là Thúc Linh Trận cũng không thể trỏi buộc lại.
Cũng may tu sĩ đến nơi này cực kỳ ít, hoặc là phần lớn tu sĩ đều đang ở Đan Tuyền, chỗ hoang vu như thế này, thần linh khí có nồng đậm, trong lúc nhất thời cũng sẽ không có ai để ý.
Lam Tiểu Bố một lòng muốn đột phá lên Thần Vương cảnh, cộng thêm có tài nguyên tu luyện phong phú nâng đỡ, tâm cảnh và tu vi của hắn trong vòng xoáy Thần Nguyên Đan này không ngừng tăng lên.
Một tháng sau, Lam Tiểu Bố đã đến Thế Giới Thần viên mãn.
Lúc này Lam Tiểu Bố đã chân chính cảm nhận được ưu thế của đại đạo tự thân, không chỉ Trường Sinh Quyết của hắn, còn có Khí Vận Chi Thụ của hắn đối với cảm ngộ đại đạo.
Khi không dùng bất cứ đan dược nào, hắn đã cảm nhận được vách chắn Thần Vương. Không phải là Lam Tiểu Bố không có đan dược, trên người hắn có một đống đan dược, toàn bộ là do Lâu Thiêm Hồ cho hắn, nhưng hắn khinh thường dùng đến những đan dược này. Thậm chí hắn còn không cho Bắc Tố Đình đan dược, đột phá ở Thần Nguyên Đan Hải, nếu như còn cần đến đan dược, vậy tư chất của Bắc Tố Đình hơi kém rồi. Sự thật là Lam Tiểu Bố cảm thấy tư chất của Bắc Tố Đình không kém, thậm chí không khác gì hắn là mấy. Hắn mạnh hơn Bắc Tố Đình, chẳng qua là vì có Vũ Trụ Duy Mô và Trường Sinh Quyết mà thôi.
Trường Sinh Quyết cuốn lấy Thần Nguyên Đan Khí như một con trường long lao đến, chỉ qua mười chu thiên, Lam Tiểu Bố đã chạm đến vách chắn Thần Vương. Một loại hơi thở đại đạo vô cùng huyền diệu khó có thể giải thích được ập đến, tựa như trước mặt Lam Tiểu Bố có một cánh cửa Đại Đạo Chi Môn sắp mở ra. Chỉ cần hắn mở được cái Đại Đạo Chi Môn này, Trường Sinh Quyết của hắn sẽ bước vào một thế giới hoàn toàn mới.
TRường Sinh đại đạo, không chỉ là vì mình trường sinh mà trường sinh. Nếu như hắn giống với gia hỏa tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, hoặc giống như Đại Mộng Thánh Nhân tu luyện Đại Mộng Thánh Điển, vì bản thân mình trường sinh mà hủy diệt tất cả, loại Trường Sinh đại đạo này cần để làm gì? Vũ trụ đều đã bị hủy diệt cả rồi, một mình ngươi trường sinh, sau đó ở trong vũ tụ Hại Hãn thành một người cô đơn sao?
TRường Sinh đại đạo của hắn là trường sinh trong vũ trụ mênh mông, chứ không phải một mình hắn trường sinh.
Chính như lúc trước khi hắn ngưng luyện ra Trường Sinh giới, “Thiên địa sở dĩ trường tồn vì không sống cho riêng mình, lấy không mà sinh, có thể trường sinh…”
Đạo niệm thông suốt, đạo vận lưu chuyển, quy tắc thiên địa vô cùng rõ ràng.
Oanh! Đơt lôi kiếp thứ nhất ầm ầm đánh xuống, Lam Tiểu Bố vươn người đứng dậy, đám ra một quyền.
Hắn cần lôi kiếp, cần lôi kiếp rất rất mạnh.
Rầm rầm rầm! Mười tám tia sấm sét thô to đánh lên người Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố vừa điên cuồng vận chuyển Trường Sinh Quyết, vừa vận chuyển Bất Tử Quyết rèn luyện thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận