Khí Vũ Trụ

Chương 1710 - Truy sát. (2)

Mục đích của hắn ta đã hoàn thành, đó chính là đừng tùy tiện đánh chủ ý đến Đại Hoang Thần Giới hoặc là Trường Sinh Thánh Đạo thành, nếu không sẽ chết người.
Tựa như không muốn gây ra mâu thuẫn với Đại Hoang Thần Giới, sau khi Phù Thuần cứu được Khổng Tề thì không nhằm vào Đề Phật nữa, mà đánh cờ hiệu đồng thời lấy một cái chiến hạm cực lớn ra.
Phù Thuần Thánh Nhân phát ra cờ hiệu, tất cả quân tu sĩ của Thiên Ma Thánh Đình đều tụ tập lại, rút lên chiến hạm. Trận đại chiến này, Thiên Ma Thánh Đình và Uẩn Thần đạo tử thương vô số. Nếu như không có Lam Tiểu Bố gia nhập, tu sĩ bị tử vong sẽ tăng lên không chỉ mười lần.
Còn về quân tu sĩ của Trường Sinh Đạo Đình, bởi vì đã mất đi ĐẠo Quân Phương Chi Phàn trên danh nghĩa, cho nên lúc này đang chạy tứ tán.
Đề Phật Thánh Nhân cười ha ha một tiếng nói, “Các vị, nếu như trước đó không phải Đạo Quân Đại Hoang Đạo Đình ra tay, trước Đại Trớ Chú Thuật của Phương Chi Phàn, nơi này sẽ biến thành từng đống xương khô. Tình huống này, ta tin rằng ở Trường SInh giới xuất hiện rất nhiều nhỉ? ĐƯơng nhiên, mọi người cũng không cần cảm tạ, Lam Đạo Quân chính là một người có tâm đại thiện như vậy, có ĐẠo Quân đại ái như thế. Đại Hoang Thần Giới chúng ta sẽ không xuất hiện loại đại chiến diệt tuyệt nhân tính như thế, Đại Hoang Thần Giới chúng ta mới thật sự là thánh địa chứng đạo. Trường Sinh Thánh Đạo thành Đại Hoang Thần Giới ta hoan nghênh mọi người, bất kỳ đạo hữu nào không được như ý, đều có thể đến Trường Sinh Thánh Đạo thành thử vận may.”
Phù Thuần lạnh lùng nhìn lướt qua Đề Phật, nếu như có thể nghiền ép Đề Phật, bây giờ hắn ta sẽ xử lý Đề Phật. ĐÁNg tiếc là, vừa rồi hắn ta đã thử qua, thực lực của Đề Phật ở trên hắn ta, cho dù hắn ta có liên thủ với Khổng Tề, cũng không thể đánh lại Đề Phật.
Đối với loại nhị chuyển Thánh Nhân như Đề Phật, nhiều người cũng chẳng có chút ý nghĩa gì. Muốn đối phó với Đề Phật, hắn ta cần quay về liên thủ với những Thánh Đình còn lại.
“Đi!” Phù Thuần và toàn bộ quân tu sĩ đều lên chiến hạm khổng lồ, sau đó chiến hạm hóa thành một tia sáng rồi biến mất ở phía xa.
“Chúng ta đi thôi.” Đề Phật cũng lấy pháp bảo phi hành ra, thực lực Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần hắn ta phải lo lắng. Trường Sinh giới cũng không cần hắn ta giúp đỡ đi chinh chiến, với hắn ta mà nói, giúp Lam Tiểu Bố trông coi Trường Sinh Thánh Đạo thành, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ cảm tạ hắn ta.
Trước đó không lâu nơi này còn có Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn dẫn theo quân tu sĩ Trường Sinh Đạo Đình đại chiến với hai đại thánh môn, còn có mấy chục vạn quân tu sĩ lao vào nhau đánh giết, bây giờ chỉ còn quân tu sĩ Trường Sinh Đạo Đình chạy tứ tán.
Đối với quân tu sĩ Trường Sinh Đạo Đình mà nói, Trường Sinh Đạo Đình không còn Đạo Quân, bọn hắn có thể đi đâu?
Vào giờ phút này, một nam tử thanh tú đứng dậy, cao giọng nói, “Quân tu sĩ Trường Sinh Đạo Đình, lập tức tập hợp ở nơi này, Đạo Quân của chúng ta vẫn còn, không cần phải chạy trốn…”
Giọng nói không lớn, nhưng có thể truyền đến tai từng một tu sĩ của Trường Sinh Đạo Đình đang chạy trốn.
Tu sĩ đang chạy trốn tứ tán theo bản năng dừng lại, rất nhanh đã có người nhận ra ai vừa nói chuyện…
Là đình trụ đứng đầu của Trường Sinh Đạo Đình, Tuyết Bình Thánh Nhân.
Tuyết Bình Thánh Nhân Thừa Vũ Nhan, ban đầu ở Thái Hàn Thánh Sơn có địa vị gần với Đại Thánh Nhân, cũng là Thái Thượng trưởng lão của Thái Hàn Thánh Sơn. Sau khi Côn Vi thành lập Trường Sinh Đạo Đình, hắn ta trở thành đình trụ đứng đầu của Trường Sinh Đạo Đình. Sau khi Côn Vi bị Phương Chi Phàn hãm hại rồi mất tích, Tuyết Bình Thánh Nhân cũng mất tích,
Khiến người ta không ngờ được là, vậy mà Tuyết Bình Thánh Nhân vẫn luôn trốn ở trong quân tu sĩ.
Quả nhiên sau khi Tuyết Bình Thánh Nhân đứng ra, những tu sĩ của Trường Sinh Đạo Đình còn đang chạy tứ tán kia lập tức tụ tập lại.
Tuyết Bình Thánh Nhân đứng trong không trung cao giọng nói, “Trước đó vẫn luôn có lời đồn, ĐẠo Quân của chúng ta bị Phương Chi Phàn hãm hại, bây giờ ta muốn nói cho mọi người biết, ĐẠo Quân vẫn còn, mặc dù bị tên ác tặc Phương Chi Phàn kia hãm hại, nhưng ĐẠo Quân thần thông quảng đại, sao có thể vẫn lạc được. Ta tin rằng không bao lâu nữa, Đạo Quân sẽ quay lại Trường Sinh Đạo Đình. Bây giờ ta lấy thân phận đình trụ đứng đầu của Trường Sinh Đạo Đình tuyên cáo, Trường Sinh Đạo Đình bây giờ không còn chinh chiến bên ngoài nữa, lập tức quay về Trường Sinh Đạo Đình, chờ ĐẠo Quân trở về.”
“Đạo Quân vĩnh hằng!” Đông đảo quân tu sĩ giống như đã có được một phương hướng, khí thế tăng cao. Những năm qua bọn hắn đi theo Phương Chi Phàn chinh chiến khắp nơi, mặc dù có đạo vận Trớ Chú, đối thủ tử thương vô số, nhưng bọn hắn cũng tử thương rất nhiều. Chinh chiến như vậy, không có bất cứ người nào muốn tiếp tục.
Tuyết Bình Thánh Nhân cũng thở dài, kế hoạch bị Lam Tiểu Bố phá vỡ. Phương Chi Phàn quả thật đã hãm hại Côn Vi, nhưng đó là do Côn Vi đã sớm bị giáo chủ Tiệt giáo đánh trọng thương. Dựa theo những gì mà hắn ta và Côn Vi đã bàn với nhau, hắn ta sẽ ẩn nấp bên trong quân tu sĩ, trở thành một thành viên bình thường nhất trong quân tu sĩ, sau đó lặng lẽ chờ Côn Vi Thánh Nhân phản công Phương Chi Phàn. Chỉ cần Côn Vi bắt đầu phản công, hắn ta sẽ lập tức ra tay với Phương Chi Phàn.
Đáng tiếc là hắn ta không chờ được đến khi Côn Vi Thánh Nhân phản công, lại chờ được ngày Lam Tiểu Bố nghiền ép Phương Chi Phàn, bây giờ thì đã truy sát Phương Chi Phàn không biết đến nơi nào.
Ngay cả chính bản thân Tuyết Bình Thánh Nhân cũng không biết bây giờ Côn Vi đang ở đâu, nhưng hắn ta tin tưởng vào Côn Vi Thánh Nhân, nói phản công vậy nhất định có thể phản công.
Bây giờ Phương Chi Phàn bị đuổi giết, kế hoạch của Côn Vi như thế nào, hắn ta cũng không biết. Chuyện duy nhất có thể làm, chỉ là củng cố Trường Sinh Đạo Đình, đừng để Trường Sinh Đạo Đình sụp đổ, sau đó bị Thánh Đình khác thay thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận