Khí Vũ Trụ

Chương 1490 - Đi hay là không đi. (2)

Giờ phút này trong hình ảnh, Thân Bất Thanh xông lên đầu tiên, tựa như còn đang thúc giục Lãnh Khinh Điệp và Hồ Thanh Gia nhanh đuổi theo. Nhưng bởi vì người cướp đoạt Hư Không Hà Diệp quá nhiều, không đợi ba người đều xông lên cầu gỗ, đã có hai người khác lao đến.
Lúc này Thân Bất Thanh nói một câu gì đó, sau đó Thân Bất Thanh lập tức kéo Lãnh Khinh Điệp xông đến Hư Không Hà Diệp, Hồ Thanh Gia lại ở lại bọc hậu giúp bọn họ.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy sau khi Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp rời đi, Hồ Thanh Gia đột nhiên há miệng phun ra môt ngụm máu, nhưng mà nàng không biết đã dùng thủ đoạn gì mà chạy trốn khỏi cầu gỗ.
Chỉ cần rời khỏi cầu gỗ rồi, lúc này sẽ không còn ai chú ý đến nàng nữa.
HÌnh ảnh đến đây là kết thúc.
Kiều Ngạo Luân nói, “Hồ Thanh Gia kia sau khi rời đi thì chưa từng xuất hiện, mãi cho đến nhiều năm sau này, hầu hết Thánh Nhân và Chuẩn Thánh ở đây đều đã đi hết, nàng mới xuất hiện. Đồng thời vừa xuất hiện đã giết chết Thái Thượng thành chủ của Vũ Trụ Độ Đạo thành, chiếm lấy chỗ tốt nhất trong Vũ Trụ Độ Đạo thành.”
Lam Tiểu Bố cảm thán vô cùng, tên Thân Bất Thanh này có bản lĩnh thế nào chứ, có hai nữ nhân đều tình nguyện chết vì hắn, hơn nữa còn phối hợp ăn ý như vậy, trên tình trường chỉ sợ không có ai có thể vượt qua được gia hỏa này nhỉ?
Cất thủy tinh cầu đi, Lam Tiểu Bố nói, “Đi thôi, cho dù như thế nào thì chúng ta cũng phải đến Vũ Trụ Độ Đạo thành một chuyến, nếu không thì sẽ bị nhốt mãi ở chỗ này thôi.”
“Ta thì cảm thấy kỳ quái là, nếu như thực lực của Hồ Thanh Gia kia có thể quét ngang moi thứ ở đây, vậy thì sao lại cứ ở mãi đây không đi?” Đàm Khổ nói.
Lam Tiểu Bố cũng không hiểu vấn đề này, điều duy nhất có thể giải thích chính là ở nơi này có thứ gì đó hấp dẫn Hồ Thanh Gia. mặc kệ Hồ Thanh Gia vì sao ở lại đây không đi, đều không phải là chuyện mà hắn có thể quản, hắn nhất định phải nhanh chóng rời đi.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố bỏ đi cấm chế động phủ, sau khi ba người ra ngoài thì đi về phía Vũ Trụ Độ Đạo thành, phần lớn người đều chọn tránh đi. Vừa mới đến đã giết chết năm cường giả Thần Vương, cho dù không phải Hợp Thần cảnh cũng đừng nên trêu chọc đến.
“Lại là Kiều Ngạo Luân?” Khi mấy người Lam Tiểu Bố đi ngang qua một cửa hàng nào đó, chủ nhân cửa hàng vừa hay nhìn thấy Kiều Ngạo Luân đi đằng sau Lam Tiểu Bố, bì hù đến mức mặt mày trắng bệch. Lúc trước hắn ta đã từng đá bay Kiều Ngạo Luân ra ngoài, nếu như bây giờ Kiều Ngạo Luân tìm hắn ta tính sổ, vậy người có thể giết chết năm Thần Vương kia, với chút bản lĩnh của hắn ta sợ không thể chịu nổi một bàn tay của người ta rồi.
Khiến hắn ta thở phào một hơi là, Kiều Ngạo Luân không tìm hắn ta, chỉ là đi theo tên cường giả mới tới kia tiến về Vũ Trụ Độ Đạo thành mà thôi.
Chờ Kiều Ngạo Luân đi rồi, tên chủ cửa hàng này do dự một chút, quyết định đóng cửa hàng lại, bản thần mình trốn vào hư không một khoảng thời gian trước rồi nói.
Người ra vào Vũ Trụ Độ Đạo thành rõ ràng có chút giàu có, nếu không ở lại trong Vũ Trụ Độ Đạo thành, vậy thì mỗi lần ra vào đều cần phải nộp mười viên thần tinh hạ phẩm.
Đừng thấy rằng một lần mười viên thần tinh hạ phẩm thì không nhiều, nhưng ở trong vùng hư không Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu này, vốn không có nơi tạo ra thần tinh. Chỉ cần đi vào nơi này, đều bị tiêu hao. Đối với bất cứ ai, thời gian dài cũng không thể chịu được.
Thủ vệ cửa thành cũng là một tu sĩ Thần Quân, trên thực tế thì nhưng người có tu vi thấp một chút, trên cơ bản đều đã bị đào thải. Không phải vẫn lạc trong hư không thì chính là bị người ta chém giết. Cũng bởi vì điều này, ở nơi này rất khó nhìn thấy tu sĩ từ Thần Quân trở xuống. Đương nhiên cũng rất khó gặp tu sĩ từ Hợp Thần cảnh trở lên, bởi vì cường giả đều đã đi rồi.
Tên Thần Quân này rõ ràng đã nghe nói về Lam Tiểu Bố, nhìn thấy ba người Lam Tiểu Bố đến, hắn vô cùng kính cẩn ôm quyền nói, “Các vị đạo hữu, tiến vào Vũ Trụ Độ Đạo thành cần nộp mỗi người mười viên thần tinh hạ phẩm.”
Lam Tiểu Bố lấy ra ba viên thần tinh trung phẩm đưa cho tên hộ vệ này, đồng thời cầm lấy ba tấm lệnh bài ra vào tạm thời.
Hộ vệ vô cùng chu đáo nói, “Mấy vị đạo hữu, ba tấm lệnh bài này lúc ra ngoài cần phải trả lại cho ta. Sau khi vào thành chỉ có thể ở lại lâu nhất là mười ngày, mười ngày sau nhất định phải ra ngoài.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn biết Vũ Trụ Độ Đạo thành này không thể ở lại vĩnh viễn. Có thể ở lại Vũ Trụ Độ Đạo thành vĩnh viễn hay không, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không để ý. Sở dĩ hắn tiến vào Vũ Trụ Độ Đạo thành, cũng chỉ vì ngọc bài danh ngạch để đi Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu vào mấy tháng sau mà thôi.
“Tông chủ, ngọc bài Độ Đạo Khẩu, chúng ta chỉ cần đến công hội Độ Đạo thành là được rồi. Nếu như muốn ở lại Độ Đạo thành một thời gian dài, cũng cần phải đên công hội Độ Đạo thành.” Kiều Ngạo Luân nói.
Lam Tiểu Bố nói, “Đi thôi, chúng ta đi công hội.”
Ngọc bài đi Độ Đạo Khẩu Lam Tiểu Bố cũng biết, thời điểm ban đầu, hàng năm có thể bán ra mấy vạn, bây giờ thì ít đi một chút, hàng năm cũng có thể bán được mấy ngàn cái.
Hơn một trăm cái danh ngạch, hàng năm lại bán ra nhiều như vậy, nếu như không rời đi được thì làm sao bây giờ? Chuyện này công hội cũng không quản, đối với công hội mà nói, có ngọc bài thì ngươi mới có tư cách tranh đoạt, không có ngọc bài, ngay cà cơ hội tranh đoạt danh ngạch ngươi cũng không có.
“Ngươi đến phủ Thái Thượng thành chủ của ta một chuyến, ngay bây giờ.” Lam Tiểu Bố vừa dứt lời, một giọng nói đột ngột truyền đến bên tai Lam Tiểu Bố.
Bước chân Lam Tiểu Bố dừng lại, đây là giọng nói của một nữ nhân. Dựa theo lời Kiều Ngạo Luân nói trước đó, phủ Thái Thượng thành chủ, đó là nơi ở của Hồ Thanh Gia. Hắn vừa mới đến Vũ Trụ Độ Đạo thành, Hồ Thanh Gia đã gọi hắn đến đó, đây không phải là chuyện tốt lành gì.
Đi hay là không đi đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận