Khí Vũ Trụ

Chương 413: Suy nghĩ hão huyền. (2)

“Còn chưa thỉnh giáo danh tính của đạo hữu là gì? Ta tên là Lam Tiểu Bố, đa tạ đạo hữu đã nói chuyện này cho ta biết, không biết đạo hữu có vị trí cụ thể của hẻm núi Uẩn Thần không?” Lam Tiểu Bố hành tiên thủ lễ.
Hắn thật sự thiếu linh dược chữa trị thần hồn, hẻm núi Uẩn Thần này hắn nhất định phải đến một lần. Dù sao thì bây gờ hắn cũng không có phương hướng, nếu tìm một khoảng thời gian mà không thấy gì cả, hắn sẽ trở lại Đại Hoang Tiên Môn, tập trung nghiên cứu Trận Đạo.
Nam tử vội vàng nói, “Ta tên là Du Ngạn, chuyện này có rất nhiều người biết, Lam đạo hữu không cần khách sáo.”
Khi nói chuyện, Du Ngạn còn lấy một quả cầu thủy tinh ra, khắc họa một vài thứ trong đó, sau đó đưa quả cầu thủy tinh này cho Lam Tiểu Bố, “Đây là vị trí của hẻm núi Uẩn Thần, nhưng mà ngươi nhất định phải cẩn thận, chỗ đó có rất nhiều cường giả, đặc biệt là…”
Nói đến đây Du Ngạn dường như nhớ ra chuyện gì đó, nhìn Lam Tiểu Bố hỏi, “Lam đạo hữu, ngươi là tu sĩ vũ trụ Đại Hoang sao?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, ta chính là tu sĩ vũ trụ Đại Hoang.”
Du Ngạn vỗ tay một cái, “Ta nói mà, ta nhìn ngươi không giống từ vũ trụ khác đến, ta cũng là tu sĩ vũ trụ Đại Hoang. Sau khi ngươi đến hẻm núi Uẩn Thần rồi, nhớ phải cẩn thận tu sĩ vũ trụ Đại Huyền, cả đám người đó đều giống như Ác Ma vậy, chỉ biết cướp bóc. Một lời không hợp lập tức giết chóc, sát khí quá nặng.”
“Đa tạ đạo hữu đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.” Lam Tiểu Bố cảm tạ.
“Không có việc gì, sau này còn gặp lại,” Du Ngạn quay người định đi.
Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi, “Xin hỏi Du đạo hữu có từng nghe nói đến Bồng Nhạc Tiên Khí Tông chưa?”
Du Ngạn khó hiểu đáp, “Đương nhiên là đã từng nghe nói đến, lúc Bồng Nhạc Tiên Khí tông thành lập, còn có một vị Thượng Tiên đến, cũng không phải tông môn tầm thường có thể so sánh được. Bây giờ Bồng Nhạc Tiên Khí Tông đã không còn, năm đại vũ trụ dung hợp lại thành Ngũ Vũ Tiên Giới, Bồng Nhạc Tiên KHí Tông cũng đã biến mất trong lúc đó rồi.”
Trên mặt Lam Tiểu Bố lộ ra vẻ thất vọng, sau đó hắn nghĩ đến, Bồng Nhạc Tiên Khí Tông mất tích, thế sao Du Ngạn lại biết? Bây giờ Ngũ Vũ Tiên Giới vô cùng rộng lớn. Đừng nói là chuyện này, cho dù là một tu sĩ đi thí luyện bên ngoài, muốn quay về tông môn của mình là chuyện cực kỳ khó khăn.
“Ta ở hẻm núi Uẩn Thần một khoảng thời gian, ở đó gặp được một đệ tử của Bồng Nhạc Tiên Khí Tông. Nàng cũng ở đó tìm kiếm vận may, muốn tìm Cửu Diệp Độ Thần Hoa.” Du Ngạn giải thích.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, vội vàng nói, “Đạo hữu có thể giới thiệu vị đệ tử kia cho ta biết một chút được không, ta có một người bạn ở Bồng Nhạc Tiên Khí Tông, sau khi vũ trụ Đại Hoang thay đổi, ta cũng mất đi tin tức của người bạn đó, trong lòng đang vô cùng lo lắng.”
Du Ngạn phác họa ra chân dung của một nữ tu trong hư không, nói, “Đây là đạo hữu Liên Ngân Bình của Bồng Nhạc Tiên Khí Tông, thần hồn của đạo lữ nàng bị thương, vẫn luôn ở lại hẻm núi Uẩn Thần tìm kiếm Cửu Diệp Độ Thần Hoa.”
Lam Tiểu Bố lại cảm tạ một lần nữa, lúc này mới chào từ biết Du Ngạn.
Lúc đầu dựa theo suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, hắn sẽ vừa tu luyện vừa đến hẻm núi Uẩn Thần. Nhưng sau khi nghe thấy Liên Ngân Bình của Bồng Nhạc Tiên Khí Tông đang ở đó, hắn lập tức đẩy nhanh tốc độ.
Từ chỗ Lam Tiểu Bố đến hẻm núi Uẩn Thần không tính là xa, dùng Cực Hải Vân Chu thì chỉ cần năm ngày là đến.
Từ xa Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy một phường thị có quy mô khá lớn, Ngũ Vũ Tiên Giới vừa mới hình thành, Lam Tiểu Bố đi khắp nơi đều có thể nhìn thấy phương thị đơn sơ. Nhưng loại phường thị có quy mô lớn như loại trước mắt này, đây quả thật là lần đầu tiên Lam Tiểu Bố nhìn thấy.
Bên ngoài phường thị có mấy chữ lớn, phường thị hẻm núi Uẩn Thần.
Trong phường thị có rất nhiều tu sĩ tới lui, từ hơi thở dao động trên người, Lam Tiểu Bố xác nhận phần lớn người ở đây đều có tu vi Chân Tiên, cũng có một ít Kim Tiên. Còn có tu sĩ phía trên Kim Tiên, ngẫu nhiên có thể gặp được một hai người.
“Bán ngọc giản vị trí xuất hiện Cửu Diệp Độ Thần Hoa nhiều nhất ở hẻm núi Uẩn Thần, nơi này chẳng những an toàn đáng tin, mà cơ hội có được Cửu Diệp Độ Thần Hoa là nhiều nhất…” Một vị tu sĩ giơ một cái ngọc giản đứng ngay tại cửa ra vào phường thị hét lớn, tu vi của hắn, nhiều nhất chỉ là Chân Tiên sơ kỳ.
Lam Tiểu Bố bước đến, chưa đợi Lam Tiểu Bố mở miệng, tên tu sĩ này đã tiến đến đón, “Đạo hữu chắc hẳn vừa mới đến hẻm núi Uẩn Thần? Ta nói cho ngươi biết, muốn thu hoạch được Cửu Diệp Độ Thần Hoa ở trong hẻm núi Uẩn Thần, mua ngọc giản của ta đảm bảo không sai đâu. Trừ nơi xuất hiện Cửu Diệp Độ Thần Hoa, ta còn bán đan phương luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan.”
Là một người đã ngây người ở biên giới hẻm núi Uẩn Thần gần một năm mà nói, hắn vô cùng rõ ràng những tu sĩ đến nơi này cần thứ gì, đó chính là Cửu Diệp Độ Thần Hoa. Một khi ngươi đến nơi này quá một tháng, vậy thì sẽ không tin một chữ hắn nói.
“Mua luôn cả hai loại đó thì bán như thế nào?” Lam Tiểu Bố hỏi.
“100 tiên tinh thượng phẩm.” Tu sĩ này mừng rỡ, lập tức báo giá.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Quá đắt, mười tiên tinh thượng phẩm, không bán thì ta đi.”
“Bán, đương nhiên bán chứ. Ta vừa gặp đạo hữu là đã thấy rất có duyên, thứ này đương nhiên là phải bán cho người có duyên rồi.” Tu sĩ này không đợi Lam Tiểu Bố lấy tiên tinh ra đã chủ động nhét hai miếng ngọc giản vào trong tay Lam Tiểu Bố.
Thần niệm Lam Tiểu Bố hoàn toàn không rà quét trong hẻm núi Uẩn Thần tìm kiếm xem vị trí an toàn đáng tin tìm Cửu Diệp Độ Thần Hoa như chỉ dẫn trong ngọc giản. Nếu như loại ngọc giản này là thật, vậy thì cũng chẳng đến lượt hắn đến mua. Thứ thần niệm hắn quét đến, là miếng ngọc giản chứa đan phương khiếm khuyết luyện chế ra Cửu Chuyển Độ Thần Đan.
Cho dù đối phương nói là ngọc giản đan phương luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan, nhưng mà Lam Tiểu Bố biết rõ, đan phương trong ngọc giản chính là bản tàn thiên mà Du Ngạn đã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận