Khí Vũ Trụ

Chương 2037 - Áp chế.

Cửu Xi Bá của Mông Bất Trầm hóa thành Tam Giới, cả người điên cuồng lui về phía sau.
Rầm rầm rầm! Đạo tắc nổ tung trong hư không, bạch sơn cuối cùng cũng bị ngăn trở, Mông Bất Trầm vung Cửu Xi Bá lên, vọt thẳng vào trong Thái Khư Phần. Mặc dù phóng ra khỏi Thái Khư Phần mới là lựa chọn tốt nhất, nhưng mà lúc này hắn ta hoàn toàn không dám xông ra ngoài Thái Khư Phần. Bởi vì muốn xông ra ngoài Thái Khư Phần, nhất định phải vượt qua Chân Thường Nguyên, hắn ta không dám chắc mình có thể vượt qua Chân Thường Nguyên.
Thái Xuyên ngạc nhiên nói, “Chúc mừng Chân tỷ đã chứng đạo thành công, thực lực tăng mạnh.”
Nói thật lòng thì nó lại càng muốn chứng đại đạo Vận May, Chân Thường Nguyên chứng đạo vận mệnh đã cường đại như thế, vậy sau khi nó chứng đạo Vận May rồi, cũng sẽ vô cùng cường đại.
Chân Thường Nguyên cũng vô cùng kích động, nàng vừa chứng đạo Vận May đã cảm nhận được thực lực tăng mạnh. Nhưng mà nếu như nói rõ, thì nàng cũng không biết được, một trận chiến vừa rồi, đã khiến nàng hiểu rõ, thực lực của mình so với trước đó không hề nằm trên cùng một cấp độ. Dung hợp vận may thiên địa, khi đánh ra thần thông lại càng phù hợp với quy tắc thiên địa.
Thật ra đối với Chân Thường Nguyên mà nói đây vẫn chưa phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là, sau khi nàng chứng đạo Vận May rồi, toàn thân trên dưới đều vô cùng nhẹ nhõm. Trước đó luôn có một loại cảm giác toàn thân không được tự nhiên, dường như có thể bị người ta nhìn chằm chằm bất cứ lúc nào. Cái cảm giác này khỏi cần phải nói, nhất định chính là Hoang Bặc Tử đang tính toán nàng.
Bây giờ thì tốt rồi, nàng đã chứng đạo Vận May thiên địa, thoát ra khỏi phạm vi tính toán của Hoang Bặc Tử, che đậy thiên cơ bản thân. Tên Hoang Bặc Tử kia có năng lực thông thiên đến đâu, cũng không thể phá vỡ thiên cơ của Chân Thường Nguyên nàng mà mưu hại nàng. Có lẽ lúc này, nàng mới có thể xưng là một Vĩnh Sinh Thánh Nhân chân chính.
Tên tu sĩ trung niên đứng bên cạnh quan sát trận chiến kia hoàn toàn ngây dại, Mông Bất Trầm cường đại như thế nào hắn ta mặt dù không nhìn thấy tận mắt, nhưng đã nghe nói đến rất nhiều. Người này một lần có thể giết mấy cửu chuyển Thánh Nhân, có thể tưởng tượng được thực lực của người này mạnh đến mức đáng sợ. Rất nhiều người chạy khỏi Thái Khư Phần đều đồn rằng, Mông Bất Trầm đã là cường giả Vĩnh Sinh.
Khiến hắn ta không ngờ được là, loại cường giả đáng sợ này, hôm nay vậy mà bị thua trong một nữ tử khác. Bởi vậy có thể thấy được nữ tử này tuyệt đối cũng là một cường giả Vĩnh Sinh.
Nhưng mà hắn ta nhanh chóng kịp phản ứng lại, nhanh chóng tiến lên trước khom người thi lễ, “Giả Kinh xin kính chào tiền bối, nếu như không có tiền bối ra tay, vãn bối chắc chắn phải chết rồi. Người này ở Thái Khư Phần giết chóc như cỏ, mấy chục năm qua không biết đã chém giết bao nhiêu tu sĩ vô tội.”
Chân Thường Nguyên cũng không biết Giả Kinh, cũng không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, chỉ gật đầu Giả Kinh, sau đó hỏi, “Thái Xuyên, Tiểu Bố sư đệ đi đâu rồi?”
Thái Xuyên chỉ chỉ vào Thái Khư Phần nói, “Đại ca đi vào Thái Khư Phần rồi, nói là đi tu luyện một chút.”
“Ôi không hay rồi, vừa rồi đại hán áo đen kia chính là cường giả Sáng Đạo cảnh, hắn xông vào trong Thái Khư Phần…” Chân Thường Nguyên chỉ mới nói được một nửa, đã không nói gì thêm nữa. Nàng tỉnh ngộ ra, chính mình không sợ Mông Bất Trầm, Lam Tiểu Bố sao có thể e ngại Mông Bất Trầm chứ? Lúc trước Lam Tiểu Bố đã có thể đuổi Hoang Bặc Tử đi, nàng vừa rồi là quan tâm quá sẽ loạn.
Mặc dù Chân Thường Nguyên không nói hết, nhưng Thái Xuyên lại cười he he, “Không cần lo lắng, gia hỏa này lần trước đã bị đại ca đánh chạy, gặp phải đại ca, đó chính là muốn chết mà.”
Giả Kinh nghe thấy bên trong Thái Khư Phần còn có một người cường đại hơn nữa, sau lưng cảm thấy mát lạnh. Hắn ta đột nhiên cảm thấy có phải mình đã đến nhầm nơi rồi hay không, nơi này chính là Vĩnh Sinh chi địa trong truyền thuyết sao?
Cho dù có phải chạy nhầm chỗ hay không, Giả Kinh cũng không dám tiếp tục ở lại nơi này nữa, hắn ta nhanh chóng cúi người hành lễ một lần nữa, “Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị tiền bối, vãn bối cáo từ.”
Nói xong thì cẩn thận lui ra sau, nơi này hắn ta không còn dám đến nữa.

Lam Tiểu Bố đứng ở trong Hỗn Độn, vô cùng mừng rỡ. Lúc trước lần đầu tiên khi hắn đến đây, suýt chút nữa đã bị Hỗn Độn Vô Tắc niết hóa. Mà bây giờ hắn đứng ở chỗ này, cho dù không tạo ra không gian trường sinh của chính mình, cũng sẽ không bị Hỗn Độn niết hóa. Đạo tắc quanh người hắn không chỉ có đạo tắc trường sinh không ngừng lưu động, có thể giúp hắn dung nhập hoàn mỹ vào trong Hỗn Độn này, không bị Hỗn Độn Vô Tắc niết hóa.
Hơi động ý niệm một chút, hắn đã biến mất khỏi nơi này, giống như thuấn di, độn hành trong chốn Hỗn Độn này.
Loại độn thuật này, không gây ra bất cứ dao động không gian nào cả, cho dù đối thủ muốn đuổi theo hắn, cũng chỉ có thể dựa vào thần niệm theo dõi. Nếu như trong thần niệm cũng mất đi tung tích của hắn, vậy cũng đừng nghĩ đến chuyện đuổi kịp hắn. Hơn nữa cái Hỗn Độn Vô Tắc này, đối thủ làm sao có thể dùng thần niệm truy tung hắn?
Sau khi thử mấy lần, Lam Tiểu Bố lại thu thập thêm một đợt khí Hỗn Độn nữa, lúc này mới xông ra khỏi vùng Hỗn Độn Vô Tắc này. Hắn không chỉ chứng đạo không quy tắc, mà hắn còn chứng đạo quy tắc.
Hắn có thể ở trong vùng không quy tắc này bỏ chạy mà không gây ra chút dao động nào cả, vì sao ở trong không gian có quy tắc, khi bỏ chạy vẫn còn có dấu vết lần theo? Nếu như bây giờ hắn ở trong không gian có quy tắc, cũng có thể bỏ chạy trong nháy mắt, không gây ra bất cứ dao động không gian nào cả, cũng không có bất cứ dao động quy tắc nào, Tạo Hóa Thánh Nhân cũng chưa chắc có thể đuổi kịp hắn.
Nghĩ đến là thử ngay, thi triển độn thuật Quy tắc, thân hình Lam Tiểu Bố không ngừng thoáng hiện trong Thái Khư Phần. Khiến Lam Tiểu Bố thất vọng là, mỗi lần hắn dùng độn thuật QUy tắc bỏ chạy, đều có dao động quy tắc, hoặc là có dao động không gian. Cho dù hắn đã giảm bớt dao động không gian này đến mức thấp nhất, nhưng vẫn không thể nào tiêu trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận