Khí Vũ Trụ

Chương 1085 - Đi vào lại đi ra. (2)

Tìm được vị trí của thần trận, thần trận cấp hai Lam Tiểu Bố vẫn có thể đánh vỡ được, công kích liên tục là được.
Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố đã đánh vỡ được cái thần trận cấp hai này, xuất hiện trước mắt hắn là một vùng rừng bia.
Lam Tiểu Bố cảm thán, nếu như không biết đây là tuyển chọn, nói không chừng hắn đã nghĩ rằng mình đã quay lại bên ngoài Bi Lâm Thần Vực một lần nữa
KHắp nơi đều là bia đá liên miên, khiến người ta cảm thấy thật giống như đã đi đến một vùng rừng bia đá.
Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, nếu như dựa vào Trận Bàn May Mắn, hắn sẽ đi xuyên qua rừng bia này rất nhanh.
Nhưng Lam Tiểu Bố không định dùng Trận Bàn May Mắn, bảo vật đỉnh cấp có thể tìm đường, hắn dùng Trận Bàn May Mắn tìm kiếm đường ra, chẳng phải là đang nói cho người khác biết trên nguòi hắn có đồ tốt hay sao?
KHông thể dùng Trận Bàn May Mắn, vậy cũng chỉ có thể dựa vào năng lực của mình. Lam Tiểu Bố bắt đầu thử bố trí trận kỳ, sau đó lại thử vận chuyển Kim Ô Quyết.

Thichs Khai Thương thở dài, “Thật không ngờ, Lam Tiểu Bố này là người đầu tiên tiến vào rừng bia. Gia hỏa này có đầu óc, cũng từng lấy được một ít cơ duyên nhỏ, chỉ là không lấy được đồ tốt nào.”
Thúc Vãng Tiêu lại nói, “Khai Thương, ngươi nhìn lầm rồi. Lam Tiểu Bố này có được cơ duyên không nhỏ đâu, ngươi có biết công pháp hắn tu luyện là gì không?”
“KHông biết, chẳng lẽ còn có lai lịch gì sao?” Thích Khai Thương khó hiểu hỏi một câu.
Thúc Vãng Tiêu gật đầu, “Không sai,công pháp mà Lam Tiểu Bố này tu luyện tên là Kim Ô Quyết, trước đó ở vòng kiểm tra thứ nhất hắn đã dùng môn công pháp này. Môn công pháp này rất đáng gờm, ta đã từng nhìn thấy loại công pháp này. Đây là một môn công pháp Thánh Nhân, thậm chí còn mạnh hơn công pháp mà ta tu luyện.”
“Công pháp Thánh Nhân?” Tất cả mọi người trong phòng đều kinh sợ.
Công pháp Thánh Nhân, đây chính là bảo vật cao cấp nhất, đặc biệt là đối với tầng thứ như bọn hắn, đó chính là thứ mà người người hướng đến.
Nhìn thấy trong mắt mọi người hiện lên tia sáng chói, Thúc Vãng Tiêu lại hắt một chậu nước lạnh, “Mọi người không nên suy nghĩ nhiều, môn công pháp này có lấy cũng vô dụng.”
“Vì sao lại vậy?” La Y lập tức bật thốt lên.
Thúc Vãng Tiêu giải thích: “Ta nghe một vị cường giả nói, môn công phá này vốn là công pháp tu luyện của một Chuẩn Thánh Nhân đến từ vũ trụ Đại Hoang, hắn tên là Hồng Vân. Sau này Hồng Vân xảy ra chuyện, phần sau của môn công pháp này cũng không có. Một phần phía trước của môn công pháp này, trên người ta cũng có. Lam Tiểu Bố tu luyện Kim Ô Quyết, nhất định là hậu nhân của Hồng Vân. Ai, đại khái ta đã hiểu vì sao Lam Tiểu Bố lại nhất định phải có Đại Hoang Thần Giác rồi.
Đại Hoang Thần Giác vốn là của Đại Hoang Thần Đình, nghe nói là do một tu sĩ xuất thân từ vũ trụ Đại Hoang thành lập nên. Lam Tiểu Bố muốn có Đại Hoang Thần Giác, có thể là muốn tìm phần tiếp theo của Kim Ô Quyết. Đáng tiếc, hắn nhất định phải thất vọng rồi.”
Lam Tiểu Bố không biết rằng khi hắn dùng Kim Ô Quyết tìm kiếm đường đi trong rừng bia, đã bị Thúc Vãng Tiêu nhìn thấy được, thậm chí còn bổ não cho rằng hắn muốn có Đại Hoang Thần Giác vì để tìm kiếm Kim Ô Quyết.
Lam Tiểu Bố chỉ thử vận chuyển mấy chu thiên, sau đó lập tức dừng vận chuyển Kim Ô Quyết lại, dùng Kim Ô Quyết ở đây tuyệt đối không thể tìm được đường đi. Có lẽ Trường Sinh Quyết của hắn có thể dùng, nhưng mà hắn sẽ không vận hành Trường Sinh Quyết.
Không thể dựa vào Kim Ô Quyết, Lam Tiểu Bố chỉ có thể bố trí ba bốn thần trận, sau đó cũng từ bỏ suy nghĩ dùng thần trận để tìm kiếm lối ra.
Bình thường dùng thần trận tìm đường ra, cho dù hắn có thể tìm được, vậy thì cũng phải mất rất nhiều năm tháng. KHông chỉ như vậy, còn phải hao tốn một lượng lớn vật liệu. Huống hồ dựa vào mấy Tụ Linh Thàn Trận mà Lam Tiểu Bố bố trí, tác dụng thần trận hắn bố trí ra cũng không lớn.
Lam Tiểu Bố thử dựa vào vận may của mình cẩn thận bước vài bước, sau khi hắn bước đến bước thứ sáu, một đạo nhận mang cùng vòng xoáy ập đến. Lực hút cường đại cuốn lấy thân thể, trong lòng Lam Tiểu Bố kinh hãi, hắn hầu như phải vận chuyển thần nguyên trong cơ thể đến mức cực hạn, lúc mới mới có thể thoát khỏi nhận mang trong vòng xoáy kia.
Trải qua tai nạn lần này, Lam Tiểu Bố không còn dám tùy tiện thăm dò nữa, hắn đứng nguyên tại chỗ không tiếp tục đi nữa.. Nhưng chỉ qua nửa nén hương sau, một đạo sát ý đáng sợ từ sâu trong ý thức Lam Tiểu Bố truyền đến, Lam Tiểu Bố điên cuồng lùi lại.
Một khắc sau, mấy đạo trường mâu khóa chặt không gian đâm đến vị trí hắn vừa đứng lúc trước. Loại trường mâu này đến không gian cũng có thể khóa chặt lại, hoàn toàn không chừa không gian để người ta chạy trốn. Nếu như không phải hắn cảm nhận được sát cơ, trước khi không gian bị khóa lại mà bỏ chạy, vậy thì cho dù hắn không chết cũng bị trọng thương.
Cũng may hắn chỉ mới vừa tiến vào, chỉ mấy giây là hắn đã xông ra ngoài rừng bia.
KHó trách lúc trước Thúc Vãng Tiêu nói sẽ bị vẫn lạc một nửa, Lam Tiểu Bố cảm thấy, đây tuyệt đối không chỉ vẫn lạc một nửa. Vòng thứ hai đã vẫn lạc hơn một nửa, vậy vòng thứ ba sợ là sẽ vẫn lạc càng nhiều hơn.
Có lẽ không tìm được cửa vào rừng bia, đối với đông đảo người tham gia tuyển chọn mà nói, đó là chuyện may mắn.
Đứng ở bên ngoài rừng bia, Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu. Cuộc tuyển chọn này hắn sẽ không bỏ qua, hắn nhất định phải nắm Đại Hoang Thần Giác ở trong tay, hơn nữa bây giờ có từ bỏ cũng không kịp nữa.
Ngoài việc dùng Trận Bàn May Mắn để vượt qua rừng bia này, hắn có còn cách nào khác nữa đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận