Khí Vũ Trụ

Chương 1111 - Người quen chạy đến Vọng Sương Mạc Hải. (2)

Nhưng đừng nghĩ rằng Vọng Sương Mạc Hải là một vùng đại mạc hoang vu, bên trong Vọng Sương Mạc Hải có vô cùng vô tận tài nguyên tu luyện. Chỉ cần vào Vọng Sương Mạc Hải mà không chết, sau khi ra ngoài, tu vi sẽ tăng tiến lên mấy cấp độ. Lúc trước từng có một tên tu sĩ chỉ là dục thần cảnh chạy vào Vọng Sương Mạc Hải, nhiều năm sau ra ngoài đã là cường giả thế giới thần. Tên tu sĩ này chẳng những giết hết toàn bộ những người đã đuổi giết hắn lúc trước, mà ngay cả tông môn của những người đó cũng không còn một mảnh ngói nào.
Hơn nữa Vọng Sương Mạc Hải còn có một đặc điểm, sau khi tiến vào mặc dù tỉ lệ vẫn lạc cao, nhưng không đến mức khiến người ta tuyệt vọng. Trên cơ bản 100 người tiến vào Vọng Sương Mạc Hải, có thể còn sống đi ra cũng gần ba bốn mươi người.
Cho nên chẳng những tu sĩ không có chỗ trốn lựa chọn đến Vọng Sương Mạc Hải, còn có một vài tán tu cũng chọn đi vào Vọng Sương Mạc Hải thử thời vận.
Xư Lý Duẫn gật đầu, “Đúng vậy, lúc trước tu vi của Ngu Xúc và Liễu Ly rất thấp, các nàng chạy trốn đến Vạn Không khư, chúng ta cũng là quen biết nhau ở Vạn Không KHư. Nhưng mà thế lực mà các nàng đắc tội đến quá lớn, Vạn Không KHư cũng không thể nào chứa được các nàng. Sau đó ta chủ động dẫn các nàng đến Vọng Sương Mạc Hải, lúc đầu ta cũng định tiến vào Vọng Sương Mạc Hải, chỉ là các nàng đều không hi vọng ta vào trong đó.
Liễu Ly nói, cuối cùng sẽ có một ngày Lam Tiểu Bố đến thần giới, nếu như ta nghe thấy tin tức Lam Tiểu Bố đến thần giới, nhờ ta nói tin tức của các nàng cho Lam Tiểu Bố. Lúc đầu ta cũng không để ý, sau đó ta nhìn thấy Đại Uyên Thần Môn có cường giả thần quân và thiên thần cảnh đến biên giới Vọng Sương Mạc Hải, tựa như đang nghe ngóng tin tức của Liễu Ly và Ngu Xúc, ta mới biết chuyện này không ổn lắm.
Lúc này, ta lại nghe thấy cuộc tuyển chọn thành chủ và giác chủ cua Quy Hành Thần Đình kết thúc, một tu sĩ tên là Lam Tiểu Bố đạt được hạng nhất. Ta mới lập tức đến Ngọc Hành Thần đạo thành tìm kiếm ngươi, lúc đó ngươi đã rời khỏi Ngọc Hành Thần đạo thành rồi, cho nên ta lại đến nơi này.”
Ý Xư Lý Duẫn nói, Lam Tiểu Bố đã hiểu, thanh danh của hắn có thể lan truyền như vậy, dã cho thấy rõ hắn có tư cách cứu Liễu Ly và Ngu Xúc. Nếu như sau khi hắn đến thần giới, vẫn không có tiếng tăm gì, vậy Xư Lý Duẫn này cho dù đến tìm hắn cũng không có ích gì.
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền nói, “Đa tạ Xư Lý huynh, ta sẽ lập tức đến Vọng Sương Mạc Hải.”
Cho dù Lam Tiểu Bố vẫn còn chưa biết rõ Xư Lý Duẫn trước mắt này có phải là người của Đại Uyên Thần Môn hay không, chủ yếu là sao Liễu Ly và Ngu Xúc lại nói cho đối phương biết Đại Uyên Thần Môn đang truy sát các nàng? Nhưng mà nếu biết được tin tức của Ngu Xúc và Liễu Ly, vậy thì hắn nhất định phải đến đó.
“Ta đi cùng với ngươi đi, mặc dù tu vi ta không cao, nhưng cũng có thể giúp một tay.” Xư Lý Duẫn cực kỳ dứt khoát nói.
Lam Tiểu Bố nói, “Bàn về tu vi, ngươi còn mạnh hơn ta, Ngu Xúc và Liễu Ly có thể quen biết ngươi, quả thật là chuyện may mắn. Đa tạ ngươi đã chăm sóc cho Ngu Xúc và Liễu Ly, nếu như Xư Lý huynh không chê, vậy thì có thể ở lại Đại Hoang Thần Giác ta.”
“Tạ ơn Lam giác chủ, nếu như lần này có thể bình yên vô sự quay về, vậy thì ta sẽ mặt dày mà ở lại Đại Hoang Thần Giác. Ta cảm thấy Đại Uyên Thần Môn bây giờ đang đến Vọng Sương Mạc Hải, nhất định không phải là chuyện gì tốt, chúng ta nên sớm lên đường mới đúng.” Xư Lý Duẫn nói.
“Lĩnh trưởng, có phải có chuyện gì không? Có chuyện gì thì trực tiếp giao cho ta là được” Giọng nói của Diêm Ảnh truyền đến.
“Ngươi không bế quan à?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
Diêm Ảnh cười một tiếng, “Ba năm trước ta đã không bế quan nữa rồi, trước đó bởi vì đang ở trong Không Gian Thần Trận, ta không thể nào ra ngoài được. Trước đó không lâu ngươi đã gỡ bỏ cái Không Gian Thần Trận này rồi, ta mới ra ngoài. Mặc dù ta chưa đi dạo một vòng, nhưng ta biết bây giờ đã rất ổn rồi.”
Rất rõ ràng, Diêm Ảnh biết Đại Hoang Thần Giác không còn Độc âm Hoán Thần Thảo nữa, có thể tùy tiện đi lại. Nếu như không phải Lam Tiểu Bố đang ở chỗ này, hắn đã đi dạo trong Đại Hoang Thần Giác rồi.
“A, nàng là?” Sau khi Diêm Ảnh nói xong, mới nhìn rõ Ôn Khả Xu đang đứng bên cạnh. Hắn cũng bị kinh sợ trước dung mạo hoàn mỹ của Ôn Khả Xu, tthật sự còn có nữ nhân hoàn mỹ như vậy?
Lam Tiểu Bố nói, “Nàng tên là Ôn Khả Xu, xem như là sư muội của ta. Khả Xu, đây là Diêm Ảnh, cũng xem như là nhân vật nguyên lão của Đại Hoang Thần Giác chúng ta.”
Ôn Khả Xu tu luyện Trường Sinh Quyết của hắn, đương nhiên cũng là đồng môn của hắn.
Ôn Khả Xu cười tủm tỉm thi lễ một cái, “Ôn Khả Xu kính chào Diêm Ảnh đại ca.”
“A...” Diêm Ảnh cả kinh a một tiếng, nhanh chóng trả lời, “Khả Xu tiên tử, cứ gọi ta là Diêm Ảnh được rồi.”
Lam Tiểu Bố nói, “Diêm Ảnh, ngươi dẫn theo Xư Lý Duẫn tìm một nơi nghỉ ngơi một chút. Xư Lý huynh, ta cần phải chuẩn bị một chút, sau đó đi cùng ngươi đến Vọng Sương Mạc Hải.”
Diêm Ảnh nhanh chóng trả lời, “Vâng.”
Nói xong thì ôm quyền nói với Xư Lý Duẫn, “Xư Lý huynh, ngươi đi với ta tìm một nơi nghỉ ngơi trước đã.”
...
“Tiểu Bố đại ca, cái chỗ Vọng Sương Mạc Hải kia lúc trước ta đã từng nghe nói đến, nghe nói sau khi vào đó tỷ lệ tử vong vô cùng cao, thường xuyên có vào mà không có ra.” Ôn Khả Xu có chút lo lắng nói.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không cần lo lắng, chúng ta đi gặp một người, ta đoán bây giờ người này cũng sắp khôi phục hoàn toàn rồi.”
Bây giờ hắn không lo lắng về chuyện Vọng Sương Mạc Hải, thứ hắn lo lắng chính là lai lịch của Xư Lý Duẫn. Với thực lực của hắn bây giờ, cho dù có muốn cứu Ngu Xúc và Liễu Ly, cũng sẽ không tùy tiện tin tưởng Xư Lý Duẫn, hắn muốn đi tìm Niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận