Khí Vũ Trụ

Chương 901: Mọi chuyện đơn giản như vậy sao (2)

Chỉ là nó không có quyền lên tiếng, tất cả quyền quyết định đều nằm trong tay Lạc Thải Tư.
Lạc Thải Tư vô cùng thẳng thắn nói, “Chúng ta không muốn ở nữa, chỉ mong có thể rời khỏi đây.”
Nàng không rõ vị thiếu chủ này có ý gì, có lẽ là muốn giả vờ thả để bắt, nói không chừng đã có người chờ nàng và Cổ Đạo ở bên ngoài rồi. Nhưng có một chuyện nàng không rõ, chỉ cần rời khỏi nơi này rồi, sau khi ra khỏi Vô Lượng phường thị, nàng và Cổ Đạo thật sự có thể chạy thoát.
“Cổ Đạo, chỉ cần rời khỏi Vô Lượng phường thị, ngươi lập tức dùng tiên nguyên mang ta thuấn di. Không nên ở lại nơi này, rất nguy hiểm.” Lạc Thải Tư truyền âm cho Cổ Đạo.
Khâu Mạch vội vàng nói, “Đương nhiên là được, hai vị, xin mời.”
Nói xong, Khâu Mạch tự mình mở cấm chế của tức lâu ra, đồng thời lớn tiếng nói với những tiểu nhị còn lại bên trong tức lâu, “Sau này ai mà dám tùy tiện thu thêm nhiều tiên tinh của khách nhân, thậm chí tạm giam khách nhân, tên kia chính là kết cục của kẻ đó.”
Ngay cả khách nhân đang ở đây cũng vô cùng chấn kính, tức lâu Vô Lượng Tiên Hải tự vả mặt đến mức này à?
Lạc Thải Tư cũng mặc kệ Khâu Mạch biểu diễn như thế nào, nàng vội vàng xông ra khỏi tức lâu, sau đó không chút do dự phóng ra khỏi phường thị.
Cơ hội chạy trốn chỉ có một lần, nhất định phải nắm chặt. Chỉ cần xông ra ngoài phường thị rồi, dựa vào thần thông thuấn di của Cổ Đạo, nàng và Cổ Đạo nói không chừng thật sự có thể trốn thoát được.
Cổ Đạo cũng biết suy nghĩ trong lòng Lạc Thải Tư, nó đã sớm đề cao tinh thần, xông ra ngoài phường thị theo Lạc Thải Tư.
Khiến Lạc Thải Tư thở phào một hơi là, sau khi nàng và Cổ Đạo xông ra ngoài phường thị rồi, cũng không có người nào ngăn cản nàng. Tên Khâu Mạch kia nói hình như là thật, thật sự để cho nàng đi.
“Sư tỷ, ta đã chuẩn bị xong rồi, bây giờ đi ngay sao? Ta đảm bảo với tốc độ thuấn di của ta, bọn hắn không thể nào đuổi kịp được.” Cổ Đạo đắc ý nói, cuối cùng cũng có thể rời khỏi cái tức lâu như lồng giam kia. Hơn một năm nay quanh đi quẩn lại tại một nơi bé như lỗ mũi kia, chẳng khác nào đang ngược đãi nó cả.
Lạc Thải Tư lại đờ đẫn nhìn hư không, nàng đột nhiên có cảm giác nơi đó có một sự thân thiết khó hiểu, nàng có một thứ đang ở nơi đó. Nhất định phải tới nơi đó nhìn xem, Lạc Thải Tư không thể nào ngăn cản cái ý nghĩ này lại được. Nhưng hết lần này đến lần khác lại cảm thấy không cần phải đến đó, ở lại nơi này thôi nàng cũng có thể nhìn thấy.
“Sư tỷ, chúng ta đi nhanh lên nào, nếu như tên kia thật sự muốn ra tay, nói không chừng chúng ta không thể đi được.” Cổ Đạo thấy Lạc Thải Tư không có phản ứng, vội vàng nhắc nhở một câu.
Lạc Thải Tư vẫn không để ý đến Cổ Đạo, vẫn nhìn chằm chằm hư không phía trước.

Bên trong tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, Khâu Mạch thở phào một hơi, “Phụ thân, may mà chúng ta đến kịp lúc, tiễn nàng ra ngoài.”
“Vừa rồi không phải là tức lâu ngươi muốn cưỡng ép giữ Lạc Thải Tư lại chứ?” Một giọng nói uy nghiêm vang lên.
Khâu Thương Ngang và Khâu Mạch cùng quay đầu lại, bọn hắn nhìn thấy một nam tử có tuổi tác tựa như còn nhỏ hơn Khâu Thương Ngang một chút đi tới, trong mắt đều là lạnh lẽo.
“Ông nội…” Khâu Mạch sau khi nhìn thấy người này, trong lòng giật mình, nhanh chóng khom người gọi.
Khâu Thương Ngang cũng nhanh chóng khom người nói, “Phụ thân.”
Khâu Thải đến, cường giả đệ nhất ở Vô Lượng phường thị, cũng là người xây dựng lên Vô Lượng phường thị. Nguyên nhân mà Khâu Thải đến đây, rõ ràng là có liên quan với Lạc Thải Tư.
“Nói chuyện đi.” Sắc mặt Khâu Thải âm trầm, nơi này là Vô Lượng phường thị, Lạc Thải Tư xuất hiện ở tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, đồng thời bị chặn lại, hắn đã nghe nói đến.
Trước đó sau khi nhận được tin tức của Khâu Thương Hà, hắn đã thông báo hết cho tất cả mọi người của Khâu gia, đừng chọc đến Lạc Thải Tư. Trừ chuyện đó ra, hắn cũng báo cho tất cả mọi người ở Vô Lượng phường thị biết, ai dám gây khó dễ cho Lạc Thải Tư ở Vô Lượng phường thị, cũng đừng trách Khâu Thải hắn không khách sáo.
Chân trước hắn vừa phát ra mệnh lệnh, sau đó đã có tin tức truyền đến, Lạc Thải Tư xuất hiện ở Vô Lượng phường thị, không chỉ như vậy, còn bị cháu ruột hắn khống chế ở tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, không cho phép rời đi.
Thế này là thế nào? Khâu Thải bừng bừng lửa giận, thậm chí ngay cả tin tức còn chưa kịp phát đã đích thân chạy đến đây.
“Ông nội, Lạc Thải Tư từng ở lại đây, vừa rồi ta đã tiễn nàng đi rồi. Trong tức lâu của chúng ta có một tiểu nhị muốn giữ nàng lại, kết quả đã bị phụ thân ta giết chết, đồng thời bồi thường lễ vật cho Lạc Thải Tư. Đã đưa đồ cho nàng nhưng nàng lại không nhận, vừa rời khỏi phường thị rồi.” Khâu Mạch do dự một chút rồi nói ra.
“Nghiệt chướng, mọi chuyện đơn giản như vậy sao?” Khâu Thải đập một bàn tay lên mặt Khâu Mạch, Khâu Mạch lại bay ra ngoài một lần nữa. Lừa ai thế hả, chỉ một tiểu nhị mà dám cưỡng ép giữ khách nhân lại?
Sau khi Khâu Thải đập bay Khâu Mạch, hoàn toàn không để ý đến Khâu Mạch nữa, vội vã chạy ra ngoài Vô Lượng phường thị.
Chỉ có ngớ ngẩn mới đi bắt nạt đạo lữ của Lam Tiểu Bố, bồi thường chút lễ vật rồi đưa tiễn người ta là coi như xong. Ba ngày trước sau khi Lam Tiểu Bố phát uy ở Đại Côn Tiên Cung, Khâu Thải lập tức cho người điều tra Lam Tiểu Bố. Không chỉ như vậy, hắn còn mắng Khâu Thương Hà một trận, chậm trễ mất ba ngày mới chịu truyền tin tức về.
Thần điện có Thần Nguyên ở trong bí cảnh nào? Nếu như không biết rõ tình hình mà chọc đến kẻ đáng sợ như Lam Tiểu Bố, thế thì còn nói gì đến chuyện tiến vào bí cảnh nữa?
Trước đây không lâu hắn đã điều tra ra được lai lịch của Lam Tiểu Bố khá bất ngờ, khi bí cảnh Hỗn Độn ở Tiên giới mở ra, một mình hắn đã áp chế hơn một trăm tiên đình vương không thể nào động đậy được. Chuyện này còn chưa nói, hắn còn lấy được một tin đồn còn đáng sợ hơn, đó chính là Tịch Thần Cốc đã bị Lam Tiểu Bố tiêu diệt. Căn cứ theo lời tu sĩ tìm hiểu tình hình, lúc trước ở trên Côn Bằng Hào, chuyện này do chính miệng Lam Tiểu Bố nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận