Khí Vũ Trụ

Chương 1804 - Lục Đạo Kiến Luân. (2)

Lam Tiểu Bố không kinh sợ mà còn vui mừng, năng lực giảo sát của đạo văn Luân Hồi càng mạnh thì lại càng tốt.
Thời gian từ từ trôi qua, Lam Tiểu Bố không biết Luân Hồi Thánh Nhân cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân trong Lục Đạo Trì như thế nào. Nhưng cảm ngộ của hắn với đạo văn Luân Hồi đã dừng lại, có đến mấy lần, hắn đều thi triển ra đạo văn Luân Hồi, nhưng sau khi thi triển ra, hắn phát hiện uy lực đều kém xa tường đạo văn Luân Hồi ở đây, chứ đừng nói là đối địch với người khác.
Đạo văn Luân Hồi hắn thi triển ra, chỉ là thông qua đạo tắc Kiến Luân tạo dựng ta pháp tắc Lục Đạo, sau đó dựa vào pháp tắc Lục ĐẠo này cấu thành đạo văn Thôn Phệ.
Đáng tiếc là, uy lực bình thường. Đừng nói là cắn nuốt thần niệm và thần nguyên của người khác, thủ đoạn này của hắn nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản thần niệm của tu sĩ bình thường mà thôi, kém xa thần thông Thất Sát.
Lam Tiểu Bố thở dài, xem ra lý tưởng và hiện thực vẫn có chênh lệch rất lớn.
Ngay khi Lam Tiểu Bố dự định đi tìm đạo tắc Lục Đạo khác trong vùng lạc ấn đạo tắc, hắn đột nhiên nghĩ đến, nếu là đạo văn Luân Hồi, có khi nào có liên quan đến toàn bộ đạo tắc Lục Đạo?
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lại thi tiển đạo văn Luân Hồi một lần nữa. Khác với trước đó là, lần này hắn thi triển đạo văn Luân Hồi là lấy đạo tắc Nhập Luân làm cơ sở, sau đó thông qua đạo tắc Kiến Luân đánh ra mấy đạo văn sát thế.
Quả nhiên, khiến Lam Tiểu Bố mừng rỡ không thôi chính là lần này uy lực tăng lên gấp đôi còn chưa hết, mặc dù còn xa mới đạt được yêu cầu của hắn. Nhưng mà trong lòng Lam Tiểu Bố đã có một chút sáng tỏ, đạo văn Luân Hồi rất có thể là thông qua đạo tắc Lục Đạo để kích thích.
Hắn muốn học được thần thông đạo văn Luân Hồi, nhất định phải cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo trước.
Hắn đến đây chính là vì đạo tắc Lục Đạo, bây giờ hắn đã nắm trong tay hai đạo tắc Lục Đạo. Tính như vậy thì cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo không phải là chuyện không có khả năng. Lam Tiểu Bố lập tức lấy mười tám ngọc giản vị trí lạc ấn đạo tắc Lục Đạo ở Lục Đạo Niết Bàn ra. Mười tám mảnh ngọc giản này có hai cái là Luân Hồi Thánh Nhân đưa, còn mười sáu cái khác là lấy từ chỗ Vô Lượng.
Mười tám mảnh ngọc giản này đã được Lam Tiểu Bố phân loại ra, hắn nhanh chóng phát hiện trong mười tám mảnh ngọc giản này, có mười một mảnh là vị trí lạc ấn đạo tắc Vãng Sinh, năm mảnh là lạc ấn đạo tắc Lai Sinh, hai mảnh là vị trí lạc ấn đạo tắc Kim Sinh.
Khiến hắn cạn lời là, vị trí quan trọng nhất trong Lục Đạo trong mắt hắn, lạc ấn đạo tắc Luân Hồi lại không có. Nếu như không phải nơi này thật sự không có lạc ấn đạo tắc Luân Hồi, vậy thì chính là con rùa Vô Lượng kia không muốn để hắn đi đến chỗ có lạc ấn đạo tắc Luân Hồi.
Lam Tiểu Bố cảm thấy không quan trọng được, hắn chọn nơi lạc ấn đạo tắc gần nhất, đó là lạc ấn đạo tắc Kim Sinh.
Thi triển độn thuật thuấn di, Lam Tiểu Bố chỉ mất một ngày, đã dừng tại một hẻm núi.
Bên ngoài hẻm núi không khác gì bên ngoài Lục Đạo Trì lắm, có vô cùng vô tận mảnh vỡ pháp tắc bao quanh, chỉ là mảnh vỡ pháp tắc ở nơi này, so với mảnh vỡ pháp tắc bên ngoài Lục Đạo Trì thì càng tàn phá lộn xộn hơn. Trừ mảnh vỡ pháp tắc Lục Đạo, những mảnh vỡ pháp tắc vũ trụ còn lại hình như càng nhiều hơn.
Ở nơi này mà muốn bóc tách mảnh vỡ đạo tắc Kim Sinh ra, sau đó hoàn thiện, độ khó cũng không nhỏ.
Thần niệm Lam Tiểu Bố vừa thẩm thấu vào, tâm thần cả người giống như bị cuốn vào một vòng xoáy, sau đó hắn nhìn thấy chính mình chỉ chớp mắt đã học xong đạo tắc Kim Sinh, lập tức chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân thành công…
KHông đợi tâm thần mình tiếp tục bay lên cao hơn, Khí Vận Chi Thụ đã đánh thức Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm hẻm núi trước mắt, trong lòng thầm nghĩ, cái này có thể dẫn động tâm thần của người ta đi đến con đường quy hoạch trong tiềm thức của mình ở kiếp này.
Cái này chỉ sợ là có chút vấn đề, trong lòng Lam Tiểu Bố hơi hốt hoảng, bởi vì hắn biết rõ, cho dù hắn cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo, cũng chỉ là chứng đạo tứ chuyển Thánh Nhân thành công, chứ không phải chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân.
Mà vấn đề cấp thiết nhất với hắn lúc này, cũng không phải là chứng đạo Vĩnh Sinh Thánh Nhân, mà là giúp Luân Hồi Thánh Nhân chứng đạo lục chuyển, sau đó tra xem hồn phách Tô Sầm sẽ luân hồi trong giới vực nào.
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, hắn khẳng định mảnh vỡ đạo tắc Kim Sinh ở chỗ này có vấn đề. Cái này có khả năng cực lớn là do Vô Lượng động tay động chân, nếu như hắn cảm ngộ đạo tắc Kim Sinh ở nơi này, vậy hắn có thể sẽ chìm vào trong đại đạo của Vô Lượng.
Nếu Vô Lượng đã động tay động chân, tại sao lại hủy ngọc giản đi?
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn Lam Tiểu Bố đã hiểu ra, Vô Lượng nghĩ với thực lực của Lam Tiểu Bố hắn, tuyệt đối có thể mở ra được cấm chế trước khi Vô Lượng cầm được đạo quyển Luân Hồi, nhìn thấy được ngọc giản. Cho dù hắn không có loại năng lực này, Vô Lượng cũng sẽ giúp hắn có năng lực nhìn thấy ngọc giản trước.
Chỉ cần nhìn thấy ngọc giản, trên ngọc giản lại không có cấm chế, cho dù không có Vũ Trụ Duy Mô, cũng có thể trong chớp mắt phục chế một phần nội dung ngọc giản. Lúc này Vô Lượng hủy ngọc giản đi, sẽ khiến hắn càng thêm tin tưởng nội dung trong những ngọc giản này là thật.
Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, những lão quỷ này đúng là không đơn giản mà, hắn cho rằng Vô Lượng đã trúng chiêu của mình, kết quả chính mình lại trúng chiêu của Vô Lượng. Nếu như hắn không có Khí Vận Chi Thụ, chắc đã chìm vào trong đại đạo của Vô Lượng rồi? Còn nữa, nếu như hắn không có Vũ Trụ Duy Mô, lần này quyết đấu với Vô Lượng, trừ chuyện hắn có thể kéo Vô Lượng ra ngoài, những mặt khác đều không thắng được.
Trong lòng Lam Tiểu Bố âm thầm cảnh giác, vậy mà hắn lại xem thường những gia hỏa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận