Khí Vũ Trụ

Chương 2029 - Hoang Bặc Tử đáng sợ.

Tốc độ Luân Hồi Oa được Lam Tiểu Bố kích phát đến mức cực hạn, hắn đánh giá một chút, với tốc độ bây giờ của hắn, muốn quay lại Đại Hoang Thần Giới, ít nhất phải mười năm.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy rất bất đắc dĩ, nếu như có truyền tống trận thì tốt rồi, nếu có truyền tống trận, hắn cũng không cần tốn nhiều thời gian để đi đường như vậy.
Hai năm trôi qua, Lam Tiểu Bố đang tính toán phải làm thế nào mới có thể nhanh chóng trở về Đại Hoang Thần Giới, Thông Tin Châu của hắn lại truyền đến tin tức màu đỏ. Thông Tin Châu truyền đến tin tức màu đỏ, đó là tin cầu cứu. Lam Tiểu Bố khó hiểu, ai lại cầu cứu hắn? Tu sĩ có thể gửi tin cầu cứu đến hắn thật sự cũng không nhiều, cộng lại cũng chỉ có mấy người mà thôi, dù sao thì tu sĩ có đạo tắc thông tin của hắn cũng chỉ có mấy người. Nếu như Đại Hoang Thần Giới xảy ra chuyện, không cần tin cầu cứu, ngay cả tâm thần hắn cũng có thể cảm nhận được tin tức nguy hiểm.
Thần niệm quét qua Thông Tin Châu, khiến Lam Tiểu Bố king ngạc chính là, người cầu cứu là Vận Mệnh Thánh Nhân Chân Thường Nguyên gửi đến. Trong suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, bất kỳ người nào cũng có thể phát tin tức cầu cứu cho hắn, chỉ duy nhất không có khả năng chính là Vận Mệnh Thánh Nhân Chân Thường Nguyên.
Chân Thường Nguyên là Vĩnh Sinh Thánh Nhân Sáng Đạo cảnh thật sự, nơi này cũng không phải Vĩnh Sinh chi địa, cho dù Mông Bất Trầm gặp phải Chân Thường Nguyên, chỉ sợ cũng chỉ có thể chạy trốn. Chân Thường Nguyên không thích tranh đoạt, không có nghĩa là sức chiến đấu của nàng kém. Tin rằng sau thời gian dài giải thoát khỏi khốn cảnh, thực lực của Chân Thường Nguyên đã khôi phục.
Càng khiến Lam Tiểu Bố khiếp sợ là, tin tức cầu cứu Chân Thường Nguyên gửi đến chỉ có hai chữ, “Đang trốn!”
Lam Tiểu Bố nhanh chóng phát một đạo tin tức lại, không có bất cứ hồi âm nào. Có thể tưởng tượng được, thậm chí ngay cả cơ hội trả lời tin tức Chân Thường Nguyên cũng không có, nàng đang rất nguy hiểm.
“Thái Xuyên, nhanh chóng tiến vào Trường Sinh Giới, ta cần đi đánh nhau.” Sau khi Lam Tiểu Bố nói xong, không đợi Thái Xuyên nghe thấy rõ hay không, tay vung lên, Luân Hồi Oa và Thái Xuyên đều được hắn đưa vào trong Trường Sinh Giới.
Sau khi sắp xếp xong, Lam Tiểu Bố trực tiếp thi triển thuấn di.
Thần nguyên và thần niệm khi thi triển thuấn di tiêu hao rất lớn, nhưng mà so với Luân Hồi Oa, tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Mặc dù hắn có Thông Tin Châu của Chân Thường Nguyên, nhưng chỉ cần Chân Thường Nguyên không truyền tin tức cho hắn, vậy thì hắn không thể nào tìm được Chân Thường Nguyên, hắn chỉ có thể dựa theo phương vị lúc đầu Chân Thường Nguyên truyền tin cho hắn để đi đến đó.
Liên tiếp thuấn di nửa tháng, đến khi Lam Tiểu Bố đã có chút không thể kiên trì được nữa, hắn cuối cùng cũng tìm được vị trí truyền tin của Chân Thường Nguyên.
Ở nơi này, Lam Tiểu Bố cảm nhận được phương vị Chân Thường Nguyên bỏ chạy. Không chỉ như vậy, hắn còn cảm nhận được quy tắc Không Gian biến hóa khi Chân Thường Nguyên bỏ chạy. Dao động quy tắc trong hư không, chỉ cần có chút biến hóa. Cũng đừng hòng có thể che giấu được Lam Tiểu Bố.
Trừ đạo vận của Chân Thường Nguyên, Lam Tiểu Bố còn cảm nhận được đạo vận của một tu sĩ khác. Chỉ là đạo vận này cực kỳ yếu kém, nếu như không chú ý đến, có khả năng sẽ bỏ qua.
Lam Tiểu Bố không dám khinh thường, lập tức độn qua. Hắn hy vọng Chân Thường Nguyên có thể đập nồi dìm thuyền một chút, trong lúc bỏ chạy, chỉ di chuyển gần vị trí truyền tin tức cho hắn. Nếu không hắn truy đuổi thì khá phiền toái.
Nhưng Lam Tiểu Bố cũng biết rõ, khả năng này rất nhỏ, bởi vì chạy vòng quanh một vị trí trong hư không, chỉ cần qua thời gian dài, sẽ bị người ta phát hiện, một khi bị phát hiện, vậy thì chẳng khác nào ném sinh tử của mình vào tay đối phương.
Tốc độ độn của Lam Tiểu Bố cực kỳ nhanh, hai ngày sau, hắn lại càng quen thuộc với đạo vận người truy sát Chân Thường Nguyên, cái này dường như còn ẩn chứa một loại khí thế vận mệnh Thiên Đạo ở trong đó, hơn nữa so với khí thế của Chân Thường Nguyên thì thâm hậu hơn nhiều. Có thể nói Chân Thường Nguyên có thể trong nửa tháng không bị đối thủ đuổi kịp đã là không tầm thường rồi.
Nhưng mà cũng khiến Lam Tiểu Bố nghi ngờ là, theo lý mà nói, qua thời gian dài như vậy, đối thủ phải sớm đuổi kịp Chân Thường Nguyên mới đúng, sao lại còn đang lẩn trốn?
KHiến Lam Tiểu Bố thở phào chính là Chân Thường Nguyên thật sự chạy quanh vị trí đã truyền tin tức. Chỉ là cái vòng này càng lúc càng lớn mà thôi, có thể thấy được Chân Thường Nguyên cũng biết chỉ có như vậy mới có thể đợi được hắn.
Nếu như Chân Thường Nguyên đang chờ hắn, vậy cho thấy rõ Chân Thường Nguyên tin tưởng hắn có thể đối phó với gia hỏa này.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố dứt khoát không dọc theo phương vị bỏ chạy của Chân Thường Nguyên mà tiếp tục đuổi nữa, mà là quay đầu, đi theo hướng ngược lại, dùng cách độn hành thuấn di.
Chỉ qua nửa ngày, Lam Tiểu Bố đã ngạc nhiên cảm nhận được Chân Thường Nguyên đang đến. Chân Thường Nguyên rõ ràng cũng phát hiện ra Lam Tiểu Bố, lập tức lao đến.
“Tiểu Bố sư đệ, ngươi cầm theo cái này đi nhanh lên, ta chặn người này.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố, Chân Thường Nguyên lập tức lấy một chiếc nhẫn ném cho Lam Tiểu Bố, sau đó thì tiếp tục định bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận