Khí Vũ Trụ

Chương 1792 - Ngươi có đi hay không. (2)

Luân Hồi Thánh Nhân không tin lời Lam Tiểu Bố nói, hắn ta thở phào nói, “Lam đạo hữu, năng lực của ta bây giờ vẫn không thể nào biết được Tô Sầm sẽ luân hồi đến nơi nào. Nhưng mà chờ ta chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân, có thể tạo dựng ra Lục Đạo của mình, ta sẽ có cơ hội cảm nhận được Tô Sầm đang ở giới vực nào, thậm chí có thể giúp nàng, giúp tàn hồn của nàng đi vào luân hồi. ĐƯơng nhiên, còn phải cần có một sợi tóc của Tô Sầm nữa mới được.”
Thần niệm Lam Tiểu Bố lập tức tập trung vào trong chiếc nhẫn của Tô Sầm, hắn rất dễ dàng tìm được một sợi tóc của Tô Sầm bên trong chiếc nhẫn.
Tóc trong chiếc nhẫn của Tô Sầm, nhất định là của Tô Sầm, bình thường khi thay quần áo, rơi vài cọng tóc ra cũng là chuyện rất bình thường.
Hắn cẩn thận bỏ sợi tóc Tô Sầm vào trong một cái hộp ngọc, sau đó đưa hộp ngọc cho Luân Hồi Thánh Nhân, “Luân Hồi đạo hữu, vậy nhờ ngươi.”
Luân Hồi Thánh Nhân nhận lấy hộp ngọc, có chút khó khăn nói, “Bây giờ ta chỉ mới là ngũ chuyển Thánh Nhân, muốn chứng đạo lục chuyển, chỉ sợ không phải chỉ trong thời gian ngắn là được. Hơn nữa bằng hữu Tô Sầm của ngươi sau khi vẫn lạc, nhất định sẽ luân hồi, hoặc là bại biết trong vũ trụ. CHờ ta chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân, có lẽ sẽ không kịp rồi.”
Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Ngươi nói cho ta biết làm thế nào chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân, bây giờ chúng ta đi ngay, nhanh chóng để ngươi chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân.”
Luân Hồi Thánh Nhân sửng sốt, lập tức nói, “ Đến Lục Đạo Niết Bàn, ở đó có một cái Lục Đạo Trì. Nhưng mà cái Lục Đạo Trì này bị một cường giả tên là Vô Lượng chiếm đoạt, thực lực của hắn ta chỉ sợ đã sắp đến cửu chuyển Thánh Nhân rồi…”
Lam Tiểu Bố lạnh lùng nói, “Ngươi nói có phải lấy được Lục Đạo TRì thì ngươi có thể chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân hay không?”
Luân Hồi Thánh Nhân gật đầu, “Không sai, chỉ cần đi vào Lục Đạo Trì, cảm ngộ được lực lượng Lục Đạo, vậy thì ta có thể tạo dựng ra Lục Đạo thuộc về mình, sau đó chứng đạo lục chuyển Thánh Nhân.”
“Là tạo dựng ra Lục Đạo Luân Hồi sao?” Lam Tiểu Bố nói.
Luân Hồi Thánh Nhân tự giễu cười cười, “Tạo dựng Lục Đạo Luân Hồi? Nói nghe thì dễ lắm. Ta chỉ là tạo dựng Lục Đạo thuộc về ta trước, sau đó chờ đến khi chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân, nhìn xem có thể tạo dựng Lục Đạo Luân Hồi thuộc về ta hay không. Nếu như có thể thành công, ta sẽ trở thành một vị Vĩnh Sinh Thánh Nhân. Nếu như thất bại, chỉ sợ ta vẫn phải tiến vào trong thông đạo Luân Hồi của ta, làm lại một lần nữa.”
“ĐƯợc, bây giờ chúng ta lập tức đến địa bàn của Vô Lượng, đi đoạt cái Lục Đạo TRì kia.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
Luân Hồi Thánh Nhân đờ đẫn nhìn Lam Tiểu Bố, một hồi lâu sau mới lên tiếng, “Lam đạo hữu, ngươi muốn chết thì đừng có mà kéo theo ta. Ngươi có biết Vô Lượng là nhân vật như thế nào không? Hắn đã gần đến cảnh giới Vĩnh Sinh Thánh Nhân rồi, bởi vì hắn ta cũng muốn chứng đại đạo Luân Hồi, bước vào hàng ngũ Vĩnh Sinh Thánh Nhân, cho nên vẫn ở trong Lục Đạo Trì. Chúng ta đi, chỉ là chịu chết mà thôi. Đừng thấy là ngươi đã là tam chuyển Thánh Nhân, ta là ngũ chuyển Thánh Nhân, nhưng trước mặt cửu chuyển Thánh Nhân, hoàn toàn không có chút giá trị nào. Hơn nữa, Vô LƯợng còn không phải là cửu chuyển Thánh Nhân bình thường, mà là cửu chuyển Thánh Nhân cao cấp nhất. Đại đạo của Vô LƯợng, có thể niết hóa mọi quy tắc trong vũ trụ này.”
Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Luân Hồi đạo hữu, ngươi tu đạo là vì cái gì? Chẳng lẽ không phải vì đứng ở nơi cao nhất, khống chế chính mình, không chế vận mệnh và tương lai của mình hay sao? Ta tin tưởng, ngươi cũng đã từng nhiệt huyết, nếu không thì, ngươi cũng không bò được đến độ cao ngày hôm nay.
Nếu như ngươi đắn đo do dự, đạo của ngươi cũng chỉ có thể đến đó mà thôi, ta cũng lười hợp tác với ngươi, bởi vì tiền đồ của ngươi có thể thấy rõ chỉ có một chút đó, đó chính là ngươi chỉ chờ cơ duyên đơn giản, mà không dám đi truy cầu cơ duyên giúp ngươi đến mức cực hạn. Thiên hạ có loại chuyện tốt này, vậy thì mọi người không cần liều mạng nữa.”
Sắc mặt Luân Hồi Thánh Nhân có chút khó coi, “Lam đạo hữu, không thể nói như vậy được. Chúng ta thật sự muốn truy cầu cơ duyên đỉnh cấp, thậm chí là mạo hiểm vì cơ duyên. Nhưng chẳng lẽ biết rõ có nguy cơ vẫn lạc, còn theo đuổi cái gọi là cơ duyên, đây không phải là tìm kiếm đại đạo, mà là muốn chết.”
“Ha ha, Luân Hồi đạo hữu.” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, giọng điệu chậm lại, “Nếu như không phải ta muốn chết, vậy thì ngươi đã chết ở Vọng Sương Mạc Hải từ lâu rồi. Làm đồng đội với ngươi thật sự là bi ai, đổi thành ta bị một Vĩnh Sinh Thánh Nhân trói buộc ở chỗ đó, ngươi có dám cứu ta không? Hơn nữa bởi vì ta muốn chết, ở trước mặt cường giả vĩnh sinh cứu ngươi. Mà tên Vô Lượng kia còn chưa phải là một Vĩnh Sinh Thánh Nhân, ngươi lại sợ sệt như vậy, điều này khiến ta có chút nghi ngờ lựa chọn tổ đội với ngươi của ta có chính xác hay không.”
Luân Hồi Thánh Nhân giật mình, lời này…
Khiến hắn ta không có chút cơ hội phản bác nào.
Đúng như Lam Tiểu Bố nói, nếu đổi thành Lam Tiểu Bố bị xiềng xích đạo tắc của Vĩnh Sinh Thánh Nhân khóa lại, hắn ta tuyệt đối sẽ trốn đi thật xa, còn về chuyện để lại Lam Tiểu Bố đối đầu với một Vĩnh Sinh Thánh Nhân, hắn ta nghĩ cũng sẽ không nghĩ đến. Cứu người? KHông có bất cứ người nào quan trọng hơn mạng của hắn ta.
“Lam đạo hữu, dù sao thì vị Vĩnh Sinh Thánh Nhân kia cũng bị thương…” Luân Hồi Thánh Nhân mở miệng nỏi chuyện.
Lam Tiểu Bố ngắt lời hắn ta, “Luân Hồi đạo hữu, bây giờ là chúng ta đi giúp ngươi chứng đạo lục chuyển. Hơn nữa, lúc trước Vĩnh Sinh Thánh Nhân kia bị thương, ta cũng không biết, ít nhất thì khi ta ra tay cứu ngươi là không biết. Nhưng mà ta vẫn làm, đồng thời còn thành công. Cho nên, kỳ ngộ chỉ để lại cho những người có lý tưởng và triển vọng phấn đấu trên đại đạo, ngươi nói đi, ngươi có đi hay không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận