Khí Vũ Trụ

Chương 2194 - Ý cảnh tăng cường. (2)

Lam Tiểu Bố uể oải nói, “Bố gia nhà ngươi có giết người hay không liên quan gì đến nguơi? Cút sang một bên, đừng làm bẩn mắt Bố gia ngươi.”
Nam tử áo bào vàng cũng không tức giận, mà tiếp tục từ tốn nói, “Vấn đề thứ hai, các ngươi tự buông tay chịu trói, hay là để ta ra tay…”
“Chấp sự đại nhân, bọn hắn giết Dị Đình Đao…” TRong đám người có người lên tiếng.
“Cái gì? Ngươi giết người Tần gia?” Sắc mặt nam tử áo bào vàng thay đổi, đạo vận quanh thân điên cuồng bộc phát ra ngoài.
Rõ ràng Dị Đình Đao, là người Tần gia mà hắn ta nói.
Chỉ là không đợi nam tử áo bào vàng này ra tay, Mạc Vô Kỵ đã phóng ba đạo Thần Niệm Tiễn ra. Cùng lúc đó, cũng sải bước ra, đưa tay đánh một chỉ, Nhân Thế Gian.
Nơi này là Hư Không Bình Đài trên Hỗn Độn Hà, không tồn tại Nhân Thế Gian. Nhưng một chỉ này của Mạc Vô Kỵ đánh ra, nơi này lập tức biến thành một Nhân Thế Gian. Bởi vì có Nhân Thế Gian, cho nên mới có sinh lão bệnh tử. Bởi vì có chết, thì tất cả đều sẽ có sơ hở.
“Ngươi dám…” Nam tử áo bào vàng biến sắc, hắn ta làm chấp sự ở Hỗn Độn Hà này, chưa bao giờ có người dám chủ động ra tay với hắn ta. Hôm nay hắn ta đã được gặp rồi, đây đúng là đổi mới nhận thức của hắn ta. Nhưng hết lần này đến lần khác, người ra tay với hắn ta, còn là sâu kiến Sáng Đạo cảnh.
Người không biết thì không sợ, có lẽ chính là nói thanh niên trước mắt ra tay với hắn ta này.
Khí thế sát phạt của nam tử áo bào vàng lập tức tăng vọt, hắn ta vừa định lấy Đả Thần Tiên của mình ra, đã cảm nhận được thức hải tê rần, sau đó khí thế sát phạt cũng ngừng lại.
KHông hay rồi, bị công kích thần niệm đánh lén, nam tử áo bào vàng này vừa mới nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố đã không chút do dự đánh Liệt Tắc Luân về phía nam tử áo bào vàng.
Hắn và Mạc Vô Kỵ phối hợp không chỉ mới một hai lần, đương nhiên biết rõ bây giờ mình cần phải làm gì.
Thần thông Liệt Tắc Luân đánh vào phía trên lĩnh vực của nam tử áo bào vàng này, lĩnh vực của đối phương lập tức vang lên ken két, sau đó quy tắc đạo vận lĩnh vực Thánh Nhân của nam tử áo bào vàng này lập tức trở nên rõ ràng, thậm chí cho dù là một tu sĩ vừa bước vào Thánh Nhân cảnh, cũng có thể cảm nhận được sơ hở trong lĩnh vực của nam tử áo bào vàng nằm ở đâu.
“Thần thông hay.” Mạc Vô Kỵ cười ha ha một tiếng, đạo vận Nhân Thế Gian cũng tăng cường thêm mấy lần mà đánh xuống.
Nam tử áo bào vàng này là Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh, Mạc Vô Kỵ tin tưởng mình sẽ không nhìn lầm. Không chỉ như vậy, hắn khẳng định tên Tạo Hóa Thánh Nhân này cũng đã nhìn ra hắn và Lam Tiểu Bố chỉ mới Sáng Đạo cảnh. Cho nên cơ hội tốt nhất để giết gia hỏa này chính là vào lúc mới bắt đầu, bởi vì đối phương hoàn toàn không coi trọng hắn và Lam Tiểu Bố. Hoặc có thể nói nam tử áo bào vàng này mặc dù ra tay với bọn hắn, nhưng toàn bộ lực chú ý đều tập trung trên người Tề Mạn Vi và Lôi Đình Thánh Nhân.
Nam tử áo bào vàng biết bên phía bọn hắn có hai Tạo Hóa Thánh Nhân, còn dám ra tay ở chỗ này, có thể khẳng định cái Hư Không Bình Đài này có gì đó kỳ quái, nói không chừng còn che giấu một cái đại trận Khốn Sát đỉnh cấp. Mạc Vô Kỵ không dám mạo hiểm, cho nên thừa dịp đối phương còn chưa kịp phản ứng, tiên hạ thủ vi cường. Cũng may thần thông của Lam Tiểu Bố phối hợp vô cùng hoàn mỹ với Nhân Thế Gian của hắn, khiến đạo tắc thần thông và lĩnh vực của nam tử áo bào vàng này hoàn toàn lộ ra.
Nam tử áo bào vàng có mạnh đến đâu, cũng bị Nhân Thế Gian đột ngột tăng cường ảnh hưởng đến, chỉ trong chớp mắt đã chìm vào trong ý cảnh Nhân Thế Gian. Hắn ta tu đạo vì truy cầu vĩnh sinh, nhưng bây giờ lại phát hiện, hắn ta cũng đang sinh tồn trong cái Nhân Thế Gian này, không thể thoát ly khỏi sinh lão bệnh tử, sao có thể không bị ảnh hưởng?
Lam Tiểu Bố sao có thể bỏ lỡ cơ hội chém giết tuyệt vời này? Trước một giây khi nam tử áo bào vàng này tỉnh táo lại đã đánh một quyền xuống, Vũ âm Sát trong Thất âm Sát.
Thần thông mạnh hơn Vũ âm Sát, Lam Tiểu Bố cũng có, hơn nữa còn có rất nhiều. Nhưng mà Lam Tiểu Bố cho rằng, giờ phút này đối phó với nam tử áo bào vàng này, thần thông tốt nhất chính là Vũ âm Sát.
Nam tử áo bào vàng này còng đang chìm trong thần thông ý cảnh Nhân Thế Gian của Mạc Vô Kỵ, cho dù nam tử áo bào vàng này chỉ bị vây khốn trong ý cảnh này nửa giây thôi, đối với Lam Tiểu Bố mà nói đều đủ.
Trước một quyền này, thu buồn giáng lâm trong Nhân Thế Gian. Nam tử áo bào vàng này cảm thấy có chút lạnh, hắn ta ngẩng đầu nhìn lên hư không, một cảm giác cô tịch trừ sâu trong lòng dâng lên, thật sự là trời thu lạnh lẽo cô độc một mình.
KHông đúng, đạo vận nam tử áo bào vàng này vận chuyển, lập tức tỉnh ngộ lại, đây là thần thông ý cảnh. Hơn nữa thần thông ý cảnh của hai sâu kiến này phối hợp hoàn mỹ với nhau, một người tạo dựng ra Nhân Thế Gian hoàn chỉnh, một người tạo dựng ra cuối thu hoàn chỉnh. Khiến hắn ta chìm trong ý cảnh, sau đó bị ý cảnh sát phạt khóa chặt.
Cho dù nam tử áo bào vàng này còn chưa đến nửa giây đã tỉnh lại, nhưng vẫn chậm, Vũ âm Sát của Lam Tiểu Bố vẫn không chút trắc trở đánh vào trên đầu nam tử này.
Phốc! Sương máu nổ tung, biến thành một đóa hoa đỏ thê lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận