Khí Vũ Trụ

Chương 1904 - Giữ lại một người (2)

Giờ phút này Thái Khư điện chỉ là một vùng phế tích, trước đó thế lực của Thái Khư điện, đã sớm trốn đi hết.
Lam Tiểu Bố vươn tay ra xé toang đại trận phòng ngự của Thái Khư điện, cao giọng nói, “Ta nói một lần nữa, từ hôm nay trở đi, ra vào Thái Khư Phần tự do.”
“Đa tạ Lam điện chủ.” Cho dù Lam Tiểu Bố chưa từng nói muốn thành lập Thái Khư điện, nhưng mà sau khi hắn nói được tự do ra vào Thái Khư Phần, đông đảo tu sĩ vẫn cảm tạ Lam Tiểu Bố, đồng thời đương nhiên mà xem Lam Tiểu Bố trở thành điện chủ mới.
Có thể nghĩ mà xem, nếu như không phải Lam Tiểu Bố muốn khống chế Thái Khư Phần, nhiều nhất sẽ chỉ cứu người xong là đi, hoàn toàn sẽ không quản đến chuyện có được tự do ra vào Thái Khư Phần hay không.
“Thủ đoạn của bằng hữu thật hay, ta nghĩ rằng bằng hữu đi cạnh tranh Thời Gian Đạo Quyển, không ngờ bằng hữu vào trong trực tiếp lấy Thời Gian Đạo Quyển đi, ha ha…” Tên thanh niên trước đó nói muốn giúp Lam Tiểu Bố bảo vệ ba người Mạc Tiểu Tịch cười khâm phục bước đến.
Nói lấy chỉ là một cách nói uyển chuyển, thật ra thì là Lam Tiểu Bố trực tiếp vào cướp đi Thời Gian Đạo Quyển.
“Làm quen một chút, ta tên là Mạc Thư Lôi.” Thanh niên cười một cái rồi nói.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta tên là Lam Tiểu Bố.”
Cho dù không có Mạc Thư Lôi giúp đỡ bảo vệ, ba người Mạc Tiểu Tịch cũng không thể bị người khác uy hiếp được, nhưng mà Mạc Thư Lôi thật sự đã giúp trông coi ba người Mạc Tiểu Tịch khôi phục.
Tu vi của Hồ Thanh Gia là cao nhất, là người đầu tiên khôi phục, lập tức đứng lên bước mấy bước đến trước người Lam Tiểu Bố thi lễ một cái, “Lam đại ca, lại là ngươi cứu ta.”
Lam Tiểu Bố cảm thán nói, “Các ngươi cũng vì ta mà bị liên lụy thôi, đúng rồi, ta nghe nói Mạc Niệm Yên truy sát Khổng huynh, ngươi đi cứu người, sao lại xuất hiện ở đây?”
Hồ Thanh Gia hừ một tiếng nói, “Tên Mạc Niệm Yên kia đúng là chẳng phải thứ gì tốt, lăn lộn cùng một chỗ với nữ nhân ĐỚi Phi Nhiêu kia thì xem như thôi, vậy mà còn ở Đại Hoang Thần Giới giễu võ giương oai. Ta có một môn độn thuật, dẫn theo KHổng đạo hữu tiến vào trong hư không, không cẩn thận bị lọt vào trong vòng xoáy hư không. Những năm gần đây, ta cũng có chút thu hoạch. Sau khi KHổng đạo hữu chứng nhất chuyển Thánh Nhân, chúng ta nghe nói đến Thái Khư Phần, lúc này mới tới đây.”
Hồ Thanh Gia đã là tam chuyển Thánh Nhân, Khổng Phục Sinh là nhất chuyển Thánh Nhân, rõ ràng là tiến bộ không nhỏ. Đừng nhìn là nhất chuyển Thánh Nhân, nhưng có thể đạt được đến cấp độ này không nhiều, rất nhiều người cả một đời cũng chỉ có thể quanh quẩn ở cảnh giới Ngụy Thánh.
Giờ phút này Khổng Phục Sinh và Mạc Tiểu Tịch đều đã ổn định thương thế, đều tới chào hỏi.
Mấy người gặp mặt, đều nói chuyện với nhau một lát, ai cũng thổn thức không thôi. Mạc Tiểu Tịch tiến bộ không nhỏ, đã là nhị chuyển Thánh Nhân. Nhưng mà Lam Tiểu Bố không nghe được tin tức của Đàm KHổ. Còn Ôn Khả Xu, quả thật có được phụ thân Mạc Tiểu Tịch cứu, những cũng đã bị thất lạc trong hư không rồi.
Đừng nói là Ôn Khả Xu, ngay cả tin tức của phụ thân Mạc Khâu của Mạc Tiểu Tịch cũng không biết. Nàng ở trong hư không gặp được cơ duyên, tu vi đột nhiên tăng mạnh, lúc này mới tu luyện đến nhị chuyển Thánh Nhân.
“Bằng hữu cũng họ Mạc, chúng ta là người một nhà.” Mạc Thư Lôi rõ ràng là một gia hỏa giỏi lôi kéo quan hệ, rất nhanh đã vì một chữ Mạc mà thân quen với Mạc Tiểu Tịch.
Lam Tiểu Bố nhìn ba người Mạc Tiểu Tịch nói, “Ta thành lập mấy cái động phủ ở chỗ này, ta dự định ở chỗ này bế quan một khoảng thời gian. Vết thương của các ngươi chưa lành, cũng tạm thời ở lại đây tu luyện đi.”
Thái Xuyên còn chưa tìm được, Lam Tiểu Bố không có ý định rời khỏi nơi này.
“Đúng, bế quan ở nơi này không tệ, ta cũng muốn bế quan ở chỗ này, tất cả mọi người đều là người quen, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.” Mạc Thư Lôi vỗ tay một cái, dường như đang vỗ tay cho chủ ý của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố có chút cạn lời nhìn Mạc Thư Lôi, trong lòng tự nhủ, cái này có liên quan gì đến ngươi à?
“Lam huynh, chuyện này cứ giao cho ta làm đi, ta nhất định sẽ khiến Lam huynh hài lòng.” Khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy ngoài ý muốn chính là Trị Di đã được hắn tha cho lại không chạy trốn, mà ở lại nơi này, còn dám chen lên trước nói.
Nhưng hắn biết rất rõ, Trị Di này vô cùng sợ chết.
Nhưng mà hắn cũng không để ý, nếu đã buông tha cho nữ nhân này, vậy thì cũng không có ý định động đến nàng.
Thấy Lam Tiểu Bố không nói gì, Trị Di cho rằng Lam Tiểu Bố ngầm đồng ý, vậy nên lập tức đi thành lập một cái Thái Khư điện mới.
Mạc Thư Lôi thì xoa xoa tay, có chút lúng túng nói, “Lam đạo hữu, có chuyện ta muốn nhờ ngươi giúp một chút.”
“Nói đi, ta xem ta có thể giúp ngươi được hay không.” Lam Tiểu Bố biết Mạc Thư Lôi nhất định có chuyện tìm hắn, nếu không thì cũng sẽ không chủ động nói rằng sẽ giúp hắn bảo vệ ba người Mạc Tiểu Tịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận