Khí Vũ Trụ

Chương 2666 - Làm gì mà chọc đến ta.

Nghĩ đến ý tưởng xấu xa, Hôi Trực lập tức nghĩ đết kết giới KHốn Sát đã vây khốn mình bên ngoài đại vũ trụ, nếu như không phải cái kết giới Khốn Sát kia, hắn ta cũng không thua hoàn toàn như vậy.
Hắn ta dứt khoát nói Lam Tiểu Bố đang chữa thương, chỉ hy vọng bọn gia hỏa này đánh nhau với Lam Tiểu Bố một trận, nói không chừng hắn ta có thể trở thành ngư ông.
Hoàn cảm nhận được Hôi Trực có chút kỳ quái, hắn ta cũng không có ý định chờ tiếp nữa, lớn tiếng nói, “Ta dự định công kích người này, người nào đồng ý đứng về phía ta thì đồng loạt ra tay.”
“Ta tình nguyện công kích vì Đại Trụ Đạo Tổ.” Khuê Tích Sam là người đầu tiên đứng dây.
Đồ Liêu do dự một chút rồi cũng đứng dậy, ôm quyền nói, “Ta cũng tình nguyện ra tay vì Đại Trụ Đạo Tổ.”
Sau khi nói xong câu đó, hắn ta truyền âm cho Hoàn, “Đại Trụ Đạo Tổ, ta hoài nghi thụ linh Vũ Trụ Thụ đang ở trong tay Lam Tiểu Bố, nếu như nghiền ép được Lam Tiểu Bố, mong Đạo Tổ hay trả thụ linh Vũ Trụ Thụ cho tộc Thiên Mông ta.”
Đồ Liêu cũng vô cùng bất đắc dĩ, hắn ta thật sự không hiểu tại sao mà thụ linh Vũ Trụ Thụ lại rơi vào trong tay Lam Tiểu Bố, thế nhưng Hoàn tự mình ra tay, cho dù không có Hôi Trực hỗ trợ, còn có Khuê Tích Sam ra tay giúp đỡ. Nếu như Lam Tiểu Bố thật sự đã bị Hôi Trực đánh trọng thương, Lam Tiểu Bố kia muốn chạy trốn chỉ sợ cơ hội rất xa vời, lúc này hắn ta chỉ có thể đứng ra hỗ trợ, đồng thời thỉnh cầu Hoàn đưa thụ linh Vũ Trụ Thụ cho hắn ta.
Thụ linh Vũ Trụ Thụ nằm trong tay Lam Tiểu Bố? Hoàn nghe được tin tức này thì hai mắt sáng lên, lập tức truyền âm lại nói, “Được, đương nhiên là không có vấn đề.”
Mặc dù là nói như vậy, nhưng trong lòng Hoàn thì cười lạnh, thụ linh Vũ Trụ Thụ mà cũng dám đòi? Đừng có nằm mơ nữa. Hắn ta chắc chắn có thể mở thế giới của Lam Tiểu Bố ra cuốn thụ linh Vũ Trụ Thụ đi, mà Đồ Liêu thì hoàn toàn không biết.
Theo Hoàn nghĩ, hắn ta đã đứng ra đối phó với Lam Tiểu Bố, hơn nữa hắn ta còn là người đầu tiên ra tay, mọi người nhất định sẽ đứng lên đồng ý cùng hắn ta ra tay. Nhưng bây giờ mới chỉ có một mình Khuê Tích Sam muốn lợi dụng hắn ta đứng ra rồi, còn về Đồ Liêu, rõ ràng không muốn mất thụ linh Vũ Trụ Thụ cho nên mới đứng ra.
Cái này không đúng, Lam Tiểu Bố đã từng ra tay với hắn ta một lần, đúng là rất nhanh chân, nhưng cũng chẳng đáng sợ như vậy chứ.
Hoàn nhìn về phía Trường Nhất và Lăng Trục Chân, “Ý của hai vị Đạo Tổ thế nào?”
Nghe thấy Hoàn nói, trong lòng Hôi Trực cười lạnh, nếu đã lựa chọn ra tay thì sao không nhanh chóng làm đi, thế mà còn ở nơi này lề mà lề mề. Nếu như Lam Tiểu Bố dễ xử lý như vậy, Hôi Trực hắn ta có cần phải co mình cầu toàn như vậy không?
Trường Nhất tiến lên ôm quyền nói, “Da tạ Đại Trụ Đạo Tổ nhìn trúng, thực lực của ta có hạn, hơn nữa cũng không có ân oán tranh chấp gì với Lam Đạo Chủ, ta không tham gia.”
Sắc mặt Hoàn vẫn bình thường, nhìn về phía Lăng Trục Chân.
Lăng Trục Chân hít vào một hơi, hắn ta không muốn tham gia, bởi vì hắn ta biết rất rõ sự đáng sợ của Lam Tiểu Bố. Lúc trước truyền tống xảy ra vấn đề còn chưa thể xử lý được Lam Tiểu Bố, ngược lại Lam Tiểu Bố còn nhanh chóng quay về như vậy, nếu như không cần thiết, hắn ta thật sự không muốn nảy sinh chiến đấu với Lam Tiểu Bố. Nhưng mà hắn ta biết Trụ Tâm Thuẫn của mình tám chín phàn mười đang ở trên người Lam Tiểu Bố.
“Đại Trụ Đạo Tổ, ta có một món bảo vật bị Lam Tiểu Bố cầm đi, ta hy vọn có thể lấy lại được món đồ kia.” Lăng Trục Chân quyết định vẫn tham gia, Trụ Tâm Thuẫn không phải là bảo vật tầm thường, mà là Hỗn Độn Chí Bảo, cho dù là Đạo Tổ cũng chưa chắc có được bảo vật này.
“A, là bảo vật gì thế?” Hoàn biết rõ, nếu như là đồ bình thường, Lăng Trục Chân tuyệt đối sẽ không truyền âm, hơn nữa nhìn thái độ của Lăng Trục Chân, đồ bình thường thì chỉ sợ người này cũng sẽ không lựa chọn ra tay. Xem ra Lam Tiểu Bố này rất kỳ quái, thứ hắn ta biết được hình như cũng không nhiều.
Lăng Trục Chân do dự một chút rồi nói, “Trụ Tâm Thuẫn.”
Cho dù không nói, chỉ cần mở thế thế giới của Lam Tiểu Bố ra, Hoàn cũng sẽ biết.
Trong lòng Hoàn nảy lên một cái, từ thụ linh Vũ Trụ Thụ cho đến Trụ Tâm Thuẫn, trên người Lam Tiểu Bố này rốt cuộc có bao nhiêu đồ tốt? Nếu như thật sự có Trụ Tâm Thuẫn, hắn ta tuyệt đối sẽ không đưa cho Lăng Trục Chân.
Nghĩ đến đây, Hoàn cười ha ha một tiếng, “ĐƯợc, cái này đơn giản, mọi người chú ý phong tỏa không gian.”
Sau khi Hoàn nói xong câu đó thì lấy một cái tinh cầu ra đánh về phía Lam Tiểu Bố.
Sử dụng làm tinh cầu để làm pháp bảo rất nhiều, pháp bảo của Thạch Trường Hành chính là Thất Trụ Thiên Tinh, món pháp này này chính là một tinh cầu, trước đó Thất Trụ Thiên có nằm mơ cũng muốn lấy được cái Thất Trụ Thiên Tinh này, có thể thấy được loại pháp bảo tinh cầu này rất cường đại.
Nhưng cái tinh cầu của Hoàn thì lại khác, cái tinh cầu này là do trăm triệu vạn tinh hạch tinh cầu tụ lại, trọng lượng của cái tinh cầu này có thể đè sập một cái giới vực. Mặc dù không phải là Hậu Hỗn Độn Chí Bảo, cũng không phải bảo vật Khai Thiên, nhưng mà cái tinh cầu này của Hoàn cũng không hề kém hơn bất cứ Hậu Hỗn Độn Chí Bảo nào.
Có câu nói gọi chỉ cần lực đến tận cùng thì có thể phá vạn pháp, lực lượng lớn ‌đến một mức cực hạn, kỳ thật chính là vô địch.
Cái tinh cầu do trăm triệu vạn tinh hạch tinh cầu này của Hoàn đánh xuống, kết giới của Lam Tiểu Bố chỉ trong chớp mắt đã bị phá nát. Đừng nói là kết giới, cho dù là quy tắc thiên địa cũng bị tinh cầu này nghiền ép mà vỡ vụn.
Kết giới bị phá nát, Lam Tiểu Bố lại biến mất không còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận