Khí Vũ Trụ

Chương 1840 - Bị cản trong hư không. (2)

Hư không thật sự quá đẹp, nếu như không có Lam Tiểu Bố, nàng vĩnh viễn cũng không thể nhìn thấy hình ảnh xinh đẹp này.
Nhưng mà nàng lập tức nhớ ra gì đó, quay người nhìn Lam Tiểu Bố đứng bên cạnh, “Tiểu Bố, vì sao ngươi lại có bản lĩnh lớn như vậy? Vì sao nhất định phải cưới một nữ tỳ như ta?”
Lam Tiểu Bố vuốt tóc Tô Sầm, dịu dàng nói, “Người khác cho rằng ngươi là nữ tỳ, nhưng trong lòng ta ngươi là thê tử của ta. Thậm chí rất rất lâu trước kia, chúng ta chính là vợ chồng.”
“A…” Tô Sầm đờ đẫn nhìn Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cũng không giải thích, mà chỉ nói, “Ngươi cứ tiếp tục tu luyện đi, ta nghĩ có lẽ đến Luyện Thần cảnh, ngươi sẽ hiểu ra mọi chuyện. Có một số việc ta cũng không biết, bởi vì đó là ký ức của ngươi.”
“Bao lâu nữa ta mới có thể tu luyện đến Luyện Thần cảnh?” Tô Sầm thì thào nói.
Lam Tiểu Bố mỉm cười, “Với tư chất của ngươi, cộng thêm tài nguyên ở trong Trường Sinh Giới, nhiều nhất chỉ cần hai, ba năm, thậm chí chưa đến ba năm, ngươi sẽ có thể bước vào Luyện Thần cảnh.”
“Tiểu Bố, ta muốn đi tu luyện, ta muốn sớm ngày biết rõ…” Tô Sầm nhìn Lam Tiểu Bố, trong mắt chỉ có dịu dàng vô tận. Sau khi gả cho Lam Tiểu Bố, nàng đã thề sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh Tiểu Bố, cho nên cho dù không muốn làm rõ mọi chuyện, nàng cũng muốn nhanh chóng tăng cao tu vi.
“Ừm, người vào trong Trường Sinh Giới tu luyện trước đi. TRong hư không mặc dù xinh đẹp, nhưng rất nguy hiểm. Tu vi của ngươi quá thấp, lỡ như xảy ra chuyện gì, ta không kịp ra tay thì có hối hận cũng không kịp.” Lam Tiểu Bố gật đầu.
Sau khi đưa Tô Sầm vào trong Trường Sinh Giới, Lam Tiểu Bố lấy Hư Không Phương Vị Bàn ra, hắn muốn tìm kiếm vị trí của Ngũ Vũ Tiên Giới, sau đó đón Lạc Thải Tư đi. Nhưng mà trên Hư Không Phương Vị Bàn chỉ là một màu đen kịt, không có bất cứ ấn ký nào cả.
TRong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng cạn lời, cái Hư Không Phương Vị Bàn này cũng xem như là một món bảo vật Hậu Thiên không tệ, nhưng mà hạn chế của nó cũng quá lớn, nhiều khi chỉ có thể hiện ra vũ trụ trong phạm vi nhất định.
Cũng may hắn cũng không nóng nảy, ngồi trên Luân Hồi Oa, đặt Hư Không Phương Vị Bàn trong Luân Hồi Oa, chỉ cần có tiêu chí xuất hiện, hắn sẽ lập tức tìm được nơi để đi.
Di chuyển trong hư không thì không thể nào tu luyện được, thời gian đối với Lam Tiểu Bố mà nói, dường như trở nên cực kỳ chậm chạp. Nửa năm nhanh chóng trôi qua, Lam Tiểu Bố cảm nhận được quy tắc xung quanh biến hóa, hắn hoài nghi đã đến vị diện Tiên giới, thậm chí là đến vị diện Thần giới.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố có chút bất đắc dĩ, muốn đến Ngũ Vũ Tiên Giới, xem ra còn phải đến Chúng Thần Chi ĐỊa ở Đại Hoang Thần Giới, chỗ đó có thể kết nối đến Ngũ Vũ Tiên Giới.
Ngay khi Lam Tiểu Bố còn đang suy nghĩ phải làm như thế nào mới có thể quay về Ngũ Vũ Tiên Giới, một đạo thần niệm cường đại đột nhiên rơi vào trên Luân Hồi Oa của hắn. Mặc dù tốc độ Luân Hồi Oa của hắn chưa mở đến mức tối đa, nhưng tốc độ phi hành của Luân Hồi Oa ở trong hư không sao có thể chậm được? Nhưng thần niệm này vẫn có thể đuổi theo Luân Hồi Oa, hơn nữa còn đang nhanh chóng đến gần.
Nếu như giờ phút này Lam Tiểu Bố dốc toàn lực kích phát Luân Hồi Oa, hắn hoàn toàn có thể bỏ đối phương lại. Nhưng mà Lam Tiểu Bố chẳng những không toàn lực kích phát Luân Hồi Oa, mà lại thả chậm tốc độ lại.
Hắn ở trong hư không phi hành gần một năm rồi, đây là đạo thần niệm nhân loại đầu tiên hắn gặp được.
Cho dù Lam Tiểu Bố không dừng Luân Hồi Oa lại, nhưng tốc độ người kia đuổi theo quá nhanh, chưa đến một nén nhang, một phi thuyền Thần khí cực phẩm đã chặn trước Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố chú ý đến, dây không phải chỉ có một người, mà là hai người, hai người này đứng trên đầu thuyền phi thuyền Thần khí cực phẩm kia, nhìn Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố.
Thần niệm Lam Tiểu Bố rơi vào hai người này, đứng phía trước là một nam tử trung niên, tướng mạo có chút hung ác, sát khí trên người tựa như là trời sinh. Mấu chốt là thực lực của hắn ta còn rất mạnh, lại là tứ chuyển Thánh Nhân. Đứng sau nam tử trung niên một chút chính là một tên nho sĩ, dáng vẻ ấm áp, bình tĩnh, tựa như cho dù vũ trụ có sụp đổ, trong mắt hắn ta cũng chỉ như vậy mà thôi. Thực lực tu vi của gia hỏa này cũng không yếu, chắc là tam chuyển Thánh Nhân.
Lam Tiểu Bố mở cấm chế Luân Hồi Oa ra, ôm quyền nói, “Không biết hai vị đạo hữu cản ta lại có chuyện gì?”
Hắn mơ hồ cảm thấy nam tử có tướng mạo hung ác kia có chút quen, không phải là người quen, mà là khí thế trên người hắn ta có chút quen thuộc. Nếu như không phải đã từng đánh nhau với hắn một lần, thì chính là hắn từng nhìn thấy công pháp mà đối phương tu luyện.
Hai người đều không để ý đến Lam Tiểu Bố, tên nho sĩ kia lại kinh ngạc nói, “Thật sự là Luân Hồi Oa.”
Nam tử trung niên độc ác kia cười he he, “Chỉ một sâu kiến nho nhỏ mà lại có chút bản lĩnh, thế mà lấy được Luân Hồi Oa, đúng là cơ duyên cực lớn.”
Lam Tiểu Bố vừa mới chứng đạo luân hồi, giờ phút này hắn chẳng khác nào một phàm nhân bình thường. Đừng nói là hai tên tứ chuyển Thánh Nhân và tam chuyển Thánh Nhân trước mắt này, cho dù là Luân Hồi Thánh Nhân đến đây, nếu như không biết Lam Tiểu Bố, cũng không thể biết được bây giờ Lam Tiểu Bố đã là tứ chuyển Thánh Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận