Khí Vũ Trụ

Chương 1789 - Tô Sầm vẫn lạc.

“Mặc dù ta xem như đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng mà so với những Khai thiên Thánh Nhân kia, ta vẫn còn kém xa lắm. Đại đạo của người này là tự sáng tạo ra, nếu như không phải vì đạo cơ bị hao tổn, cho dù ngươi có thi triển Đại Thiết Cát Thuật, chỉ sợ cũng không thể nào chặt được xiềng xích đạo tắc của đối phương.”
Luân Hồi Thánh Nhân nói đến đây thì thở dài, “Nếu như ta đoán không sai, lần Diệt Thế Lượng Kiếp lúc trước chắc có liên quan tới người này. Hắn ta ẩn nấp ở Đại Hoang Thần Giới chữa thương, nhưng không ngờ đến Đại Hoang Thần Giới lại được ngươi thống nhất, ngươi còn là Đạo Quân một giới, như vậy thì hắn ta không có cách nào dựa vào vận may Đại Hoang Thần Giới để chữa thương, cũng không thể niết hóa Đại Hoang Thần Giới. Nói đến đây, ngươi chắc hẳn đã kết thù với hắn ta rồi.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Nếu ta đã lựa chọn con đường tu đạo này, vậy thì không sợ hắn ta. Cho dù là Vĩnh Sinh Thánh Nhân thì sao chứ? Nhưng mà ta đoán lần Diệt Thế Lượng Kiếp lúc trước không liên quan đến người này.”
Lam Tiểu Bố đoán lần Diệt Thế Lượng Kiếp lúc trước, rất có thể là do Khúc Bồng làm, Khúc Bồng có phải là Vĩnh Sinh Thánh Nhân hay không hắn không biết, nhưng mà phân thân Khúc Bồng đã bị hắn xử lý hai cái, thậm chí ngay cả Thất Giới Thạch cũng bị hắn chiếm.
“Lam đạo hữu, mặc dù ta biết ngươi nôn nóng muốn kiếm được bằng hữu của ngươi, ta vẫn có một câu phải nói ra. Tốt nhất ngươi nên nhanh chóng vượt qua cửu chuyển Thánh Nhân, sau đó tìm kiếm cơ hội vĩnh sinh. Nếu không thì tương lai khi tranh đoạt vĩnh sinh, chỉ sợ ngay cả chút cơ hội ngươi cũng không có. Có lẽ ngay cả truy cầu thời gian vĩnh sinh cũng không có.”
Giọng điệu của Luân Hồi Thánh Nhân vô cùng nghiêm túc, hắn ta cũng đang cân nhắc vì chính mình, hắn ta dự định kết minh với Lam Tiểu Bố, đương nhiên hy vọng thực lực Lam Tiểu Bố nhanh chóng tăng lên. Nếu như Lam Tiểu Bố gặp chuyện hai ba lần đã bị người ta xử lý, hắn ta còn kết minh cái quái gì nữa.
Sau khi nhìn thấy đại lão vĩnh sinh, đồng thời cảm nhận được thực lực chân chính của đại lão vĩnh sinh, Lam Tiểu Bố cũng biết mình nhất định phải nhanh chóng chứng đạo tứ chuyển Thánh Nhân. Nhưng hắn cẫn không thể bỏ nơi này xuống được, trầm ngâm một lát rồi nói, “Ta lại tìm kiếm thêm ba tháng nữa, nếu như qua ba tháng không tìm được bọn hắn, ta sẽ chọn nơi để chứng đạo Luân Hồi.”
Luân Hồi Thánh Nhân lắc đầu, “Ba tháng sau không phải chọn nơi để chứng đạo Luân Hồi, mà phải đi đến Lục Đạo Niết Bàn, cảm ngộ đạo tắc Lục Đạo. Nếu không thì cho dù ngươi có chứng đại đạo Luân Hồi, ngươi vẫn không thể nào tạo dựng ra đạo tắc Luân Hồi hoàn chỉnh. Ta biết rất rõ về cái này, sẽ không lừa ngươi.”
Luân Hồi Thánh Nhân biết vì sao Lam Tiểu Bố lại nói như vậy, nhất định là khi hắn ta chứng đạo ngũ chuyển Thánh Nhân, hiểu rõ đạo tắc Luân Hồi, cho nên Lam Tiểu Bố nghĩ rằng, chứng đại đạo Luân Hồi rất dễ dàng, thật ra không phải là như vậy. Nếu như không tạo dựng ra sáu đạo hoàn chỉnh, cho dù có chứng đạo Luân Hồi, chỉ sợ cũng sẽ bị kẹt ở cảnh giới Luân Hồi Thánh Nhân, không tiến thêm được chút nào nữa. Trước đó hắn ta có thể không quan tâm đến tu vi của Lam Tiểu Bố, bây giờ hắn ta không thể không quan tâm.
KHông chỉ là vì hắn ta muốn hợp tác với Lam Tiểu Bố, càng quan trọng hơn là, tên Vĩnh Sinh Thánh Nhân đã chạy trốn kia biết hắn ta là ai.
Cho dù đối phương không biết hắn ta, nhưng chỉ cần nhìn thấy hắn ta, có thể từ đại đạo Luân Hồi của hắn ta mà nhận ra.
“ĐƯợc.” Lam Tiểu Bố cũng biết ý của Luân Hồi Thánh Nhân, nhưng mà hắn vẫn rất cảm kích. Mặc dù mọi người đang lợi dụng lẫn nhau, nhưng cũng giúp đỡ cho nhau.
Ba tháng sau đó, Lam Tiểu Bố và Luân Hồi Thánh Nhân hầu như tìm hết bên trong Vọng Sương Mạc Hải, nhưng vẫn không tìm được ba người Khổng Phục Sinh, Hồ Thanh Gia và Đàm Khổ. CHuyện này khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi, ba người bọn họ có thật sự tiến vào Vọng Sương Mạc Hải hay không.
“Lam đạo hữu, tiếp tục tìm kiếm nữa cũng chẳng có chút ý nghĩa nào. Ta mơ hồ có cảm giác, vũ trụ Hạo Hãn sắp lâm vào hỗn loạn một lần nữa. Những vương bát đản này hoàn toàn không thể yên tĩnh một chút nào, hơn nữa khi những vương bát đản này tích súc tài nguyên càng nhiều, số lần bọn hắn giày vò sẽ càng nhiều. Ai, tài nguyên trong vũ trụ có hạn, hầu như toàn bộ đã bị những vương bát đản này phân chia hết, sau đó bọn hắn không ngừng giày vò…” Luân Hồi Thánh Nhân tìm đến chỗ Lam Tiểu Bố, bất đắc dĩ nói ra lo lắng của mình.
Lam Tiểu Bố vô cùng tán thành lời Luân Hồi Thánh Nhân nói, những người khác muốn tìm kiếm được một đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, vậy thì quá khó khăn. Nhưng hắn lại có thể dễ dàng từ tay Mân Nguyên kiếm được mấy ngàn Thần Linh Mạch cực phẩm, mà Mân Nguyên chính là một gia hỏa bất nhập lưu mà thôi. Có thể thấy được đồ tốt chân chính, quả thật đã bị mấy tên gia hỏa uy tín lâu năm chia cắt. Sau đó những người này sẽ không ngừng giày vò vũ trụ Hạo hãn, hủy diệt diễn sinh, sau đó lại hủy diệt…
Nếu có một ngày hắn có năng lực này, nhất định phải đạp đổ hết những con rùa này đi, khiến bọn hắn không thể tiếp tục giày vò vũ trụ Hạo Hãn nữa..
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố cũng gật đầu, “Ta không có ý định tìm kiếm nữa, đi thôi, đi đến Lục Đạo Niết Bàn.”
Nói xong Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Oa ra, “Luân Hồi đạo hữu, lên đây đi, pháp bảo phi hành của ta dùng vẫn được đấy.”
Luân Hồi Thánh Nhân gật đầu, sắc mặt bình tĩnh bước lên Luân Hồi Oa.
TRong lòng Lam Tiểu Bố lại càng kính nể Luân Hồi Thánh Nhân, cái Luân Hồi Oa này mặc dù không phải Luân Hồi Thánh Nhân luyện chế, nhưng Luân Hồi Thánh Nhân quả thật chính là chủ trước của nó. Sau khi biết không thể cướp Luân Hồi Oa về được, gia hỏa này đã chấp nhận Luân Hồi Oa thuộc về Lam Tiểu Bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận