Khí Vũ Trụ

Chương 1460 - Thánh Nhân sơn luận đạo.

Đương nhiên cũng có một khả năng khác, đó chính là Lưu Tinh vốn là Thần Vương cảnh, hắn ta lừa mình nói rằng hắn ta là Thế Giới Thần, mà hắn cũng không nhìn ra.
“Ai nha, Lam đạo hữu, ta chờ ngươi gần sáu năm rồi, ngươi cuối cùng cũng đến.” Lưu Tinh nhìn thấy Lam Tiểu Bố đến, lập tức đứng lên, trong giọng nói tràn đầy vui sướng.
TRong lòng hắn cũng có chút khâm phục, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi mà Lam Tiểu Bố đã từ Thế Giới Thần sơ kỳ đột phá lên cảnh giới Thế Giới Thần trung kỳ. Tiến độ tu vi này thật sự rất nhanh, đừng nói là còn đang ở trong vực sâu Di Thần.
Thấy Lưu Tinh không hề phát hiện ra tu vi của mình đã bước vào Thần Vương cảnh, Lam Tiểu Bố cũng yên lòng, điều này cho thấy Lưu Tinh vẫn còn chưa lợi hại đến mức có thể nhìn thấu tình trạng công pháp của hắn.
Lam Tiểu Bố khẳng định Lưu Tinh mời hắn góp vốn cũng không có lòng tốt gì, trước đó nếu như tất cả mọi người đều là Thế Giới Thần, vậy thì cũng thôi đi. Bây giờ Lưu Tinh chính là Thần Vương cảnh, với thực lực Thần Vương của Lưu Tinh, hoàn toàn không cần Thế Giới Thần như hắn góp vốn vào, nhưng hắn ta vẫn lôi kéo hắn góp vốn, đương nhiên là có vấn đề.
“Lưu Tinh đạo hữu, ta đi mua một cái vé vào cửa hội luận đạo…”
Lời Lam Tiểu Bố còn chưa dứt, Lưu Tinh đã cắt ngang, “Lam đạo hữu, ngươi cứ yên tâm ở lại đây chờ hội luận đạo mở ra, vé vào cửa hội luận đạo ta đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Lúc nói chuyện, hắn ta đã lấy ra vé vào cửa giá trị 100 Thần Nguyên Đan
Giá trị của vé vào cửa hội luận đạo không giống nhau, rẻ nhất là 10 Thần Nguyên Đan.
“Đây là vé vào cửa trung đẳng?” Lam Tiểu Bố nhận lấy vé vào cửa, nhìn thấy giá trị ghi ở bên trên, thuận miệng hỏi một câu.
Lưu Tinh cười he he, truyền âm cho Lam Tiểu Bố nói, “Chúng ta không thể nào mua phiếu quá rẻ, nếu như vậy, chúng ta có thể ngồi ở ngoài cùng. Nhưng chúng ta cũng không thể mua vé vào cửa quá đắt, nếu thế thì chúng ta sẽ bị chú ý. Hơn nữa vé vào cửa đều dùng Thần Nguyên Đan để mua, ngươi đi cũng chưa chắc có thể mua được.”
Lam Tiểu Bố cất vé đi, “Tất cả đương nhiên đều nghe theo lời Lưu Tinh đạo hữu mà làm chủ, may là Lưu Tinh đạo hữu đã mua vé vào cửa giúp ta, nếu không ta thật sự không có tư cách mua vé.”
Khi Lưu Tinh nói chuyện Đan Tuyền đã bắt đầu phun trào Thần Nguyên Đan.
Thủ đoạn của Lưu Tinh quả nhiên lợi hại, nơi này rõ ràng có Thúc Phược đại trận hạn chế thần niệm, hắn lại ngồi ở vòng ngoài cùng, lại có thể cuốn được Thần Nguyên Đan trong phạm vi hơn mười trượng.
Trong mắt người khác thì là vận may của Lưu Tinh tốt, phương hướng Thần Nguyên Đan phun ra nằm bên phía hắn, nhưng Lam Tiểu Bố biết rõ, Lưu Tinh tuyệt đối không phải là vận may tốt, mà là thông qua một loại thủ đoạn nào đó, cuốn Thần Nguyên Đan đến đêy.
Thấy Lam Tiểu Bố không cướp được một viên Thần Nguyên Đan nào, Lưu Tinh an ủi một câu, “Không cần phải gấp gáp, cứ qua một canh giờ thì nơi này sẽ phun trào Thần Nguyên Đan một lần, luôn luôn sẽ có cơ hội.”
Một lúc lâu sau, vận may của Lam Tiểu Bố bộc phát, cướp được một viên Thần Nguyên Đan. Nhưng mà Lam Tiểu Bố biết rất rõ, viên Thần Nguyên Đan này cũng không phải là hắn may mắn cướp được, mà là Lưu Tinh dùng thủ đoạn để Thần Nguyên Đan phun qua chỗ hắn.
Cứ mỗi một lần Lưu Tinh đều có thể cướp dược Thần Nguyên Đan, có lúc mà mấy viên, có lúc là mười mấy viên hoặc mấy chục viên.
Lam Tiểu Bố bắt đầu dựa vào Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu không gian nơi Lưu Tinh đang ngồi, chỉ qua hai ngày, Lam Tiểu Bố đã biết rõ Lưu Tinh dùng thủ đoạn gì để cướp đi Thần Nguyên Đan, thứ hắn dùng không phải là thần niệm, mà là một loại lực lượng quy tắc Không Gian.
Nói thật thì có một cách hắn cũng có thể làm được, đó chính là Lưu Tinh bố trí rất nhiều trận văn hư không ở nơi này, sau đó hắn ta dựa vào những trận văn hư không này thay đổi lực lượng quy tắc Không Gian, kéo Thần Nguyên Đan đến chỗ của hắn ta.
Bởi vậy có thể thấy được, Lưu Tinh cũng có thể dùng trận văn hư không để bố trí hư không thần trận, hơn nữa cấp độ hư không thần trận mà Lưu Tinh bố trí ra chỉ sợ không thấp hơn hư không thần trận mà hắn có thể bố trí ra.
Lam Tiểu Bố đã hiểu ra một chút vì sao Lưu Tinh lại muốn mời hắn tổ đội, hẳn không phải vì những nguyên nhân mà con hàng này đã nói, nguyên nhân quan trọng nhất chỉ sợ là vì hắn có thể bố trí ra hư không thần trận.
Thấy Lưu Tinh không ngừng thu lấy Thần Nguyên Đan, Lam Tiểu Bố bắt đầu nghiên cứu trận văn hư không. Bây giờ hắn là đại sư thần trận cấp năm, có thể bố trí ra hư không thần trận cấp năm, nếu như có thể trong một tháng cuối cùng này có thể bố trí ra được hư không thần trận cấp sáu, với hắn mà nói, khả năng sinh tồn sẽ cao hơn một chút.
Còn về Thần Nguyên Đan ở nơi này, Lam Tiểu Bố chẳng có chút hứng thú nào. Nếu như hắn muốn, chỉ cần thăng cấp Đoán Thần Thuật của mình một lần nữa, hắn có thể cuốn hết Thần Nguyên Đan ở đây về chỗ mình.
Lúc mới đầu Lưu Tinh còn nhắc nhở Lam Tiểu Bố cách cướp đoạt Thần Nguyên Đan, sau đó thấy Lam Tiểu Bố dường như không có hứng thú với chuyện cướp đoạt Thần Nguyên Đan, cho nên cũng lười nhắc nhở Lam Tiểu Bố. Hắn ta cũng không nghi ngờ gì cả, trên người Lam Tiểu Bố có Hỗn Độn chi khí, đối với Thần Nguyên Đan ở nơi này không để ý đến cũng là chuyện bình thường. Sở dĩ Thần Nguyên Đan ở nơi này có giá trị, không phải vì bản thân Thần Nguyên Đan, mà là do trong Thần Nguyên Đan này có ẩn chứa đạo tắc Hỗn Độn.
Lam Tiểu Bố không ngừng phác họa ra trận văn hư không bên trong Trường Sinh giới của chính mình, đồng thời lặp đi lặp lại thử nghiệm cấp độ và đẳng cấp của trận văn hư không.
Thật sự là do hắn đang ngồi bên cạnh Lưu Tinh, nếu không thì hắn sẽ không phác họa trận văn hư không thử nghiệm trận đạo trong Trường Sinh giới, mà là trực tiếp bố trí trận văn hư không trong không gian xung quanh mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận