Khí Vũ Trụ

Chương 2222 - Cấm địa của Bách Linh vũ trụ. (2)

Lam Tiểu Bố sao có thể không biết khí Hỗn ĐỘn đối với Thái Xuyên quan trọng như thế nào chứ? CHỉ là nếu như tu vi của Thái Xuyên quá thấp, Nó cũng không thể chịu đựng khí Hỗn Độn được, phải chờ đến khi Thái Xuyên trở thành tứ chuyển Thánh Thú, mới có thể dựa vào khí Hỗn Độn nhanh chóng tăng cao tu vi.
Hắn ở Vĩnh Sinh chi địa thu thập được một ít đạo mạch và đạo tinh, để Thái Xuyên ở trong Trường Sinh Giới bước vào tứ chuyển Thánh Thú. Lúc đầu Lam Tiểu Bố nghĩ, chờ tương lai khi trở về, sẽ dẫn Thái Xuyên đến Thái Khư Phần dạo một vòng, bên trong Thái Khư Phần có một vùng Hỗn Độn, bên trong đều là khí Hỗn Độn. Chỉ là sau khi đến Vĩnh Sinh chi địa rồi, hắn không phải đang bị người khác đuổi giết thì cũng chính là đang đuổi giết người khác.
Về sau thì rảnh rỗi rồi, nhưng mà Táng Đạo đại nguyên lại xảy ra chuyện, khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy vô cùng nguy cơ. Hắn lo lắng chuyện Táng Đạo đại nguyên sẽ lan tràn ra toàn bộ Vĩnh Sinh chi địa, sau đó tác động đến đạo của vùng vũ trụ của hắn.
Bây giờ tìm được khí Hỗn Độn, cho dù là cặn bã Hỗn Độn, đối với Thái Xuyên mà nói đều vô cùng hữu dụng.
Đám người nghe thấy Lam Tiểu Bố có Hỗn Độn Độc Giác Thú, đều vô cùng vui mừng.
Sau khi tiến vào Bách Linh tinh, bọn người Lam Tiểu Bố không cần mua sắm bất cứ ngọc giản nào cả, trực tiếp lấy Thất Giới Thạch ra, gọi Thái Xuyên ra ngoài, để Thái Xuyên cảm nhận phương hướng có Hỗn ĐỘn trước.
Mặc kệ là khí Hỗn Độn hay là cặn bã Hỗn Độn, đối với Thái Xuyên mà nói, đều là đồ tốt. Thái Xuyên chỉ cần đi theo nơi phát ra cặn bã Hỗn Độn là có thể tìm đến.
Mặc dù như vậy, Thất Giới Thạch cũng mất gần một tháng, lúc này mới đi tới một dãy núi tuyết trắng xóa mênh mông.
Tốc độ của Thất Giới Thạch cũng không phải là tốc độ độn hành cao nhất, nhưng đi lại hơn một tháng cũng là một quãng đường rất xa, có thể thấy được Bách Linh tinh này lớn đến mức nào.
Dọc theo con đường này, mấy người Lam Tiểu Bố cũng phát hiện ra một chút thánh thành, phường thị đơn giản. Nhưng mà người tu luyện tương đối ít, phần lớn người đều đến Bách Linh tinh để tìm kiếm thiên tài địa bảo. Nhưng cũng bởi vì nơi này có cặn bã Hỗn Độn, khiến tu sĩ đến đây trên cơ bản sẽ không ở lại quá lâu.
Chỉ cần ngươi ở chỗ này, cho dù không tu luyện, qua thời gian dài cũng sẽ bị nhiễm một phần khí cặn bã Hỗn Độn, cái này là ảnh hưởng trí mạng đối với đại đạo.
Nhưng mà cũng có rất nhiều người đến đây để tu luyện, đối với bọn hắn mà nói, chỉ cần thực lực tăng lên là được, ai quan tâm đến đó có phải là khí Hỗn Độn hay cặn bã Hỗn Độn hay không? Bọn hắn tin tưởng vào ý chí đại đạo của mình, có thể khống chế loại cặn bã Hỗn Độn này.
Còn về chuyện những người này có thật sự khống chế được hay không, cũng không người nào biết. Dù sao người đến nơi này, người rời khỏi nơi này cũng rất nhiều.

“Bố gia, chính là chỗ này. Ta cảm nhận được có bảo bối ta cần, chúng ta nhất định phải bế quan ở chỗ này.” Thái Xuyên kích động đến mức nói lời cũng không mạch lạc.
Lúc trước khi ở Thái Khư Phần, nó đã khát vọng đi đến vị trí có khí Hỗn Độn. Chỉ tiếc lúc đó thực lực của nó quá thấp, hoàn toàn không có tư cách tiếp xúc với khí Hỗn Độn. Nó là Hỗn Độn Độc Giác Thú, nhưng mà khi tu vi thấp cũng không thể tùy tiện tu luyện trong khí Hỗn Độn.
Lam Tiểu Bố gật đầu, sau đó nhìn Mạc Vô Kỵ nói, “Vô Kỵ, ta cảm thấy không thể để Thái Xuyên một lần cắn nuốt hết cặn bã Hỗn Độn ở chỗ này được, mặc dù là Thái Xuyên cũng không thể làm như vậy. Nhưng chúng ta vẫn phải có một kế hoạch, khi thực lực của Thái Xuyên tăng lên, sớm muộn cũng có một ngày sẽ cắn nuốt hết cặn bã Hỗn Độn ở vùng vũ trụ này.”
Lam Tiểu Bố nói bóng gió chính là, một khi nơi này không còn cặn bã Hỗn Độn nữa, không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ tràn đến nơi này. Vậy thì chẳng những là Bách Linh vũ trụ, cho dù là chỗ Tinh Thiên Chi Ngoại này, cũng sẽ có người chiếm cứ.
Mạc Vô Kỵ vô cùng đồng ý, “Ý nghĩ của ta là chúng ta khoanh vùng một chỗ, để Thái Xuyên cắn nuốt hết cặn bã Hỗn Độn ở vùng này trước. Sau đó không cho phép cặn bã Hỗn Độn thẩm thấu vào trong vùng mà chúng ta đã chọn, chúng ta có thể ở chỗ này bế quan tăng thực lực. Chờ chúng ta có đủ năng lực tự vệ rồi, chúng ta sẽ hoàn thiện hộ trận của Bách Linh vũ trụ lại.
Ta đã xem một chút, hộ trận Bách Linh vũ trụ mặc dù là đại trận tự nhiên, nhưng đại trận tự nhiên này hoàn toàn không tầm thường, tuyệt đối là tồn tại cấp cao nhất. Chúng ta chỉ cần chữa trị cái hộ trận này rồi, tương lai cũng xem như có một cái vũ trụ trung đẳng để náu thân.”
“Được, cứ làm như vậy đi.” Lam Tiểu Bố lập tức đồng ý với lời Mạc Vô Kỵ, hắn cũng nghĩ như vậy. Không biết có vũ trụ trung đẳng thì thôi, bây giờ đã biết có vũ trụ trung đẳng, hắn đương nhiên muốn dẫn một số người ở vũ trụ Đại Hoang đến vũ trụ trung đẳng. Nếu không thì chỉ có thể luôn luôn nép mình trong nơi nhỏ hẹp. Nép mình tại nơi nhỏ hẹp thì thôi, vấn đề là một ngày nào đó khi cường giả của vũ trụ trung đẳng hoặc là vũ trụ cao cấp hơn không vui vẻ, tiện tay đập một cái cũng có thể niết hóa một cái vũ trụ cấp thấp, đây mới là đáng sợ nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận