Khí Vũ Trụ

Chương 782: Vương chân chính.

Đứng cách Thẩm Sâm không xa là một thanh niên tóc dài, trong mắt tỏa ra sát khí đáng sợ, hắn muốn đi lên chăm sóc tên Ngũ Vũ Vương này một trận, chỉ là trước đó hắn chỉ mới bước được một bước đã bị Thẩm Sâm gọi lại, “Ta ra lệnh, từ giờ trở đi, bất cứ Tiên Vương nào của Thanh Phương Tiên Vực ta cũng không được phép lên đài đấu pháp đấu với Lam Tiểu Bố.”
Mọi người xung quanh im lặng, thanh niên tóc dài kia chính là người xếp hạng thứ nhất trong Thanh Phương Thập Vương, Thần Thông Vương Tế Tín. Có truyền thuyết rằng khi hắn đấu pháp với người khác, cứ tiện tay đánh ra công kích nào cũng đều là thần thông đỉnh cấp.
“Vâng.” Cho dù bây giờ Tế Tín rất muốn đi lên khiêu chiến với Ngũ Vũ Vương này, nhưng lời Thanh Phương Đại Đế nói hắn không thể không nghe.
Còn mấy người còn lại trong Thanh Phương Thập Vương, đều không có ai dám đứng ra nói chuyện.
Mai Lạc Nhân mạnh đến mức nào, tất cả mọi người đều biết rõ. Người mạnh như thế mà cũng không thể trụ được qua nửa nén hương trong tay Lam Tiểu Bố, bọn hắn mà đi lên trừ đi chịu chết thì có thể làm gì? Còn cả Lãng Vô Tình kia nữa, mặc dù là xếp hạng thứ sáu, nhưng cho dù là người xếp hạng thứ tư Tề Thiếu Cúc cũng chưa chắc có thể đánh thắng được hắn.
“Ngũ Vũ Vương, Tiêng vương của Thanh Phương Tiên Vực ta không có ai là đối thủ của ngươi. Chẳng lẽ ngươi muốn tước đoạt tư cách tiến vào bí cảnh của Thanh Phương Tiên Vực ta sao?” Thẩm Sâm chủ động đứng dậy nói.
Nếu như là chuyện khác, thì cho dù Thanh Phương Thập Vương có chết sạch, Thẩm Sâm cũng sẽ không nói ra lời này. Nhưng lần giao đấu này lại khác, nếu như không có danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, toàn bộ Thanh Phương Tiên Vực sẽ bị xóa sổ. Tiên đình vương như hắn, tương lai chính là tội nhân lớn nhất của Thanh Phương Tiên Vực, chuyện này Thẩm Sâm hắn không thể gánh nổi.
Lam Tiểu Bố chắp tay đứng trên đài đấu pháp, nhìn Thẩm Sâm từ tốn nói, “Đã như vậy, vì sao cho đến hôm nay mới thôi, Thanh Phương Tiên Vực người đánh nát phù các của ta, cũng không cho ta một lời giải thích?”
Nghe thấy lời này của Lam Tiểu Bố, Thẩm Sâm lập tức hiểu ra đầu đuôi mọi chuyện.
Mấy ngày trước, hắn dẫn theo cường giả Bán Thần Tắc Vô Vân và một đống người đi vây giết Lam Tiểu Bố, sau khi đánh nát phù các vẫn không bắt được Lam Tiểu Bố, chỉ nhìn thấy mấy hàng chữ, “Ai, ta đang lo lắng thay các ngươi đây, động đến phù các của ta, tương lai làm sao các ngươi có thể bồi thường nổi chứ.”
Nói thật, không có ai để ý mấy hàng chữ này. Để lại hàng chữ này ở Thanh Phương Tiên Vực, ha ha…
Lúc đó tất cả mọi người đều nghĩ rằng, phải làm thế nào bắt Lam Tiểu Bố lại.
Nhưng bây giờ Thẩm Sâm đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh toát, rõ ràng lúc Lam Tiểu Bố để lại mấy hàng chữ này, đã dự đoán đến ngày hôm nay.
Người ta nói không sai nửa chữ, mấy tiên đế và cường giả Bán Thần lúc đó đánh nát phù các của Lam Tiểu Bố, bây giờ còn thừa lại người nào?
Nhưng mà mấy tên tiên đế và cường giả Bán Thần đánh sụp phù các của Lam Tiểu Bố bị giết, vậy mà chuyện này vẫn chưa kết thúc, chuyện bồi thường còn đang chờ Thanh Phương Tiên Vực hắn ở đây. Thậm chí người ta còn không chủ động tìm đến hắn, mà hắn cần phải chủ động đưa ra đồ bồi thường.
Động tác của Lam Tiểu Bố như vậy, nếu có thể bồi thường được, Thẩm Sâm hắn cũng không tin.
Hàng chữ kia nói không sai chút nào, động đến phù các của Lam Tiểu Bố, không thể nào bồi thường nổi…
Cho dù có bồi thường nổi hay không nổi, hắn cũng nhất định phải bồi thường, nếu không thì Thanh Phương Tiên Vực sẽ chẳng thể nào tiến vào trong bí cảnh Hỗn Độn được.
Thẩm Sâm hít một hơi thật sâu, hắn bỗng nhiên cảm thấy, rời khỏi nơi này rồi, thật sự có thể giết chết Lam Tiểu Bố được sao?
Với hành vi xảo trá và thực lực của Lam Tiểu Bố, hắn sao có thể không nghĩ đến chuyện sau khi mình rời khỏi Hư Không Thạch sẽ bị vây giết? Thần niệm lại quét về phía Tiềm Cung đã dừng kêu rên kia, Thẩm Sâm thận trọng ôm quyền nói, “Ngũ Vũ Vương, chuyện lúc trước ta thay mặt Thanh Phương Tiên Vực xin lỗi ngươi, chuyện này là do Thanh Phương Tiên Vực ta làm sai trước. Ta đảm bảo, Thanh Phương Tiên Vực sẽ không chủ động khiêu khích ngươi nữa. Còn phù các ở Cấm Uẩn tiên thành, bồi thường là chuyện phải làm…”
Lam Tiểu Bố đúng lúc đánh gãy lời Thẩm Sâm nói, “Tiên Linh mạch thượng phẩm ta đã thu đến mỏi tay rồi, thứ này đối với ta không có giá trị gì cả. Ta không thích cò kè mặc cả lắm, chỉ hy vọng có thể một lần đúng chỗ là được.”
Sau khi hoàn toàn tỉnh áo lại, Thẩm Sâm không còn tức giận như trước đó nữa, sau khi Lam Tiểu Bố nói xong, hắn lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Lam Tiểu Bố rồi nói, “Trong chiếc nhẫn này là đồ ta bồi thường, cũng là những thứ có giá trị nhất mà ta có thể lấy ra.”
Những tiên đình vương khác nhìn thấy hành động của Thẩm Sâm, đã biết Thẩm Sâm đã thực sự hàng phục rồi, ít nhất thì bây giờ đã không còn bất cứ toan tính ra tay với Lam Tiểu Bố nữa rồi.
Chiếc nhẫn không phải là ném cho Lam Tiểu Bố, mà là giao cho Lam Tiểu Bố. Động tác càng nhỏ thì càng có thể thấy rõ sự chuyển biến trong tâm tình của một người.
Lam Tiểu Bố nắm lấy chiếc nhẫn đang lơ lửng trước mặt mình, thần niệm quét qua, lập tức chấn động trong lòng. Đây chính là thứ mà hắn muốn, bên trong là một đầu Tiên Linh mạch cực phẩm thuộc tính Kim.
Lúc trước hắn đã từng chiếm được ba đầu Tiên Linh mạch cực phẩm thuộc tính Hỏa Thổ, Mộc, đã dùng khi bày trận ở Ngũ Vũ Tiên giới. Nhưng Lam Tiểu Bố biết rất rõ, trong Tiên Linh mạch ngũ hành, có lẽ thuộc tính Mộc là tốt với người tu luyện nhất. Nhưng Tiên Linh mạch khan hiếm nhất, không phải là Mộc Thủy Hỏa Thổ, mà là thuộc tính Kim.
Tiên Linh mạch thuộc tính Kim cực kỳ khan hiếm, thậm chí khó có thể tìm thấy được. Còn Tiên Linh mạch cực phẩm thuộc tính Kim, cái này còn ít ỏi hơn cả sừng lân lông phượng nữa.
“Được, cái giá này ta đồng ý.” Lam Tiểu Bố không tiếp tục xoắn xuýt nữa, cuốn lấy hai mảnh ngọc phù danh ngạch tiến vào bí cảnh Hỗn Độn thuộc về mình, bước xuống khỏi đài đấu pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận