Khí Vũ Trụ

Chương 1008: Thời gian giàu có của đám người nghèo khổ.

“Đa tạ lĩnh trưởng, chuyện chính xác nhất mà cả đời này Diêm Ảnh ta đã làm chính là đi theo lĩnh trưởng, nếu không thì bây giờ có lẽ ta đang ở Bách Ly thần thành chịu khổ rồi.” Giọng điệu Diêm Ảnh vô cùng kích động, tất cả mọi người cũng như thế, vừa nghĩ đến chuyện sắp có thể tu luyện ở một nơi nồng đậm thần linh khí như thế này, ai ai cũng đầy ước ao và chờ mong.
Hơn chín mươi người, ai cũng lựa chọn địa bàn của mình, sau đó lập cấm chế lên. Dù cho tất cả mọi người đều cùng một lĩnh, nhưng lúc tu luyện đều có bí mật của riêng mình.
Lam Tiểu Bố không bắt đầu tu luyện ngay, hắn tốn mấy ngày, bố trí ra một cái thần trận Phòng Ngự tại lĩnh bọn họ đang tu luyện. Không chỉ như vậy, hắn còn bố trí KHốn Sát Thần trận, Cảnh Kỳ Thần Trận và Bình Tế Thần Trận. Bất kỳ kẻ nào dám bước vào địa bàn của bọn hắn, đầu tiên sẽ có cảnh báo, sau đó là nhốt lại. Còn có thể giết được hay không, Lam Tiểu Bố không hề lo lắng, bên phía bọn họ có hơn chín mươi người, mà bên phía đối phương, cho dù có cộng thêm cả tu sĩ Thiên Thần cảnh kia nữa, bọn hắn cũng có cơ hội phản kháng.
Trừ những thần trận này ra, tiết mục áp trận lớn nhất chính là một cái Tụ Linh Thần Trận.
Còn về chuyện có lấy hết thần linh khí tụ về nơi này, khiến phía bên kia bất mãn hay không. Ha ha, chuyện này hoàn toàn không nằm trong phạm vi cân nhắc của Lam Tiểu Bố.
Nếu như thực lực của bọn họ chưa đủ, bên đối diện đã sớm giết bọn họ rồi. Đã như thế thì còn gì phải khách sáo nữa. Giới tu luyện, tăng thực lực của mình là là đạo lý quyến định.
Vừa bắt đầu tu luyện, hầu như tất cả mọi người đã không nhịn được muốn hét lên một tiếng. Từ khi xuất hiện ở thần giới cho đến nay, có lúc nào bọn hắn được tu luyện trong hoàn cảnh sung túc như thế này chứ?
Bình thường đều là cọ thần linh khí của nơi này một chút, cọ ở chỗ kia một chút, cứ như vậy dựa vào năm tháng trôi qua, bọn hắn mới miễn cưỡng tu luyện được đến trình độ ngày hôm nay.
Nhưng bây giờ, một ngày hấp thu thần linh khí ở đây còn nồng đậm và phong phú hơn bao nhiêu năm qua bọn hắn đã hấp thu. Khoảng thời gian như thế này chưa từng xảy ra bao giờ. Điều này khiến tất cả tu sĩ lĩnh thứ mười đều cảm thấy không chân thật lắm.
Lam Tiểu Bố dẫn người đến đây, mặc dù tu vi không cao, nhưng nội tình thì lại một người cao hơn một người. Có thể nói ở nơi này, trừ Lam Tiểu Bố là thấp nhất ra, có ai mà không đắm chím trong cảnh giới hiện tại đã mấy vạn năm chứ?
Bởi vì có đầy đủ nội tình, ngay từ đầu tu luyện, khi thần linh khí nồng đậm bao trùm đến, tu vi mỗi người đều từ từ tăng lên. Còn chuyện tu vi nhất thời chậm lại? Không tồn tại.
Có một tu sĩ tiên đế tầng chín, chỉ mới tu luyện được một ngày, đã cảm ngộ đến Dục Thần cảnh, sau đó ra ngoài độ kiếp tấn cấp Dục Thần.
Mà đây chỉ mới là bắt đầu, khi Lam Tiểu Bố bố trí Tụ Linh Thần Trận rồi, mọi người cảm nhận được thần linh khí càng nồng đậm hơn trước đó.
Loại cơ hội này mà không nắm chắc, vậy bọn họ sống uổng phí một dời này rồi.
Bây giờ không có người nào làm bất cứ chuyện dư thừa gì, mỗi người đều đang điên cuồng tu luyện. Có lẽ bởi vì nhóm người Lam Tiểu Bố điên cuồng tu luyện, khiến nhóm tu sĩ ở đối diện lo lắng thần linh khí sẽ yếu bớt, cũng điên cuồng mà tu luyện.
Lam Tiểu Bố bố trí xong các loại thần trận rồi, đầu tiên là chui xuống đáy hồ, hắn định đặt Thần Nguyên điện ở dưới đáy hồ. Một nơi tốt như thế này, đương nhiên phải để Thần Nguyên điện hấp thu thần linh khí.
Khiến Lam Tiểu Bố khiếp sợ là, hắn hình như nhìn thấy có một tòa cung điện ở dưới đáy hồ.
Cung điện này bị cấm trận phong tỏa lại, nhưng mà nơi này có hai loại cấm trận, một loại là cấm trận cực kỳ cổ xưa, trận văn rườm rà. Chỉ với chút tri thức trận đạo của Lam Tiểu Bố, hoàn toàn xem không hiểu. Còn có một loại cấm trận mới bố trí không bao lâu, chỉ là tiên trận cấp thấp mà thôi, ngay cả thần trận cũng không bằng.
Rất rõ ràng, đã có người đến đáy hồ này rồi. Người đến đáy hồ nhất định chính là người bên phía đối diện kia, những người này muốn dùng cấm chế cấp chấp che giấu nơi này đi, chỉ tiếc là trận đạo của Lam Tiểu Bố mạnh hơn xa những người này, bọn hắn hoàn toàn không thể giấu được.
Sau khi trở về, Lam Tiểu Bố dứt khoát đặt Thần Nguyên điện tại nơi mà mình tu luyện. Dù sao thì nơi này có hàng trăm người tu luyện, Thần Nguyên điện hấp thu thần linh khí nhanh một chút cũng không quan trọng.
Thần Nguyên điện vừa kích phát, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được thần linh khí nồng đậm lập tức xoắn đến đây.
Trong lòng Lam Tiểu Bố giật mình, vậy thì chẳng phải sẽ bị phát hiện ra ngay hay sao?
Nhanh chóng cất Thần Nguyên điện đi, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Lam Tiểu Bố. Nhưng mà suy nghĩ này chỉ lóe lên một chút, Lam Tiểu Bố đã bỏ đi, không nên cất Thần Nguyên điện đi, mà là nên khống chế tốc độ hấp thu thần linh khí của Thần Nguyên điện mới đúng.
Nhưng ý nghĩ này lại bị Lam Tiểu Bố gạt đi một lần nữa, bây giờ ở nơi này không ai có thể uy hiếp được hắn, dựa vào cái gì mà hắn phải cất Thần Nguyên điện đi, thậm chí còn phải khống chế tốc độ hấp thu thần linh khí của Thần Nguyên điện? Nếu như ở nơi này mà còn sợ trước sợ sau, vậy hắn còn lăn lộn ở thần giới như thế nào? Còn nói cái gì mà tương lai phải ngăn cản thần giới chuyển lượng kiếp đến tiên giới?
Thần Nguyên điện hấp thu thần linh khí mạnh một chút thì sao chứ? Hắn đã bố trí Cách Tuyệt Thần trận ở bên ngoài. Ở bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy nơi này hấp thu thần linh khí vô cùng mạnh mẽ, cũng chỉ là tình trạng tu luyện của một trăm người mà thôi.
Loại của cải này mà còn không kiếm, hắn đi đâu mà tăng cao tu vi?
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố không quan tâm đến Thần Nguyên điện nữa, chính mình vận chuyển Trường Sinh Quyết bắt đầu một chu thiên. Chỉ có tăng thực lực của mình lên, mói có thể lấy được quyền nói chuyện tại nơi cằn cỗi thần linh khí này.
Oanh! Chỉ trong một ngày, một đạo nguyên lực phá tan vách chắn tiên đế tầng một, đột phá lên tiên đế tầng hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận