Khí Vũ Trụ

Chương 412: Suy nghĩ hão huyền. (1)

Suy nghĩ thì rất tốt, nhưng rõ ràng không phù hợp với thực tế. Vận chuyển xong chu thiên đầu tiên, tiên linh khí của Lam Tiểu Bố suýt chút nữa bị mất đi, khiến kinh mạch của hắn bị phá hủy.
Nhưng Lam Tiểu Bố là loại người ngay cả thần hồn cũng dám xé, sao có thể có chuyện hắn e ngại chuyện mất đi tiên linh khí, kinh mạch bị xé rách? Một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần…
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là do hắn có Ngũ Chi Dịch, tác dụng chữa trị Nguyên Thần của Ngũ Chi Dịch tuy không lớn, nhưng tác dụng chữa trị đan điền kinh mạch thì vô cùng nhanh.
Một khi thử nghiệm có chút tiến bộ, hắn sẽ không có ý định từ bỏ. Mỗi lần hắn đều sẽ tiến bộ một chút xíu, đều này có nghĩa là cuối cùng rồi cũng có ngày hắn sẽ thành công.
Lần thứ 1068, sau khi Lam Tiểu Bố lặp đi lặp lại quá trình sửa chữa Đại Hoang Quyết, thành công vận chuyển được chu thiên đầu tiên. Lam Tiểu Bố xác nhận bản thân mình vẫn bình yên vô sự, trong lòng vô cùng vui mừng, Đại Hoang Quyết lại tiếp tục vận chuyển chu thiên thứ hai.
“Răng rắc!” Lam Tiểu Bố nghe thấy rõ tiếng kinh mạch bị đứt, đau đớn cuồng bạo khiến Lam Tiểu Bố trực tiếp ngồi liệt trên mặt đât. Loại tình cảnh này không phải là lần đầu tiên xảy ra, nhưng lần này lại là lần nghiêm trọng nhất
Nuốt mấy viên đan dược vào, trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, hắn biết vấn đề quan trọng nhất của công pháp mới này là gì.
Vừa làm chuyện khác, vừa tu luyện công pháp không phải là không thực hiện được, nhưng chuyện này thật sự quá khó khăn. Chu thiên thứ nhất thành công, không có nghĩa chu thiên thứ hai ngươi sẽ thành công.
Bởi vì chu thiên thứ nhất ngươi thành công, là vì vị trí người đặt chân, không gian thay đổi, hơi thở lưu động, thậm chí ngay cả tư thế cả người, cảnh vật xung quanh đều hoàn toàn khác với lúc vận chuyển chu thiên thứ hai, cho nên những thứ đó thích hợp khi vận chuyển chu thiên thứ nhất, nhưng không nhất định nó thích hợp khi vận chuyển chu thiên thứ hai.
Lam Tiểu Bố uống nửa bình Ngũ Chi Dịch, ngồi tại chỗ vận chuyên Thái Xuyên Quyết lúc đầu trọn mấy ngày, lúc này mới thở ra mấy hơi. Trong lòng của hắn lại càng nông nóng hơn, nếu như hắn thật sự sáng tạo ra được loại công pháp này, vậy thì sẽ mạnh đến mức nào chứ? Đây không chỉ vì một môn công pháp tu luyện, mà nó cũng thích hợp với Đan Đạo, Khí Đạo, Trận Đạo.
CÓ thể nghĩ đến, luyện chế đan dược giống nhau, vật liệu đan dược tuyệt đối không thể cùng một dạng. Những dược liệu này chỉ có thể có tên giống nhau thôi, nhưng cách sinh tồn, tuổi thọ, dược tính đều khác nhau. Một khi hắn có thể khống chế những biến hóa rất nhỏ này trong khi luyện đan, hắn có không muốn trở thành tông sư Đan Đạo đỉnh cấp cũng khó.
Hắn nhất định phải sáng tạo ra môn công pháp tu luyện cao cấp nhất, nếu không hắn dựa vào cái gì mà đứng trên đỉnh cao của Ngũ Vũ Tiên Giới? Nếu như mọi chuyện đều phải dựa vào Vũ Trụ Duy Mô, vậy thì người khác cũng có thể.
“Đạo hữu có cần ta giúp đỡ gì không?” Một giọng nói đột ngột vang lên bên tai Lam Tiểu Bố.
Một nam tử vô cùng xinh đẹp, Lam Tiểu Bố cảm thấy trong lòng mình hình dung như vậy có chút kỳ quái. Nhưng người đang nói chuyện ngay trước mắt này rõ ràng là một nam tử. Nhưng tướng mạo lại khá nữ tinh, xinh đẹp đến mức quá đáng.
Nếu như dùng từ ngữ của Địa Cầu thì chính là một tiểu thịt tươi. Nhưng thật lòng, Lam Tiểu Bố không quan tâm đến loại người này. Rõ ràng là nam, nhưng hết lần này đến lần khác lại thiếu đi một thứ của nam tử, đó chính là khí phách nam tử.
“Kinh mạch của ta bị đứt, còn chưa hoàn toàn khôi phục.” Lam Tiểu Bố nói xong thì đứng lên.
Tu vi của nam tử trước mắt này có lẽ là Kim Tiên sơ kỳ, cho dù kinh mạch của hắn không bị gãy, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người này. Nhưng mà bây giờ kinh mạch của hắn vừa mới khôi phục lại, nếu như đối phương ra tay, hắn cũng có thể dễ dàng trốn thoát. Huống hồ hắn cũng không hề cảm nhận được chút sát khí nào từ trên người người này.
Hắn vừa hay mới nhập môn Tung Địa Kim Quang, muôn trốn thoát trước mặt một Kim Tiên sơ kỳ có lẽ còn có thể làm được.
Nghĩ đến Tung ĐỊa Kim Quang, lại nghĩ đến chuyện còn chưa tạo dựng xong Địa Sát Biến, Thất Phách Trảm, Thập Nhị Chân Ngôn…
Lam Tiểu Bố chỉ có thể cảm thán, không phải hắn không có đồ tốt, mà thật sự là do hắn không có thời gian tu luyện. Thời gian, đây cũng chính là mục đích chuyến đi lần này của hắn.
Nam tử này sửng sốt, lập tức nói, “Kinh mạch bị thương thì đúng là không có cách nào, nếu như thần hồn bị thương, vậy thì có thể đến hẻm núi Uẩn Thần tìm Cửu Diệp Độ Thần Hoa…”
Cửu Diệp Độ Thần Hoa? Lam Tiểu Bố nghi ngờ, hắn chưa từng nghe đến loài hoa này bao giờ.
Nam tử thấy vẻ mặt của Lam Tiểu Bố, đoán rằng Lam Tiểu Bố không biết, cho nên thuận miệng nói, “Cửu Diệp Độ Thần Hoa là tiên linh thảo dùng để luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan, có giá trị cực cao, chỉ là bây giờ đi thì hơi trễ. Cửu Diệp Độ Thần Hoa ở biên giới hẻm núi Uẩn Thần đã bị lấy đi hết rồi, mà bên trong lại không thể vào được. Muốn tìm Cửu Diệp Độ Thần Hoa, chỉ có thể tìm vận may ở vùng biên giới thôi.”
“Trước kia ta chưa từng nghe nói đến hoa này, cũng chưa từng nghe nói có loại đan dược này.” Lam Tiểu Bố lúng túng nói, nam tử này vô cùng nhiệt tình.
Nam tử cười một cái. “Chưa từng nghe nói đến là chuyện rất bình thường, đây là từ bên ngoài Hỗn Độn dung hợp vào Ngũ Vũ Tiên Giới. Nhưng mà loại hoa này đã tồn tại từ rất sớm rồi, vũ trụ Cổ Hoàng có một Tiên Đan sư nói ra, hắn còn bản đan phương luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan tàn phiến. ĐÁng tiếc đan phương kia thiếu rất nghiêm trọng, không ai có thể luyện chế ra Cửu Chuyển Độ Thần Đan. Cũng may Cửu Diệp Độ Thần Hoa không cần luyện đan, có thể dùng trực tiếp, đối với thần hồn cũng có chỗ tốt, thật giống như Ngũ Thải Tiên Chi trong truyền thuyết vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận