Khí Vũ Trụ

Chương 1894 - Liệt Tắc Luân (2)

Sâu trong lòng Lam Tiểu Bố rên lên tuyệt vọng, Thái Sơ Hằng Hỏa đột nhiên nổ tung một lần nữa, đau đớn đáng sợ truyền đến, trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng thương cảm. Hắn biết Thái Sơ Hằng Hỏa đã không còn, Thái Sơ Hằng Hỏa có thần trí, bây giờ vào lúc hắn tuyệt vọng nhất đã tự bạo.
Hắn cũng không biết mình tiến vào Hỗn Độn Vô Tắc là chuyện đúng hay sai, Khí Vận Chi Thụ không còn nữa thì xem như xong. Hắn còn có Trường Sinh Đạo Thụ. Nhưng mà Đế Hưu Thụ không còn, Vũ Trụ Duy Mô không còn, bây giờ ngay cả Thái Sơ Hằng Hỏa cũng mất. Thu hoạch duy nhất, chính là hoàn thiện đại đạo Trường Sinh.
Răng rắc! Thái Sơ Hằng Hỏa tự bạo, tựa như đã xé rách một vách chắn nào đó, chu thiên đầu tiên của Trường Sinh Quyết đã vận chuyển xong.
Cho dù trong lòng Lam Tiểu Bố rất thương cảm Thái Sơ Hằng Hỏa, nhưng hắn hiểu rất rõ mình nhất định phải sống sót. Khiến Lam Tiểu Bố có thể thở phào chính là, Trường Sinh Quyết vận chuyển đã không còn trắc trở nữa.
Qua mấy chu thiên, Trường Sinh Đạo đã tạo dựng ra một không gian quy tắc Trường Sinh quanh người Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố không còn tiếp tục vận chuyển Trường Sinh Quyết nữa, mà buông thả mọi thứ xuống, nhắm mắt lại, thần niệm bắt đầu thấm thấu vào trong Hỗn Độn Vô Tắc, cảm nhận loại Hỗn ĐỘn không có quy tắc này, hắn không thể để Thái Sơ Hằng Hỏa mất mà không có chút ý nghĩa nào.
Quy tắc là thứ gì? Vạn vật trong thiên địa sở dĩ tồn tại, đó là vì trong thiên địa có tạo dựng trật tự quy tắc. Trong Hỗn Độn, chắc hẳn là đầu tiên có quy tắc trật tự, sau đó là sinh ra thiên địa.
Những nơi không có quy tắc đều là Hỗn Độn, là vì vô hình, phải có hình mới hình thành quy tắc, giống như hắn ở trong Hỗn Độn Vô Tắc hoàn thiện đại đạo Trường Sinh, sau đó mở ra không gian ngàn dặm…
Ý niệm của Lam Tiểu Bố dung nhập vào trong Hỗn Độn, khi cảm ngộ của hắn về Hỗn Độn Vô Tắc càng sâu, thần niệm của hắn có thể mở rộng càng xa, thời gian dần dần trôi qua, trên Trường Sinh Đạo Thụ trong thức hải của Lam Tiểu Bố, đã có thêm một đạo văn như có như không, đây là đạo văn thứ sáu trên Trường Sinh Đạo Thụ.
Không chỉ như vậy, quanh người Lam Tiểu Bố đã dần dần tạo thành một vòng xoáy đạo kén, cái đạo kén này không có bất cứ quy tắc nào, nhưng lại có thể bao trọn cả người Lam Tiểu Bố.
Đạo niệm của Lam Tiểu Bố chìm nổi trong Hỗn Độn Vô Tắc, hắn dần dần cảm ngộ được không quy tắc, giống như cá ở trong nước, nhét nó vào nơi không có nước, đối với cá mà nói chính là không có chỗ sống. Nước, là quy tắc đại đạo của cá.
Ném phàm nhân vào trong không gian không có không khí, không gian này đối với người mà nói, cũng là nơi không quy tắc. Nhưng trên thực tế, nơi không có nước phần lớn đều có quy tắc, không gian không có dưỡng khí cũng có quy tắc, chỉ là những quy tắc này trái ngược với sự sinh tồn của cá và người…
Đạo niệm đến đây càng lúc càng rõ ràng, Lam Tiểu Bố đột nhiên hiểu ra, không quy tắc chỉ là một cách nói mà thôi. Hỗn Độn Vô Tắc, đối với người tu đạo mà nói là nơi không quy tắc, nhưng có lẽ đối với một bộ phần nào đó là nơi có quy tắc thì sao? Hắn không biết, có lẽ là vì kiến thức của hắn có hạn mà thôi.
Oanh! Đạo văn thứ sáu trên đạo thủ đột ngột trở nên rõ ràng, khiến Lam Tiểu Bố đang lâm vào đạo niệm đột nhiên tỉnh táo, hắn vung tay lên đánh ra.
Đạo kén nổ tung, một vòng đạo văn được hắn đánh ra. Cho dù nơi này là Hỗn Độn Vô Tắc, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn có thể đánh ra một luồng đạo tắc rõ ràng.
Thật là lợi hại, Lam Tiểu Bố khiếp sợ vô cùng nhìn tay của mình, hắn biết mình đã chứng đạo không quy tắc. Nhưng khiến hắn sợ hãi chính là từng đạo văn ấn.
Nếu như khi đấu pháp với đối thủ, khi đánh đòn này ra, cho dù đối thủ tu luyện cái gì, chỉ cần nằm trong quy tắc, hắn sẽ có thể xé mở quy tắc đại đạo của nó. Hai người đấu pháp, quy tắc đại đạo đã bị đối phương xé rách, vậy thì sẽ yếu đi, cơ bản đã không có hy vọng thắng lợi. Cho nên loại thủ đoạn phá vỡ quy tắc đại đạo của đối phương này, tuyệt đối là cao cấp nhất.
Về sau cái này chính là Liệt Tắc Luân, thần thông mới của hắn.
Có Liệt Tắc Luân, tương lai khi hắn xé rách thế giới của đối thủ, cuối cùng cũng không cần dùng đến mảnh vỡ Pháp tắc KHông Gian để làm nữa.
Đối với hắn mà nói, chỉ cần thi triển Liệt Tắc Luân, trực tiếp có thể xé rách thế giới của đối thủ. Đổi thành bây giờ hắn đối phó với Giang Sâm, cho dù hắn gấp gáp rời đi, cũng có thể đánh chết Giang Sâm, trong nháy mắt xé rách thế giới của Giang Sâm.
Cuối cùng cũng có thủ đoạn của chính mình, Lam Tiểu Bố cảm thán không ngừng. Trước mắt hắn có thể xé rách thế giới của đối thủ, chủ yếu là vì Lưu Tinh đã dạy hắn thủ đoạn làm tê liệt mảnh vỡ Pháp tắc KHông Gian. Loại thủ đoạn này mặc dù hữu dụng, nhưng lại tốn quá nhiều thời gian, còn một chuyện nữa là nếu như vô tình hắn gặp phải đối thủ có đại đạo cường hãn, thủ đoạn này của hắn cũng không thể nào xé mở thế giới của đối phương.
Có thể ra ngoài rồi, chỉ là…
Lam Tiểu Bố nghĩ đến cái đại trận Khốn Sát ở quảng trường Thái Khư Phần, mặc dù hắn cảm thấy mình không sợ đại trận kia, nhưng có thể bị người ta nhốt trong đại trận, trong lòng hắn luôn cảm thấy không thoải mái.
Hắn chứng đạo không quy tắc, còn cảm ngộ ra thần thông Liệt Tắc Luân, vậy có thể dùng Liệt Tắc Luân xé rách đại trận Khốn Sát trên quảng trường hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận