Khí Vũ Trụ

Chương 1200 - Tha hương gặp người quen cũ.

Thích Khai Thương thở dài, “Yến Đế, đừng nghĩ đến chuyện đi Bi Lâm Thần Vực nữa, Bi Lâm Thần Vực bây giờ đã không còn rồi, bây giờ chỉ là một vùng hang sâu hư không, thậm chí trong đó còn có nguồn lực quỷ dị. Ta nghĩ… Ta đoán Bi Lâm Thần Vực chắc hẳn đã từng trải qua chuyện giống như Bất Thanh Thần Giới chúng ta. Điểm khác biệt chính là, Bất Thanh Thần Giới mới bắt đầu, còn Bi Lâm Thần Vực đã sớm kết thúc rồi thôi.”
Tể Tấn Trần ngẩn ngơ, trong miệng lập tức tự lẩm bẩm, cũng không biết đang nói gì, Sau một hồi lâu, hắn mới thở dài.
Cũng đúng nhỉ, nếu như Lam Tiểu Bố biết con đường đến Bi Lâm Thần Vực, sao có thể không đi Bi Lâm Thần Vực chứ? Nếu Lam Tiểu Bố đến Bi Lâm Thần Vực rồi, nhưng vẫn muốn ở lại Bất Thanh Thần Giới, rõ ràng rằng Bi Lâm Thần Vực đã xảy ra chuyện rồi. Mệt cho hắn lúc trước còn xem Bi Lâm Thần Vực thành đường lui của mình, không ngờ đó lại là con đường cùng.
Sau khi rời khỏi rừng bia, tất cả mọi người không còn hứng thú nói chuyện với nhau nữa.
Chỉ có Lam Tiểu Bố là đang suy nghĩ, làm thế nào mới có thể xử lý được đạo quang kia. Tốt nhất là tách hết toàn bộ vận may trong đạo quang ấy ra, biến thành vận may của Bất Thanh Thần Giới. Vận may của một Thánh Nhân, chắc hẳn là vô cùng hùng hậu nhỉ?
Nhưng mà khi đang hấp thu vận may, nhất định phải hoàn thành trước khi chủ nhân đạo quang kia kịp phản ứng lại. Nếu như chờ chủ nhân đạo quang phản ứng kịp, vậy nhiều nhất là tên Thánh Nhân tạo ra đạo quang kia không hấp thu vận may của Bất Thanh Thần Giới nữa, lấy đi đạo quang mà thôi.
Nửa tháng sau, Lam Tiểu Bố bước xuống khỏi Luân Hồi Oa.
“Đây không phải Đại Hoang Thần Đạo thành? Là Chúng Thần Chi Địa?” Nhìn thấy tình hình xung quanh, Quân Vu nghi ngờ hỏi một câu.
CHo dù Lam Tiểu Bố không nói ra kế hoạch của mình, nhưng Quân Vu đoán chắc hẳn Lam Tiểu Bố chỉ mới suy nghĩ được bước đầu mới đúng. Đã có suy nghĩ bước đầu, nhất định sẽ nhanh chóng chạy về Đại Hoang Thần Đạo thành trước, chứ không phải ở bên ngoài lãng phí thời gian.
“QUả thật là Chúng Thần Chi Địa, ta có một suy nghĩ…” Lam Tiểu Bố còn chưa nói ra suy nghĩ của mình, đột nhiên lao ra ngoài, đấm ra một quyền.
Một tên tu sĩ Thiên Thần cảnh đang kéo một nam tử mặt mọc đầy râu, không hề đoán được Lam Tiểu Bố sẽ đánh ra một quyền bất ngờ như vậy. Hắn theo bản năng ném nam tử trong tay đi, đồng thời lấy pháp bảo ra.
Lam Tiểu Bố đưa tay ra kéo một cái, đón được tên nam tử mặt mọc đầy râu kia tiếp đất.
“Đa tạ vị đạo hữu này đã cứu mạng… Ngũ Vũ Vương?” Nam tử có râu này mới nói được một nửa, lập tức nhận ra Lam Tiểu Bố.
“Ngũ huynh, đã lâu không gặp, sau lại rơi vào tình cảnh này rồi?” Lam Tiểu Bố mừng rỡ hỏi, nam tử có râu này chính là Ngũ Thiên Thành, ban đầu là Tiên Đình Vương của Nguyệt Linh Tiên Vực. Sau khi bị người khác hãm hại, hắn dẫn theo người nhà đến Ngũ Vũ Tiên giới. Sau đó Lam Tiểu Bố đến Thần giới, cho nên hai người vẫn chưa từng chạm mặt ở Ngũ Vũ Tiên giới.
Bây giờ Lam Tiểu Bố ở Chúng Thần Chi Địa nhìn thấy Ngũ Thiên Thành, trong lòng vô cùng mừng rỡ.
“Thật sự là ngươi, Lam Tiểu Bố.” Sau khi Ngũ Thiên Thành xác định được người trước mắt chính là Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố thì lại càng vui mừng hơn.
“Ha ha…” Lam Tiểu Bố cũng vui vẻ vô cùng, hắn chỉ đến Chúng Thần Chi Địa giải quyết một chút phiền phức, không ngờ còn có thể gặp được Ngũ Thiên Thành.
Ngũ Thiên Thành cũng cười ha ha, tha hương gặp người quen cũ, còn có gì khiến người ta vui vẻ hơn chuyện này chứ?
“Ngũ Vũ Tiên giới ổn chứ?” Lam Tiểu Bố hỏi.
“Mọi chuyện đều tốt…” Ngũ Thiên Thành nói một câu sau đó nhớ đến chuyện gì đó, quay người nhìn chằm chằm tên Thiên Thần cảnh vừa lấy ra pháp bảo, đồng thời nói, “Người này đã bắt Anh Nhi đi.”
Câu này là nói cho Lam Tiểu Bố nghe.
Tu sĩ Thiên Thần cảnh kia bước đến, “Lam thành chủ, ta cũng đã được nghe nói đến đại danh của ngươi, nhưng mà ngươi phách lối ở Đại Hoang Thần Đạo thành thì được, nơi này là Chúng Thần Chi Địa, còn chưa đến lượt ngươi phách lối.”
“Ngũ huynh, không cần lo lắng, để ta dạy dỗ tên tu sĩ Thiên Thần cảnh này.” Lam Tiểu Bố vỗ vỗ vai Ngũ Thiên Thành, sau đó đi về phía tu sĩ Thiên Thần cảnh.
Anh Nhi mà Ngũ Thiên Thành nói nhất định chính là Ngải Anh Nhi, Ngải Anh Nhi và Ngũ Thiên Thành là đạo lữ, nếu như hai người đồng thời đến Thần giới, vậy đã nói rõ một chuyện Tiên giới có cách để đến Thần giới.
Lúc trước khi hắn hỏi Tra Dự, Tra Dự nói là dựa vào dao động không gian ở Chiểu Nê Hà mà may mắn đến được Thần giới, cho nên tin tức của Tra Dự không có bất cứ giá trị tham khảo nào cả. Nhưng mà những chuyện này đợi lát nữa rồi hỏi Ngũ Thiên Thành sau, bây giờ là phải dạy dỗ tên Thiên Thần cảnh trước mắt này làm người như thế nào đã.
Ngũ Thiên Thành cũng chỉ là tiên đế mà thôi, làm sao có thể chủ động đi trêu chọc một tu sĩ Thiên Thần cảnh? Hơn nữa Ngũ Thiên Thành làm người như thế nào Lam Tiểu Bố biết rất rõ, tuyệt đối không phải hạng người đi trêu chọc thị phi, nhưng cũng không phải loại người sợ phiền phức.
“Lam thành chủ, chủ động giao người ra đây, ta…”
Tu sĩ Thiên Thần cảnh này còn chưa nói hết câu, Lam Tiểu Bố đã đánh ra một quyền. Lải nhải lãng phí thời gian, có thể dùng nắm đấm giải quyết thì cần gì phải lải nhải.
Tu sĩ Thiên Thần cảnh này nhìn thấy Lam Tiểu Bố chủ động ra tay, trong mắt lóe lên sát khí rồi biến mất, Càn Khôn bạt nằm trong tay lập tức biến thành vòng sáng không gian tử vong đánh về phía Lam Tiểu Bố.
Xem ra trong mắt tu sĩ Thiên Thần cảnh này, một quyền của Lam Tiểu Bố nhất định sẽ bị vòng sáng tử vong này của hắn xoắn thành bã vụn, nếu như Lam Tiểu Bố thức thời thu hồi nắm đấm, vậy thì chờ đến chiêu thần thông tiếp theo của hắn đi. Nếu như Lam Tiểu Bố không thức thời, coi rằng có thể cứng đối cứng với vòng sáng tử vong từ Càn Khôn Bạt của hắn, vậy thì thật xin lỗi, đánh nát một bàn tay của hắn trước rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận