Khí Vũ Trụ

Chương 658: Nguy hiểm khi vượt qua hẻm núi.

Trị Hồ chỉ biết điên cuồng bỏ chạy, vậy đương nhiên sẽ chạy về hướng mà thần niệm của Lam Tiểu Bố không thể chạm đến.
Nửa ngày sau, Trị Hồ ngừng lại, hắn phát hiện mình bị một cái khốn trận giam lại.
“Đây là tiên trận cấp chín, ngươi cảm thấy mình có thể ra ngoài được hay không?” Giọng nói của Lam Tiểu Bố truyền đến. Giờ phút này sao Trị Hồ lại không biết, phương hướng mình bỏ chạy đều nằm trong tầm khống chế của Lam Tiểu Bố, người ta đang cố ý để hắn tự chạy vào trong Khốn Sát tiên trận này.
Người này thật là vô sỉ, thực lực rõ ràng mạnh hơn hắn rất nhiều, còn đuổi hắn chạy đến Khốn Sát tiên trận cấp chín, đúng là quá đáng.
“Lam đan sư, Trị gia ta cũng không thù không oán gì với ngươi, vì sao ngươi nhất định phải gây khó dễ với Trị gia ta?” Trị Hồ cố gắng từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng nói, “Không thù không oán? Nếu như tu vi của ta kém một chút, Trị gia ngươi đã sớm giết ta rồi nhỉ? Còn nữa, Trị gia ngươi cấu kết với tiên vực khác giết chết Liễu Minh, đừng cho rằng ta không biết.”
Lam Tiểu Bố quả thật đang vu oan, hắn phát hiện mình muốn giết Trị Hồ quả thật không có cái cớ gì hay cả. Vừa mới phát hiện ra Liễu Minh vẫn lạc bên ngoài trạm hư không Tà Giác, dứt khoát tùy tiện tìm một cái cơ giết Trị Hồ. Ai, thật sự là đã quen tay rồi, giết người luôn luôn phải có một cái cớ.
Nhưng khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi là, sau khi nghe xong lời vu oan của mình, Trị Hồ vô cùng kinh sợ, vậy mà không hề phản bác, ngược lại thì im lặng.
Chẳng lẽ điều mình đoán là thật? Lam Tiểu Bố vừa định hỏi lại, thì lập tức phát hiện khí thế quanh người Trị Hồ lập tức tăng vọt.
Lam Tiểu Bố vừa nghĩ đến chuyện gia hỏa này định tự bạo, đã nhìn thấy máu bắn tung lên, sao đó một tia sáng từ trong đó bay ra ngoài, nhanh chóng biến mất.
Trong lòng Lam Tiểu Bố trầm xuống, hắn biết trước khi chết Trị Hồ cũng muốn dùng cách tự bạo này để truyền tin tức ra ngoài.
Nếu như chuyện vừa rồi hắn đoán là chính xác, vậy tin tức của tia sáng kia rất dễ đoán, đó chính là nói là Trị gia biết, Lam Tiểu Bố hắn đã biết chuyện này. Nếu như Trị gia tham dự vào chuyện hãm hại hai tiên đình vương và Liễu Minh, vậy thì tiên đình vương của Nguyệt Kính Tiên Đình Tang Bất Hạ sẽ không thoát khỏi hiềm nghi.
Đáng tiếc lão Triệu không có ở đây, nếu như lão Triệu ở đây, thậm chí hắn có thể trực tiếp bắt Tang Bất Hạ đến đây hỏi.
Bây giờ hắn chẳng những không thể đi quản chuyện của Tang Bất Hạ, còn phải nhanh chóng rời khỏi nơi này. Không rời khỏi nơi này, cường giả tiên đế của Nguyệt Kính Tiên Đình sẽ nhanh chóng đến đây. Có thể hãm hại loại cường giả đứng đầu tiên giới như Liễu Minh và Đằng Cập Lâu, sau lưng chuyện này nhất định còn có người mạnh hơn. Mục đích của bọn họ là gì, Lam Tiểu Bố không biết, chắc hẳn có liên quan đến Ma Huyền Tiên Vực.
Lam Tiểu Bố ở bên ngoài tìm mấy ngày, nhưng vẫn không tìm được bất cứ dấu vết nào liên quan đến chuyện Liễu Minh vẫn lạc, hắn chỉ có thể quay về Tà Giác Hư Không điện.
Quảng trường bên ngoài Tà Giác Hư Không điện vô cùng trống trải, giờ phút này có một chiếc tiên thuyền vô cùng to lớn ở trên quảng tường. Lam Tiểu Bố vừa về đến, Chuyên Dịch và Phùng Thư Đình đã đến đây cảm tạ.
“Lam đại ca.” Ngu Xúc đã xuất quan, thấy Lam Tiểu Bố đến, nhanh chóng đứng bên người Lam Tiểu Bố.
Tư chất của Ngu Xúc vô cùng mạnh, bế quan suốt một năm, bây gờ đã đến cảnh giới Hóa Đan đỉnh phong.
“Lam đạo hữu, tiên thuyền sẽ lập tức mở, bây giờ lên thuyền sao?” Vu Bất Thành vẫn muốn kết giao với Lam Tiểu Bố, bây giờ Lam Tiểu Bố trở về, hắn lại tới chào hỏi.
“Đa tạ Vu chấp sự.” Lam Tiểu Bố cảm tạ một câu, sau đó gọi Ngu Xúc lên thuyền. Hắn không muốn có quá nhiều liên quan đến Tứ Đế cung, mặc kệ là Thích Đế hay là Hạnh Đế, ở lại Tà Giác Hư Không điện, cũng chẳng có thứ gì tốt cả.
Mặc dù biết Lam Tiểu Bố không muốn gia nhập vào trướng của Hạnh Đế, Vu Bất Thành vẫn tiễn Lam Tiểu Bố lên tiên thuyền. Hắn tin tưởng sớm muộn gì cũng có một ngày, Lam Tiểu Bố sẽ gia nhập vào Hạnh Đế cung. Sau khi vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không rồi cũng không dễ lăn lộn chút nào. Muốn sống sót, cũng chỉ có thể gia nhập vào tứ Đế cung, hoặc là gia nhập vào Thần Vân Tiên Trì. Tán tu ở Ma Huyền Tiên Vực có thể lăn lộn ở đây, nhưng muốn đến Ma Huyền nam lục làm tán tu? Vậy thì chỉ có thể tìm một chỗ trốn rồi chờ chết thôi.
Tiên thuyền chia thành ba tầng, Lam Tiểu Bố mua vé nằm ở tầng giữa, mặc dù là vé tàu thượng đẳng, cũng chỉ có một căn phòng mà thôi.
Trước đó Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy rất nhiều tu sĩ ở Tà Giác Hư Không điện, chính là lần ra ngoài tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô, lúc đó có đến ba, bốn ngàn người. Giờ phút này tiên thuyền mở ra, Lam Tiểu Bố mới biết được trong Tà Giác Hư Không điện có bao nhiêu người trốn trong phòng không ra được, ít nhất cũng có năm sáu ngàn người lên thuyền.
Tiên thuyền dừng ở bên ngoài quảng trường Tà Giác Hư Không điện khoảng nửa ngày, chỉ hơi chấn động một chút, sau đó lập tức vọt thẳng lên trời.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua một chút, trận pháp bên ngoài cái tiên thuyền hư không này chính là tiên trận Phòng Ngự cấp tám. Bên trong tiên thuyền đều là tiên trận cấp sáu đến cấp bảy.
Gian phòng Lam Tiểu Bố và gian phòng của Ngu Xúc nằm sát cạnh nhau, Lam Tiểu Bố chuẩn bị bố trí xong trận pháp trong căn phòng của mình thì lại đến phòng Ngu Xúc bố trí một cái tiên trận Phòng Ngự, sau khi Ngu Xúc vào phòng nhất định sẽ tiếp tục tu luyện, cũng không cần hắn quản rất nhiều.
Khiến Lam Tiểu Bố không ngờ là, hắn vừa mới bố trí tiên trận Phòng Ngự trong phòng mình xong, Ngu Xúc đã xuất hiện bên ngoài.
“Ngươi tìm ta có việc gì sao?” Lam Tiểu Bố mở cấm chế ra khó hiểu hỏi.
Ngu Xúc hơi dừng lại một chút, sau đó lập tức nói, “Lam đại ca, ta có thể vào trong ngồi một chút không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận