Khí Vũ Trụ

Chương 1297 - Thần Vị Môn. (2)

Vọng Luân lắc đầu. “Ta cũng không biết, có lẽ là đi lạc vào trong lỗ đen nào đó?”
Lam Tiểu Bố có thể đi vào Thiên Nhai, nhất định có liên quan đến cái lỗ đen mà đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp đã xé mở ra. Nhưng mà lời này Vọng Luân không muốn nói ra, đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp là của hắn, không thể nào tặng cho người khác được. Huống chi trên người Lam Tiểu Bố còn có đạo tắc Hồng Môn, mặc dù hắn không biết Lam Tiểu Bố lấy được đạo tắc Hồng Môn như thế nào, nhưng Lam Tiểu Bố nhất định có được may mắn cực kỳ to lớn.
Cho dù là đạo tắc Hồng Môn hay đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp, hai thứ này nằm trong tay Lam Tiểu Bố, hắn còn có được hy vọng, một khi bị những người ở Thiên Nhai lấy đi, hắn muốn lấy cũng khó khăn.
Nghe thấy Lam Tiểu Bố chỉ là Thiên Thần cảnh, Minh Thường Tiêu càng yên tâm hơn.
Đứng ở ngoài Thần Vị Môn, Lam Tiểu Bố cảm nhận được hơi thở Thiên ĐẠo vô cùng mênh mông, các loại quy tắc đại đạo giao thoa tung hoành, chỉ trong chớp mắt, hắn đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Lam Tiểu Bố không dám dừng lại, tụ tám phần lực lượng thần nguyên dốc sức nhảy lên.
KHi hắn nhảy lên được khoảng một mét, lực lượng kinh khủng lập tức ập đến, đủ loại quy tắc Thiên Đạo bao phủ Lam Tiểu Bố lại, nếu như muốn lên trên nữa, nhất định phải lý giải thông suốt những quy tắc này, sau đó đạp lên những quy tắc này xông ra ngoài. Nhưng quy tắc phong phú như vậy, một đạo Lam Tiểu Bố đều không thể lý giải thấu triệt. Chỉ trong chốc lát, Lam Tiểu Bố đã không thể nào khống chế được bản thân, không tự chủ mà ngã xuống.
Vừa rơi xuống mặt đất, Lam Tiểu Bố đã lập tức lùi lại. Mãi đến khi rời khỏi phạm vi của Thần Vị Môn, hắn mới miễn cưỡng đứng thẳng được.
Mấy tu sĩ ở nơi xa đang nhìn Lam Tiểu Bố vọt qua Thần Vị Môn như thế nào, khi nhìn thấy màn biểu diễn vụng về của Lam Tiểu Bố, đều im lặng lắc đầu, sau đó tiếp tục cảm ngộ quy tắc đại đạo.
Lam Tiểu Bố nghỉ ngơi một chút, sau đó nhanh chóng rời đi.
Nơi này không phải nơi nên ở lâu, hắn nhất định phải tìm nơi an toàn, khôi phục lại trước rồi nói.
Sau khi thử, Lam Tiểu Bố đã hiểu ra những tu sĩ trong Thiên Nhai kia đã tiêu hao hết thần niệm và thần nguyên ở đâu, những thần nguyên và thần niệm này rõ ràng đều tiêu hao ở cùng một chỗ, đó chính là Thần Vị Môn.
Tu sĩ ở lại Thiên Nhai, nhất định cứ qua một thời gian sẽ thử vượt qua Thần Vị Môn một lần. Một khi không vượt qua được, vậy thì phải nhanh chóng rút quân, trở lại trong cửa hàng của mình từ từ khôi phục. Đây là một quá trình khá dài, chờ vô số năm tháng trôi qua, bọn hắn khôi phục được ổn thỏa rồi, sau đó lại đi thử.
Về phần mấy người ở trên quảng trường kia, nhất định là tu sĩ đang chuẩn bị vượt qua Thần Vị Môn. Cảm ngộ tại quảng trường, là cảm ngộ quy tắc trước khi vượt Thần Vị Môn.
KHó trách đan đạo đỉnh cấp và đạo quả ở nơi này lại quý như vậy, bởi vì đan đạo đỉnh cấp và đạo quả, chẳng những có thể giúp tu sĩ ở Thiên Nhai nhanh chóng khôi phục thực lực, còn có thể giúp bọn họ cảm ngộ các loại quy tắc Thiên Đạo ở quảng trường. Thử một lần, Lam Tiểu Bố biết, lý giải càng nhiều quy tắc Thiên Đạo, cơ hội vượt qua Thần Vị Môn càng lớn.
Cho dù đã thử vượt qua Thần Vị Môn một lần, nhưng Lam Tiểu Bố không có ý định thử lần thứ hai. Với thực lực của hắn, cho dù ở thời kỳ đỉnh phong, cũng không thể vượt qua cái Thần Vị Môn này.
Lần này Lam Tiểu Bố không ở lại Thiên Nhai, hắn luôn cảm thấy Thiên Nhai này có chút quỷ dị. Dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Thiên Nhai, Lam Tiểu Bố nhanh chóng đi thật xa. Mấy ngày sau, Lam Tiểu Bố mới tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Lam Tiểu Bố quyết định lần này nhất định phải khôi phục hoàn toàn thực lực của mình, sau đó lại đến Thiên Nhai một chuyến, mục đích chuyến đi này chính là mua Phá Giới Phù đỉnh cấp. Mặc dù hắn có một lá Phá Giới Phù, nhưng mà những người ở Thiên Nhai đều là đại lão, trên người ai ai cũng có một đống lớn đồ tốt. Trừ mua Phá Giới Phù, Lam Tiểu Bố còn muốn mua một ít thần linh mạch cực phẩm.
Sau khi đạt được những thứ này rồi, hắn sẽ lập tức rời khỏi Thiên Nhai.
Còn về Vọng Luân, chỉ sợ chỉ cần đối phương còn ở Thiên Nhai, hắn sẽ khó có thể giết chết. Vọng Luân khác với người khác, Vọng Luân mới vừa đến Thiên Nhai, trên người vẫn còn ít đạo quả. Những đạo quả này có thể giúp Vọng Luân khôi phục một phần thực lực.
Đặt một đống thần tinh thượng phẩm bên người, đầu thần linh mạch cực phẩm kia cùng được Lam Tiểu Bố lấy ra dùng.
Chuẩn bị mọi thứ kỹ càng, lúc Lam Tiểu Bố đang định khôi phục thực lực, lại phát hiện Tiểu Vẫn Mệnh Thuật và Tiểu Trớ Chú Thuật có chút không đúng.
Lam Tiểu Bố vươn tay cầm lấy hai bản phục chế kia, sắc mặt lập tức khó coi.
Đúng là đồ vương bát đản, cho dù là Tiểu Vẫn Mệnh Thuật hay Tiểu Trớ Chú Thuật, khi hắn vừa cầm được, bên trong đều có nội dung, bây giờ thuật thần thông trong hai quyển này đều trống không.
Rõ ràng hắn đã bị lừa.
Hoặc là nói, nếu như hắn không có Vũ Trụ Duy Mô, vậy nhất định đã bị lừa. Cũng may trước đó hắn đã để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu của Tiểu Vẫn Mệnh Thuật và Tiểu Trớ Chú Thuật trước, hai bản phục chế này đã không còn tác dụng gì với hắn nữa rồi.
Nếu không thì hắn cũng sẽ không đưa không hai gốc Ngũ Thải Tiên Chi, kết quả lại không đạt được cái gì.
Những con rùa này quả nhiên không phải người tốt.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố trực tiếp dùng thần linh mạch cực phẩm để tạo dựng ra Trớ Chú Thuật Và Vẫn Mệnh Thuật.
Chờ hắn tạo dựng được hai bản thần thông vũ trụ này rồi, vậy thì sẽ đến lượt Minh Thường Tiêu và Đồ Võng phải trợn tròn mắt. Ha ha, bán mớ giấy lộn cho người khác vui lắm sao? Vậy thì để các ngươi thử một chút khi thần thông của mình biến thành giấy lộn là tình cảnh gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận