Khí Vũ Trụ

Chương 391: Địa Sát Biến (1)

Nam tử gầy yếu tựa như đã biết được trong nhẫn của Lam Tiểu Bố không có gì đáng giá, cười nói, “Ai, cửa hàng của chúng ta có biết bao nhiêu loại người lui tới, những người này có khi không tuân theo quy củ, chúng ta cũng không thể quản được họ.”
Lam Tiểu Bố giả vờ giận dữ, “Vậy ta tự đi hỏi một chút.”
Nói xong hắn bước đến lầu một, không đợi hắn nói chuyện, nam tử gầy yếu kia đã nhanh chóng vọt đến nói, “Đạo hữu khoan đã, chuyện này cũng là do sai lần của đan các ta, phải do đan các ta điều tra mới đúng.”
“Được, nếu đã như vậy, bình Ngũ Chi Dịch này của ta, ngươi ra một cái giá đi. Nếu như giá cả không vừa ý, ta sẽ đấu giá nó ở chỗ này.” Lam Tiểu Bố ra vẻ bất đắc dĩ nói.
Trong lòng hắn thật sự bất đắc dĩ, nếu như hắn có thực lực, hắn sẽ lập tức mở cấm chế trong nhẫn mình ra, sau đó nói cấm chế trong nhẫn của mình bị người khác phá, bây giờ hắn công khai đấu giá bình Ngũ Chi Dịch này.
Nhưng Lam Tiểu Bố biết rõ, nếu như hắn làm như vậy, hôm nay hắn đừng hòng rời khỏi Đan Việt.
“!0.000 tiên tinh, thế nào?” Nam tử gầy yếu giơ một ngón tay ên.
Lam Tiểu Bố cười lạnh, muốn chơi với hắn sao, hắn không chút do dự nói, “10.000 tiên tinh thượng phẩm chỉ sợ còn mua không được một phần mười bình Ngũ Chi Dịch này của ta đâu.”
Vốn dĩ hắn còn chưa biết giá cụ thể của Ngũ Chi Dịch, nhưng mà Đan Việt buôn bán lâu như vậy cũng không ngại đập chiêu bài của mình, dùng thần niệm cưỡng ép phá vỡ cấm chế trong nhẫn của hắn. Điều này cho thấy giá trị của Ngũ Chi Dịch chỉ sợ còn cao hơn tưởng tượng của hắn.
Nam tử gầy yếu ngẩn người, ý của hắn là 10.000 tiên tinh hạ phẩm, không ngờ Lam Tiểu Bố lại nói thẳng ra là 10.000 tiên tinh thượng phẩm, thậm chí còn nói một phần mười bình cũng không mua được.
Ánh mắt hắn lóe lên mấy lần, trong lòng lại không ngờ Lam Tiểu Bố có thể quả quyết chạy đến lầu một như vậy.
Một lát sau, nam tử gầy yếu kia hình như nhận được tin tức nào đó, lại nói “50.000 tiên tinh thượng phẩm, nếu như nhiều hơn nữa, cửa hàng của ta không thể mua được.”
“ĐƯợc.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
Căn cứ chuyện vừa rồi để phán đoán, hắn biết bình Ngũ Chi Dịch tuyệt đối không chỉ đáng giá 50.000 tiên tinh thượng phẩm. Nhưng bây giờ hắn cũng không thể làm được gì khác, từ khi Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù bị bí mật bắt đi hắn đã biết Đan Đô tiên thành này thật ra không an toàn một chút nào.
Chút thực lực của hắn mà ở đây đắc tội với cửa hàng Đan Việt, chẳng khác nào tìm chết. Mặc dù Lam Tiểu Bố biết, mình chỉ sợ đã đắc tội rồi.
“Được.”
Nam tử gầy yếu hình như hiểu Lam Tiểu Bố là loại người không thấy thứ mình muốn thì sẽ không giao đồ ra, dứt khoát lấy ra một túi trữ vật đưa cho Lam Tiểu Bố.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua, quả thật là 50.000 tiên tinh thượng phẩm. Hắn không do dự chút nào, nắm lấy túi trữ vật, kín đáo đưa chiếc bình ngọc trong tay cho đối phương, sau đó xoay người rời đi.
“Đi điều tra một chút, lai lịch của người này như thế nào.” Một giọng nói vang lên bên tai nam tử gầy yếu.

Lam Tiểu Bố không chần chừ gì nữa, đi thẳng đến sàn bán đấu giá mua chỗ ngồi.
Bên ngoài nơi mua phiếu ngồi có dựng một trận pháp màn hình, trên đó viết, “Phiếu hạng bốn 100 tiên tinh hạ phẩm, phiếu hạng ba 500 tiên tinh hạ phẩm, phiếu hạng hai 1000 tiên tinh hạ phẩm, phiếu hạng một 100 tiên tinh thượng phẩm, phòng bao cấp thấp 1000 tiên tinh thượng phẩm…”
Sau khi nhìn một lượt, Lam Tiểu Bố quyết định tiêu tốn 1000 tiên tinh thượng phẩm mua một phòng bao cấp thấp. Mặc dù phía trên có viết, phiếu hạng một cũng có cấm chế không gian, nhưng Lam Tiểu Bố không có ý định tiết kiệm chút tiên tinh đó.
Giờ phút này cách lúc hội đấu giá bắt đầu còn một khoảng thời gian dài. Đã có một vài khách tiến vào sàn bán đấu giá. Lam Tiểu Bố cũng tự nhiên bước vào phòng bao.
Phòng bao không lớn, chỉ có mấy mét xuông, cấm chế và trận pháp bên ngoài đều rất bình thường, mặc dù Lam Tiểu Bố chỉ là một tông sư trận pháp cấp bảy, hắn vẫn lập một trận pháp cấm chế của mình trong phòng bao.
Trận pháp cấm chế của hắn không thể nào ngăn cản thần niệm của cường giả xé mở, nhưng mà chỉ cần có thần niệm công kích đến phòng của hắn, hắn sẽ phát hiện ra đầu tiên. Huống hồ buổi đấu giá này lớn như vậy chắc hẳn sẽ không xuất hiện tình huống đó.
Một bên phòng bao rộng mở, hướng về phía bàn đấu giá. Nếu như muốn đóng nó lại cũng được, chỉ cần mở bình phong giám sát lớn bên trong. Không muốn ở bình phong giám sát lớn, còn có thể dùng thần niệm để quan sát bàn đấu giá.
Lam Tiểu Bố ngồi trong phòng hoàn thiện kế hoạch của mình, đợi khoảng hai ba canh giờ. Bàn đấu giá mới chậm rãi dâng lên, ánh đèn Minh Quang Trận chiếu lên đài đấu giá, vô cùng phong cách.
Phòng bán đấu giá không quá đông đúc, tỷ lệ người đến chiếm hơn bảy phần, có thể thấy được hội đấu giá lần này chắc hẳn có đồ tốt, nếu không sẽ không hấp dẫn được nhiều người như vậy.
Một nữ tử xinh đẹp đi đến bàn đấu giá, nàng cười tủm tỉm hành tiên thủ lễ với tất cả mọi người, sau đó mới nói, “Ta tên là Tần Tầm Song, xin thay mặt cho Đan Đô tiên thành chào hỏi mọi người, lần đấu giá này cũng là do ta chủ trì. Đây là lần đấu giá thứ sáu ở Đan Đô tiên thành trước khi cuộc thi đấu đan dược Cửu Châu diễn ra, tuy nói không phải là lần lớn nhất, nhưng lần này có rất nhiều đồ tốt được đưa ra, tin rằng sẽ không khiến mọi người thất vọng.
Trước khi bắt đầu đấu giá, ta vẫn phải nói một chút về quy củ của hội đấu giá, thứ nhất có thể dùng thần niệm quan sát vật phẩm, không cho phép dùng thần niệm động vào cấm chế của bất kỳ vật phẩm đấu giá nào. Thứ hai không cho phép can thiệp vào chuyện ra giá của người khác. Thứ ba không cho phép báo giá giả. Làm trái bất cứ điều nào, dựa theo quy định của Đan Đô tiên thành, giết không tha. Bây giờ bắt đầu đấu giá, vật phẩm thứ nhất là một món Tiên khí phòng ngự thượng phẩm Uyên Ương Tán, giá khởi điểm là 50.000 tiên tinh thượng phẩm, mối lần tăng giá không thấp hơn 1000, bây giờ bắt đầu đấu giá…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận