Khí Vũ Trụ

Chương 885: Khánh điển của Lượng gia ở Cổ Côn đảo. (2)

Đây quả nhiên là nơi làm việc không theo lẽ thường. Lam Tiểu Bố vẫn không nói gì, hộ vệ vây quanh hắn càng lúc càng nhiều, một tên tu sĩ tiên vương hậu kỳ nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố nghiêm giọng nói, “Bắt hắn lại cho ta.”
Vừa nói xong, chính hắn đã lấy pháp bảo ra.
Hơn 30 tên hộ vệ cùng lúc lấy pháp bảo ra đánh về phía Lam Tiểu Bố, trường kích trong tay Lam Tiểu Bố quét một cái, mấy chục cái đầu bị hắn cuốn lên, bay vào trong không trung, máu tươi bắn ra, trong nháy mắt đã nhuộm đỏ một góc quảng tường.
Mấy tên hộ vệ còn chưa xông lên hoảng sợ kêu; “Hắn là tiên đế, hắn là tiên đế…”

So với sự hỗn loạn bên ngoài quảng trường, tại đại điện tân khách lớn nhất của Lượng gia, mấy trăm vị khách đang ngồi ở đây.
Ngồi trên chủ vị là một nam tử trung niên mặt trắng không râu, vẻ mặt hắn tươi cười, loại vui vẻ kia dường như tràn từ trong xương mà ra.
Hắn chính là gia chủ của Lượng gia Lượng Liên Phong.
Bản thân Lượng Liên Phong cũng không ngờ được, Lượng gia còn có ngày hôm nay. Nhìn những người đang ngồi dưới kia là ai? Nhị cung chủ Đại Côn Tiên Cung, Tam điện chủ Tam Tiên điện, phó đảo chủ Loan Tiểu đảo…
Không phải là nhân vật đứng đầu của thế lực cao cấp thì chính là đầu não của các đại thế lực, tiên đế bình thường đều không có tư cách ngồi trong đại điện này.
Lượng Liên Phong bưng ly rượu lên nói, “Hôm nay là ngày vui lớn của Lượng gia ta, Lượng Cô Tài của Lượng gia ta sau khi thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn, tấn cấp lên tiên tôn. Bởi vì huyết mạch Cổ Côn thức tỉnh tương đối vội vàng, cho nên lúc đó không tổ chức khánh điển, hôm nay cũng xem như là bổ sung, ta đại diện cho Lượng gia cảm tạ các vị bằng hữu Côn Khư Hải đã đến chung vui…”
Lời Lượng Liên Phong đang nói đột ngột dừng lại, nụ cười trên mặt hắn cứng dờ, sau đó lập tức bùng nổ sát khí.
“Liên Phong huynh, có phải có người đến quấy rối hay không?” Vừa nói chuyện chính là phó đảo chủ Bái Tỳ của Loan Tiểu đảo, hắn là người đầu tiên đến LƯợng gia trợ uy, trước đó cũng có quan hệ không tệ với Lượng Liên Phong, lần này hắn đương nhiên lại càng phải thắt chặt mối quan hệ tốt với Lượng gia.
Thần niệm của Lam Tiểu Bố phá hư các loại cấm chế trên Cổ Côn đảo này, đừng nói là hắn, thật ra phần lớn người trong đại điện này đều có thể cảm nhận được.
Lượng Liên Phong hít một hơi thật sau, ôm quyền nói với đám người này. “Bái Tỳ huynh nói không sai, Lượng Liên Phong ta đã ở Côn Khư Hải nhiều năm, còn chưa nhìn thấy kẻ nào ngông cuồng như thế này. Vậy mà trực tiếp dùng thần thông thần niệm, hủy toàn bộ cấm chế trên Cổ Côn đảo ta. Ha ha ha ha, Lượng Liên Phong ta thật muốn nhìn xem, là ai lợi hại như vậy, ngay cả công pháp thần niệm cũng có. Cũng đúng, có thần thông thần niệm rồi thì cần gì đặt Lượng gia ta vào mắt.”
Mười mấy tiên đế thấy vậy cũng đứng lên theo nói, “Hôm nay là lễ lớn của Cổ Côn đảo Côn Khư Hải, chúng ta đi cùng Liên Phong huynh nhìn xem.”
Có người dẫn đầu, những người còn lại đều lập tức đứng lên ủng hộ, dù sao thì tất cả mọi người đều muốn tạo mối quan hệ với Lượng gia.
Ngay lúc này, đám người lập tức nghe thấy tiếng ầm vang, sau đó toàn bộ không gian đảo đều chấn động. Một vài người đang chuẩn bị đứng lên ủng hộ Lượng gia đều ngừng lại, chỉ cần không phải đồ ngốc, đều biết rõ tiếng vang này là sao.
Rất rõ ràng có người đã đánh nát đại trận hộ đảo của Lượng gia, hơn nữa còn một kích thành công. Đại trận hộ đảo của Lượng gia chính là tiên trận cấp chín đấy, một kích đã có thể đánh nát cái hộ trận này, không tinh thông trận đạo thì tuyệt đối không thể làm được. Hơn nữa một kích này còn khiến toàn bộ không gian đảo chấn động, vậy thì không chỉ là tinh thông trận đạo thôi đâu.
Nhưng cái này vẫn chưa phải là kết thúc, vô số kiến trúc bắt đầu sụp đổ. Hộ trận này tựa như không còn là hộ trận nữa, mà là đại trận phá hư.
Dựa vào hộ trận của Cổ Côn đảo, khi đánh phá hộ trận, còn có thể dùng hộ trận này san bằng mọi kiến trúc trên Cổ Côn đảo thành bình địa, đây đâu chỉ đơn giản là mạnh về trận đạo?
Mười tu sĩ đứng lên lúc ban đầu bắt đầu hối hận trong lòng, tự nhủ nếu đứng lên muộn một chút thì cũng sẽ không chết, tại sao phải vội vàng như thế? Lượng gia quả thật có một người thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn, nhưng cái người thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn này còn chưa trưởng thành mà, đúng không?
Lượng Liên Phong cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, đây tuyệt đối là cường giả, hắn đột nhiên nghĩ đến Lam Tiểu Bố có trận đạo mạnh đến đáng sợ kia. Nhưng Lam Tiểu Bố đã bị cuốn vào trong vòng xoáy lỗ đen ở Chiểu Nê Hà rồi, không thể nào còn sống mới đúng chứ?
Người hoảng sợ nhất chính là Lượng Trường Tư, những năm qua, Lượng Trường Tư vẫn luốn cố gắng, nhưng mà cấm chế trên người hắn lại chẳng có chút xê dịch nào.
Điều này khiến Lượng Trường Tư có chút hoài nghi Lam Tiểu Bố có phải còn chưa chết hay không, nếu không thì tại sao những cấm chế này lại còn mạnh như vậy? Dù sao thì hắn chỉ mơ hồ cảm thấy Lam Tiểu Bố bị lỗ đen cuốn đi thôi, có thật sự bị lỗ đen cuốn đi hay không thì hắn cũng không dám khẳng định.
Bây giờ có người dám đánh nát hộ trận của Cổ Côn đảo, còn dựa vào hộ trận của Cổ Côn đảo trực tiếp đánh toàn bộ kiến trúc trên Cổ Côn đảo thành bột mịn. Đây tuyệt đối là Lam Tiểu Bố đến, là Lam Tiểu Bố đến diệt Lượng gia Cổ Côn đảo.
Lam Tiểu Bố đã tiêu diệt Tịch Thần cốc, lại đến Cổ Côn đảo…
Sắc mặt Lượng Trường Tư trắng bệch, hắn lập tức xông ra ngoài, hắn muốn đi tìm Lượng Liên Phong, đồng nói nói chuyện này cho Lượng Liên Phong.
Nhưng chờ đến khi hắn lao ra, Lượng Liên Phong đã dẫn người đến lối vào hộ trận Cổ Côn đảo. Trong lòng Lượng Trường Tư chỉ có một giọng nói đang hò hét, tuyệt đối không thể ra tay, ngàn vạn lần không thể ra tay. Nếu như là Lam Tiểu Bố đến, Lượng gia mà ra tay thì chỉ có một con đường chết. Lượng gia có mạnh đến đâu, so với Tịch Thần cốc, thật sự không đáng nhắc đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận