Khí Vũ Trụ

Chương 2636 - Thần thông sát phạt của Lam Tiểu Bố. (2)

Thi triển Đại Thiết Cát Thuật, chính là muốn nói cho đám tộc Thiên Mông này biết, hắn cũng có thể chém giết đầy máu tanh. Thi triển Đại Vẫn Mệnh Thuật, chính là muốn tàn sát tu sĩ tộc Thiên Mông trên diện tích lớn. Thi triển Đại Hủy Diệt Thuật, chính là muốn khiến đối phương chấn động.
“Ha ha...” Thất Trụ Thiên cười lớn, sau đó hắn ta lập tức biến thành độn quang xông đến trước mặt Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố huynh đệ, ta biết ngay là ngươi mà, nếu không hôm nay chúng ta chết chắc.”
“Lam huynh...” Khổng Tâm Kiếm có chút xấu hổ, trong đại hội Vĩnh Sinh, hắn ta thông đồng với Dương Thiên, chuẩn bị mượn tay Lam Tiểu Bố phát tài, kết quả chính hắn ta phải chịu thiệt.
“Tiểu Bố.” Tề Mạn Vi vô cùng mừng rỡ vọt lên, trên thực tế nàng đã sớm nghe được tin tức Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ truyền tống xảy ra chuyện, đã biến mất không còn tung tích. Không ngờ Lam Tiểu Bố không có việc gì cả.
“Đạo Tổ, Lam tiền bối dùng Đại Thiết Cát Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật dễ dàng nghiền ép ngàn vạn đại quân tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, chúng ta không phải có thể nhân cơ hội này công kích, đoạt lại địa bàn sao?” Một nam tử áo trắng đi tới, đầu tiên là thi lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó hỏi Thất Trụ Thiên.
Lam Tiểu Bố biết người này, Thiên Đế Thiên Đình của Thất Trụ Thiên thế giới, Cúc Ly, là một bước đại đạo thứ bảy.
Thất Trụ Thiên lắc đầu nói, “Lần này chỉ là đánh đối phương trở tay không kịp mà thôi, trên thực tế cường giả của tộc Thiên Mông không có mặt ở chỗ này. Hơn nữa xong chuyện lần này, ta đoán có lẽ Vũ Trụ Thụ sẽ hoàn thiện quy tắc thiên địa của đại vũ trụ, Đại Thiết Cát Thuật và Đại Vẫn Mệnh Thuật chưa chắc có thể tiếp tục công kích được nữa.”
Lam Tiểu Bố biết Thất Trụ Thiên nói không sai, lần này quả thật chính là đánh đối thủ trở tay không kịp, nhưng mà Vũ Trụ Thụ muốn hoàn toàn ngăn chặn được những thần thông khai thiên diệt tuyệt kia của hắn, vậy thì đừng nằm mơ. Hắn tu luyện là đại đạo tự thân, những thủ đoạn thần thông khai thiên này đều là dùng đạo tắc đại đạo tự thân thi triển ra, trừ khi hắn để Vũ Trụ Thụ biết rõ đại đạo Trường Sinh của hắn, nếu không Vũ Trụ Thụ hoàn toàn không thể nào làm được, nhiều nhất chỉ có thể hạn chế mà thôi.
“Mạn Vi, ngươi không tu luyện, vậy những người còn lại đâu?”Lam Tiểu Bố không thấy những người còn lại trên chiến trường, có chút lo lắng hỏi một câu.
Sắc mặt Tề Mạn Vi ảm đạm, “Bởi vì bây giờ toàn bộ đại vũ trụ đều là thiên hạ của tộc Thiên Mông, cho nên sau khi biết ngươi xảy ra chuyện, ở đại vũ trụ lại không thể điều tra, Phương Chi Khuyết và Đỗ Bố đành phải rời khỏi Thất Trụ Thiên thế giới tìm kiếm tin tức của ngươi. Trường Hành Đạo Tôn bị trọng thương, đã tìm nơi chưa thương rồi. Trang Tích Nguyệt đã mất tung tích trong một lần đại chiến, u Bình và Sách Khổ Huệ Thăng thì đã tử trận...”
Lam Tiểu Bố nghe thấy Sách Khổ Huệ Thăng và u Bình đã tử trận, Trang Tích Nguyệt mất tích, trong lòng hoảng hốt. Khi tu vi tăng lên, người có thể trở thành bằng hữu của hắn cũng không nhiều lắm. Con người Sách Khổ Huệ Thăng ngay thẳng trọng tình nghĩa, tính tình cũng hợp với hắn, lại không ngờ lại tử trận ở nơi này.
Còn cả u Bình, mặc dù xuất thân từ Mông Mỗ Đại Diễn, nhưng mà tu luyện cũng không phải là Đại Mộng Đạo, hơn nữa còn mang đến tin tức tộc của Thiên Mông. Còn Trang Tích Nguyệt, mất tích ở trên loại chiến trường này, tuyệt đối là dữ nhiều lành ít.
Lam Tiểu Bố nhìn về phía tộc Thiên Mông, nếu trong thời gian ngắn Nhân tộc không thể nào rời khỏi nơi này, vậy thì ít nhất phải có chỗ đặt chân ở nơi này. Giết Sách Khổ Huệ Thăng và u Bình rồi thì cứ như vậy sao. Chờ hắn xử lý Vũ Trụ Thụ xong, hắn sẽ để cho tộc Thiên Mông biết, không có Vũ Trụ Thụ, tộc Thiên Mông hoàn toàn không có giá trị gì cả.
Lam Tiểu Bố nhìn về phía Thất Trụ Thiên, “Trụ Thiên huynh, theo lý mà nói, vừa rồi với uy thế của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới, các ngươi chắc hẳn đã sớm không ngăn được mới đúng, vì sao còn có thể kiên trì đến hôm nay?”
Thất Trụ Thiên không trả lời, Khổng Tâm Kiếm đứng bên cạnh đã nói, “Bởi vì có một cường giả giúp đỡ, ta hoài nghi hắn là Hồng Quân Đạo Tổ...”
“Bản tôn của Hồng Quân Đạo Tổ đến sao? Hắn ở đâu?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi. Hắn và Mạc Vô Kỵ sở dĩ muốn truyền tống đến Đại Hoang thế giới, thật ra một phần lớn nguyên nhân chính là vì tìm kiếm Hồng Quân.
“Không phải Hồng Quân, pháp bảo của hắn là một cành liễu, đạo vận thì có phần tương tự với Dương Thiên. Nếu không phải hắn ở đây giúp ta, một mình ta hoàn toàn không thể nào ngăn cản được đại quân của tộc Thiên Mông và Duy Củ thế giới.” Thất Trụ Thiên đứng bên cạnh nói ra.
“Hắn ở đâu?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Thất Trụ Thiên thở dài, “Ba ngày trước, hắn bị bốn tên cường giả đính cấp của tộc Thiên Mông bao vậy, sau đó năm người đánh ra chiến trường, bây giờ không còn tung tích. Nhưng mà trước khi đi hắn nói cho ta biết, nếu như qua hai ngày hắn chưa trở về, vậy thì chúng ta lập tức rời khỏi đại vũ trụ, chỉ là chúng ta vẫn chưa có cơ hội rời khỏi. Nếu không phải ngươi trở về, chúng ta đã không thể kiên trì nổi.”
“Trụ Thiên Đạo Tổ, Khổng Đạo Tổ, các ngươi lập tức tụ tập quân tu sĩ Nhân tộc, thành lập một cái thành Phòng Ngự ở đây, ta cần phải đi làm một số chuyện, nếu không, Nhân tộc sẽ không có cơ hội sinh tồn.” Lam Tiểu Bố nói ra.
Hắn nhất định phải đi làm một chuyện, đó chính là xử lý Vũ Trụ Thụ, nếu không, cho dù hắn có mấy môn thần thông khai thiên sát phạt, cũng không thể đánh lui tộc Thiên Mông.
Đúng như Thất Trụ Thiên nói, Vũ Trụ Thụ không thể hoàn toàn trấn áp thần thông khai thiên sát phạt của hắn, nhưng nhất định có thể hạn chế quy mô sát phạt của loại thần thông này. Không xử lý Vũ Trụ Thụ, mọi chuyện đều là hư ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận