Khí Vũ Trụ

Chương 1720 - Đạo chủng (2)

Côn Vi lạnh lùng nói, “Ngươi đã tính toán được ta, ngươi không ngu xuẩn, chỉ là ta xem thường ngươi thôi. Lúc đầu ta định nhân cơ hội cướp đi đại đạo Trớ Chú của ngươi, sau đó tái tạo lại thân thể trùng sinh. Không ngờ ngươi lại rác rưởi như vậy, lại bị người ta chém mất đại đạo Trớ Chú. Đáng tiếc ta không có cơ hội tái tạo thân thể, cho dù ngươi rất rác rưởi, nhưng ta cũng chỉ có thể chọn đoạt xá ngươi.”
“Đúng vậy nhỉ, sau khi ngươi đoạt xá ta rồi, vậy có thể nhanh chóng dựa vào đạo chủng Trớ Chú ngưng luyện ra đại đạo Trớ Chú một lần nữa.” Phương Chi Phàn mỉa mai nói, chỉ là giọng nói của hắn ta càng lúc càng yếu ớt, rõ ràng hắn ta sắp bị Côn Vi đoạt xá.
Côn Vi ha ha một tiếng, “Dựa vào đạo chủng Trớ Chú ngưng luyện ra đại đạo Trớ Chú một lần nữa? Côn Vi ta cũng ngu xuẩn như Phương Chi Phàn ngươi sao?”
Đối với Côn Vi mà nói, hắn ta biết mình khẳng định không thể nào ngưng luyện đại đạo Trớ Chú một lần nữa, bởi vì hắn ta không phải Phương Chi Phàn, hắn ta chưa từng tu luyện đại đạo Trớ Chú, cũng không có đạo quyển Đại Trớ Chú Thuật, làm sao mà ngưng luyện đại đạo Trớ Chú được?
Hơn nữa, bây giờ hắn ta rất kiêng kị Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố rõ ràng vô cùng thù hận người tu luyện đại đạo Trớ Chú, nếu không sẽ không một đường truy sát đến đảo Thánh Nhân. Một khi hắn ta tu luyện đại đạo Trớ Chú, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn ta, hắn ta cũng không muốn luân lạc tới thảm cảnh như Phương Chi Phàn, bị Lam Tiểu Bố truy sát một đường. Huống chi, hắn ta hoàn toàn không thể nào tu luyện đại đạo Trớ Chú.
“Côn Vi, nếu như Phương Chi Phàn ta có thể luân hồi, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Giọng nói thê thảm của Phương Chi Phàn lại truyền đến, sau đó tiêu tán không còn. Lúc trước hắn ta còn suy nghĩ phúc họa tương phùng, chính mình vì bị Lam Tiểu Bố truy sát mới có được đạo chủng Trớ Chú, bây giờ hắn ta mới biết được, có lúc phúc cũng là mầm móng của họa, nếu không phải hắn ta lấy được đạo chủng Trớ Chú, mới nghĩ đến chuyện muốn hoàn toàn chém hết đạo cơ, Côn Vi cũng sẽ không thể nào đoạt xá hắn ta được. Một khi chờ đại đạo Trớ Chú của hắn ta niết bàn rồi, Côn Vi sẽ không thể ẩn nấp được.
Giờ phút này mặc dù Phương Chi Phàn vẫn còn ngồi trong động phủ, nhưng đã sớm đổi thành Côn Vi.
Côn Vi thở dài một hơi, nếu như không phải Phương Chi Phàn tự mình chém hết một tia đạo tắc đại đạo Trớ Chú cuối cùng, hôm nay hắn ta cũng không cách nào thành công.
Có lúc kế hoạch chính là kế hoạch, vĩnh viễn không thể theo kịp biến hóa. Hắn ta muốn lấy không phải là thân thể của Phương Chi Phàn, cái hắn ta muốn lấy được là đại đạo Trớ Chú, Đại Trớ Chú Thuật của Phương Chi Phàn. Bây giờ thì hắn ta chỉ có thể đoạt xá cái thân thể mà mình vốn vô cùng chướng mắt này, còn là nhờ vào kẻ địch Lam Tiểu Bố mà hắn ta mới có thể thành công, nhân sinh đúng là đáng châm chọc.
Đạo chủng Trớ Chú Phương Chi Phàn đặt ở bên cạnh đó, Côn Vi cũng không hủy đi, hắn ta chỉ lấy một cái hộp ngọc, cẩn thận bỏ cái đạo chủng Trớ Chú này vào trong hộp ngọc.
Cái đạo chủng Trớ Chú này có giá trị cực cao, bây giờ hắn ta không dùng được, nhưng có lẽ có thể cứu hắn ta một mạng. Hiện tại đối với Côn Vi hắn mà nói, điều quan trọng nhất chính là khôi phục thực lực, cho dù không có khẳ năng trong thời gian ngắn khôi phục đến nhị chuyển Thánh Nhân, hắn ta cũng muốn khôi phục lại đến nhất chuyển Thánh Nhân, sau đó lập tức rời khỏi đây quay lại Trường Sinh Đạo Đình. Hắn ta tin trong khoảng thời gian mình không có ở Trường Sinh Đạo Đình, Thừa Vũ Nhan sẽ không phản bội hắn ta.

Lam Tiểu Bố dừng lại, chỗ của hắn hình như là một hòn đảo nhỏ. Thiên tài địa bảo trên cái đảo nhỏ này đã sớm bị người khác đào rỗng, nguyên khí thiên địa ở đây cũng khá kém.
Sóng biển Trường Sinh Hải vỗ lên biên giới hòn đảo, không mang lại sự sống và náo nhiệt trên đảo nhỏ, ngược lại khiến người ta cảm thấy cô tịch.
Lam Tiểu Bố đứng trên một tảng đá trên hòn đảo nhỏ, hắn đến đây để trùng kích lên nhất chuyển Thánh Nhân, nhưng tại một hòn đảo nhỏ trong Trường Sinh Hải mênh mông không biên giới này, hắn lại cảm thấy cô độc.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mới cố gắng bỏ hết những suy nghĩ phức tạp kia đi, đi sâu vào trong đảo nhỏ.
Cắm hai đầu Hỗn Độn Thần Linh Mạch xong, Lam Tiểu Bố bắt đầu bố trí Ẩn Linh Thần Trận và hộ trận.
Mấy ngày trôi qua, Lam Tiểu Bố bố trí tốt mọi thứ, thậm chí còn lấy ra hơn 20 triệu viên Thần Nguyên Đan ẩn chứa khí khai thiên vũ trụ ở trong Thần Nguyên điện ra.
Cho dù như thế nào, hắn cũng nhất định phải trong thời gian ngắn chứng đạo nhất chuyển Thánh Nhân, nếu không hắn có quay lại đảo Thánh Nhân cũng chẳng có chút ý nghĩa nào.
Đừng nói là quay lại đảo Thánh Nhân, cho dù quay lại Đại Hoang Thần Giới, cảnh giới Chuẩn Thánh của hắn cũng không đủ.
Đạo vận Trường SInh Quyết bắt đầu lưu chuyển quanh người Lam Tiểu Bố, Hỗn Độn thần linh khí nồng đậm không ngừng bị Lam Tiểu Bố cuốn ra từ trong Hỗn Độn Thần Linh Mạch và Thần Nguyên Đan, tạo thành vòng xoáy nhàn nhạt xung quanh Lam Tiểu Bố.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đang chìm vào vòng lặp vận chuyển, hắn phát hiện ra mình không biết chứng đạo nhất chuyển Thánh Nhân như thế nào.
Hắn từ chỗ Trúc Duẫn và những Thánh Nhân còn lại lấy được một vài tin tức liên quan đến nhất chuyển đến cửu chuyển Thánh Nhân. Thủ đoạn để chứng đạo nhất chuyển Thánh Nhân rất nhiều, có thể trảm thi, có thể luân hồi, có thể dùng nghiệp lực, công đức, nguyện lực, nhân quả, đạo tắc Hồng Mông, vận may…
Thậm chí là pháp bảo đỉnh cấp, đều có thể dùng để chứng đạo nhất chuyển Thánh Nhân.
Nhưng loại nào mới là thích hợp với đại đạo Thánh Nhân của Lam Tiểu Bố hắn nhất?
Bạn cần đăng nhập để bình luận