Khí Vũ Trụ

Chương 1527 - Mở thế giới của Ngụy Thánh.

“Sao vậy, Thanh ca?” Giọng điệu Lãnh Khinh Điệp run rẩy hỏi, từ sau khi rời khỏi rừng bia nàng luôn cảm thấy bất an, cho nên tinh thần lúc nào cũng luôn căng thẳng.
Giọng nói của Thân Bất Thanh cũng trở nên nghiêm trọng, “Ta phát hiện nơi này trừ những thần trận mà chúng ta có thể nhìn thấy ra, còn một số hư không thần trận nữa. Đẳng cấp của những hư không thần trận này đến bây giờ ta vẫn chưa biết, nhưng mà chúng có uy hiếp rất lớn đối với chúng ta.”
“Thanh ca, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây thôi, ta luôn cảm thấy nơi này có chút quỷ dị.” Giọng nói của Lãnh Khinh Điệp lại càng run rẩy hơn.
Thân Bất Thanh xua tay ngăn lại, “KHông cần lo lắng, tốt xấu gì thì ta cũng là một Thần Trận Vương cấp bảy, mặc dù không thể nào bố trí hư không thần trận, nhưng cũng đã từng tiếp xúc với hư không thần trận rồi. Chỉ cần cho ta thêm mấy ngày nữa, ta tin rằng hư không thần trận của nơi này ta có thể biết được rõ ràng. Chờ sau khi ta biết rõ, ta cũng có thể bố trí ra hư không thần trận như vậy, đây cũng là một cơ hội đối với ta…
Hơn nữa, nơi này không có bất cứ vật gì che chắn, hoàn toàn không có ai có thể trốn được ở chỗ này. Nếu như ta đến nơi này trước, chờ sau khi ta biết rõ thần trận của nơi này, vậy thì ta chính là chủ nhân ở nơi này.”
Lãnh Khinh Điệp hít một hơi thật sâu, giọng nói cũng tốt hơn một chút, “Thanh ca, ta lo sau khi ngươi chạm đến hư không thần trận, sẽ bị người ta phát hiện ra, sau đó nhốt chúng ta lại. Vết thương trên người ta và ngươi dù sao cũng chưa tốt lên, thậm chí còn rất nặng.”
Thân Bất Thanh cười ha ha, “Có câu dưới chân đèn thì tối, chúng ta trốn ở nơi này, đối phương không thể nào nghĩ đến được. Còn nữa chính là Đại Hoang Thần Giới có mạnh thì mạnh đến đâu được chứ? Mấy Thần Vương mà thôi. Mặc dù Lam Tiểu Bố có khả năng lung lạc lòng người, nhưng tu vi của hắn thì không đáng nhắc tới…”
Giọng nói Thân Bất Thanh đột nhiên ngừng lại, hắn cảm thấy có một loại nguy hiểm cực độ ập đến, cái này thậm chí còn uy hiếp đến mạng nhỏ của hắn.
Phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi, thân hình Thân Bất Thanh khẽ động, muốn xông ra khỏi vùng không gian này. Thế nhưng một khắc sau, hắn đã phải sợ hãi, không gian xung quanh toàn bộ là Hư Không Khốn Sát Thần Trận đã được kích phát, những cái Hư Không Khốn Sát Thần Trận này tạo thành liên hoàn trận. Vô cùng vô tận khí thế sát phạt bao trùm cả không gian, ép không gian sinh tồn của hắn đến mức không còn.
“Thanh ca…” Sắc mặt Lãnh Khinh Điệp cũng tái nhợt, liên hoàn Hư Không Khốn Sát Thần Trận kích phát, nàng biết mình xong rồi.
“Đừng lo lắng, cái Hư Không Khốn Sát Thần Trận này chỉ là bị kích phát mà thôi, cho dù đối phương có muốn đến đây, ít nhất cũng cần phải mất mười mấy giây, ta chắc chắn có thể rời đi… A…”
Lời Thân Bất Thanh còn chưa dứt, một đạo sát mang đáng sợ đã xuyên qua lưng hắn, trực tiếp ghim hắn lên hư không thần trận ở đối diện.
Một đạo huyết quang nổ tung, Thân Bất Thanh cảm thấy Nguyên Thần của mình sắp thoát ra khỏi thân thể. Giờ phút này hắn đã bị ghim chặt, nhận mang khốn sát bên trong Khốn Sát Thần Trận ập đến, xé ra từng đám sương máu trên người hắn. Hắn là một Thần Trận Vương cấp bảy không sai, cho hắn thời gian hắn thật sự có thể phá vỡ hư không thần trận cấp sáu nơi này. Nhưng có một điều kiện tiên quyết là người khác phải cho hắn thời gian mới được.
Đừng nói là mấy chục giây, bây giờ Lam Tiểu Bố ngay cả nửa giây cũng không cho Thân Bất Thanh.
Nhìn Thân Bất Thanh bị Thất âm Kích của mình ghim chặt, Lam Tiểu Bố cũng hơi kinh ngạc, hắn đã chuẩn bị xong thần thông rồi, vậy mà còn chưa dùng đến. Tên Thân Bất Thanh này nhìn đạo vận trên người thì có vẻ còn tốt, không ngờ lại là miệng cọp gan thỏ, hoàn toàn không chịu nổi một kích mà. Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, gia hỏa này bị trọng thương đến mức ngay cả Hợp Thần cảnh cũng không bằng.
Ở trong liên hoàn Hư Không Khốn Sát Thần Trận của mình, cho dù có là Hợp Thần cảnh, cũng chỉ có thể bó tay chịu chết.
“Ngươi…” Thân Bất Thanh nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố đột ngột xuất hiện, giờ phút này sao hắn lại không biết trước đó Lam Tiểu Bố vẫn luôn ẩn thân trong hư không thần trận, buồn cười là hắn lại chẳng phát hiện ra một chút nào.
Lam Tiểu Bố không để ý đến Thân Bất Thanh, chuyển qua Lãnh Khinh Điệp đã tái mặt đứng bên kia, “Ngươi không cần lui ra sau nữa, bởi vì chút đạo hạnh đó của ngươi, ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào.”
Vốn Lãnh Khinh Điệp đang lui lại chút xíu lập tức ngừng lại, chỉ là còn chưa chờ nàng lên tiếng, đã có một đạo trường thương đánh tới, thanh trường thương này cũng ghim Lãnh Khinh Điệp lên hư không thần trận.
Nhìn hai người bị mình ghim lên kia, Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng thở ra một hơi. Hai người kia đã bị hắn ghim lại, hơn nữa còn đang ở trong liên hoàn Hư Không Khốn Sát Thần Trận của mình, cho dù hai người này có bản lĩnh thông thiên, cũng đừng mong có thể chạy thoát.
“Lam Tiểu Bố?” Thân Bất Thanh tỉnh táo lại, hắn có chút hối hận, không nên đến nơi này. Đạo lý dưới chân đèn thì tối có lẽ sẽ có tác dụng với người khác, nhưng đối với Lam Tiểu Bố thì khó nói.
Lãnh Khinh Điệp run giọng nói, “Lam Đạo Quân, ta và Thân Bất Thanh là con dân của Đại Hoang Thần Giới, lần này xem như đã mạo phạm Đạo Quân, mong ĐẠo Quân nể tình chúng ta là…”
Không đợi Lãnh Khinh Điệp nói xong, Lam Tiểu Bố đã trực tiếp cắt ngang lời Lãnh Khinh Điệp nói, “Một tiện nhân ngay cả đạo lữ của mình mà cũng có thể phản bội như ngươi, đừng có mà nói nhảm trước mặt ta, ô uế lỗ tai của ta.”
Tận đáy lòng Lam Tiểu Bố vô cùng khinh thường loại nữ nhân như Lãnh Khinh Điệp, cho dù Trọng Song Vũ mưu đồ Thân Bất Thanh và Thiên mặc Thần Giới như thế nào, hắn cũng vô cùng toàn tâm toàn ý với Lãnh Khinh Điệp, nếu không sẽ không giao sau lưng mình cho nữ nhân này. Nhưng hết lần này đến lần khác nữ nhân này lại hãm hại hắn, cùng loại người như Thân Bất Thanh lăn lộn với nhau. Đây là liên thủ với gian phu hãm hại người bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận