Khí Vũ Trụ

Chương 2045 - Lại về Đại Hoang Thần Giới.

Lam Tiểu Bố gật đầu, với kinh nghiệm và thủ đoạn của Luân Hồi Thánh Nhân và Vĩnh Dạ Thánh Nhân, chắc hẳn là không sao. Ngược lại là Thanh Mộc Thánh Nhân…
Lam Tiểu Bố nhìn Tiêu Thanh Tự nằm trên mặt đất, trong lòng thầm than, bàn về thực lực, Tiêu Thanh Tự mạnh hơn Luân Hồi Thánh Nhân chỉ mới lục chuyển Thánh Nhân rất nhiều, so với Vĩnh Dạ Thánh Nhân, Tiêu Thanh Tự cũng không yếu hơn bao nhiêu. Nhưng hết lần này đến lần khác hắn ta đều không thể chạy khỏi, có thể thấy được kinh nghiệm rất quan trọng.
Còn về chuyện vì sao Huyết Hà Thánh Nhân không chạy được, Lam Tiểu Bố cũng không cảm thấy kỳ quái. Huyết Hà Thánh Nhân là người đầu tiên bước đến, đứng chịu mũi sào, đương nhiên sẽ bị Mông Thất bắt lại ngay.
Thở dài, Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Kiều ra.
Vừa lấy Luân Hồi Kiều ra, đạo vận Luân Hồi mênh mông ập đến, Huyết Hà Thánh Nhân đứng bên cạnh âm thầm chấn động. Luân Hồi Thánh Nhân cũng tu luyện đại đạo Luân Hồi, nhưng so với loại đạo tắc Luân Hồi mà Lam Tiểu Bố đánh ra này, cái kia thật sự kém quá xa. Nếu như Lam Tiểu Bố dùng loại đạo tắc Luân Hồi Kiều này khóa lại, hắn ta chỉ có thể chờ đợi cái chết. Sau đó HUyết Hà nhanh chóng lắc đầu, Lam Tiểu Bố đối phó với hắn ta, còn cần đến Luân Hồi Kiều sao?
“Tiểu Bố sư đệ, ngươi định dựa vào Luân Hồi Kiều cứu đạo hữu này?” Vận Mệnh Thánh Nhân Chân Thường Nguyên lập tức biết ý của Lam Tiểu Bố, có chút kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “ĐÚng vậy, ta thử một chút, Thanh Mộc Thánh Nhân mới bị đoạt xá không lâu, nếu như Mông Thất không khiến cho Thanh Mộc Thánh Nhân thần hồn câu diệt, vậy thì vẫn còn một tia hy vọng, nếu như Thanh Mộc Thánh Nhân đã bị thần hồn câu diệt, vậy thì ta cũng không còn cách nào vả.”
Huyết Hà Thánh Nhân nghe thấy vậy, lập tức nói, “Thanh Mộc đạo hữu nhất định không bị thần hồn câu diệt, khi Mông Thất đoạt xá hắn, cần thân thể của hắn ẩn chứa linh tính đại đạo, nếu như thần hồn câu diệt, chỉ sợ sau khi đoạt xá Mông Thất sẽ không có thực lực cường đại như vậy.”
Lam Tiểu Bố đồng ý với lời Huyết Hà Thánh Nhân nói, hắn cũng nghĩ như vậy. Bởi vì Mông Thất không có ý định vĩnh viễn sử dụng thân thể của Thanh Mộc Thánh Nhân, cho nên mới không khiến Thanh Mộc Thánh Nhân bị thần hồn câu diệt, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà hắn làm như thế này.
Luân Hồi Kiều vắt ngang trong hư không, đạo vận Luân Hồi tăng vọt, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã lớn hơn ngàn vạn trượng, thậm chí một đoạn cầu đã xé rách vùng hư không này, xâm nhập vào trong một giới vực khác không biết tên.
CHo dù không dùng thần niệm quét đến, nhưng Huyết Hà Thánh Nhân và Chân Thường Nguyên đều cảm nhận được một ít lực lượng U Minh bên trên Luân Hồi Kiều. Trong lòng hai người đều chấn động vô cùng, đây là đang dùng Luân Hồi Kiều để câu thông với âm Minh.
Nhưng mà cho dù câu thông với âm Minh, muốn tìm được tàn hồn của Thanh Mộc Thánh Nhân sợ cũng không dễ dàng gì.
Trong lòng hai người còn đang suy nghĩ Lam Tiểu Bố làm thế nào để tìm tàn hồn của Thanh Mộc Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố đã kéo Thanh Mộc Thánh Nhân lên rồi bước lên trên Luân Hồi Kiều, đánh đạo tắc Lục Đạo ra, chỉ trong chớp mắt đã biết thành một vòng xoáy Lục Đạo Luân Hồi cực đại.
Vô cùng vô tận âm khí ẩn hiện trong vòng xoáy Lục Đạo này, Lam Tiểu Bố lại lấy một quyển sách ra.
“Sinh Tử Bộ!” Huyết Hà Thánh Nhân âm thầm cảm thán, so với Lam Tiểu Bố, hắn ta đúng là sống uổng phí cả rồi. Nếu luận về bảo vật Tiên Thiên, hắn ta cũng có. Nhưng mấy cái bảo vật Tiên Thiên kia của hắn ta, chẳng có cái nào có thể bì được với Sinh Tử Bộ và Luân Hồi Kiều chứ? Chứ đừng nói đến là Vũ Trụ Ma mà trước đó Lam Tiểu Bố đã lấy ra.
Mặc dù Lam Tiểu Bố trước đó vẫn luôn sử dụng Sinh Tử Bộ, nhưng mà vào giờ phút này Sinh Tử Bộ mới chân chính phát huy tác dụng của mình, vô số tàn hồn bị đạo tắc Sinh tử của Sinh Tử Bộ cuốn lấy, chỉ còn lại một đạo phân hồn tàn phá từ trong vòng xoáy Lục Đạo giãy dụa, những cái còn lại đều bị đưa vào trong thông đạo Luân Hồi một lần nữa.
KHông đợi Sinh Tử Bộ cuốn lên, tay Lam Tiểu Bố hé ra, tàn hồn kia đã trực tiếp bị hắn kéo lại đẩy vào trong thân thể Thanh Mộc Thánh Nhân, sau đó một đạo đạo tắc đánh vào trên người Thanh Mộc Thánh Nhân, kế tiếp Lam Tiểu Bố lại cầm ra một quả Già Lam Đạo Quả và một sợi Hồng Mông Sinh Tức đưa vào trong cơ thể Thanh Mộc Thánh Nhân.
Chờ Lam Tiểu Bố thu hồi Luân Hồi Kiều và Sinh Tử Bộ, hai người kia cũng chấn động nhìn Thanh Mộc Thánh Nhân đã có sinh cơ đang nằm dưới đất.
Giờ phút này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Thanh Mộc Thánh Nhân, chỉ chưa đến nửa nén hương, Thanh Mộc Thánh Nhân đã mở mắt ra, chỉ trong chớp mắt, hắn ta đã hiểu rõ mọi chuyện vừa xảy ra, nhanh chóng giãy dụa đứng dậy, ôm quyền với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ ơn cứu mạng của Đạo Quân, nếu không Tiêu mỗ đã hồn phi phách tán.”
Nếu như Lam Tiểu Bố không cứu giúp, Tiêu Thanh Tự hắn ta thật sự chưa chắc đã có thể sống lại được. Thật sự là hắn ta có thể lại phân hồn ở nơi khác, nhưng mà hắn ta khác với những người kia, vì chứng đạo Vĩnh Sinh cảnh, phân hồn của hắn ta cho dù có sống lại, cũng rất khó có trí nhớ hoàn chỉnh của hắn ta.
Cho nên đối với Lam Tiểu Bố, hắn ta thật sự cảm kích, còn những cái khác, hắn ta không nói đến, dù sao thì ngay lần đầu tiên Lam Tiểu Bố cứu hắn ta, hắn ta đã quyết định giao cái mạng này cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Bây giờ hồn phách của Tiêu huynh không được đầy đủ, tốt nhất nên tĩnh tu một khoảng thời gian, nếu như Tiêu huynh không để ý, có thể vào thế giới của ta để tĩnh tu. Ta dự định đi tìm con Hôi Long kia, ta lo Mông Thất sẽ vội vàng xử lý chỗ này.”
Tiêu Thanh Tự đương nhiên sẽ không để ý, bây giờ thần hồn của hắn ta tàn phá, mặc dù đã sống lại, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục, ít nhất phải mất trăm năm.
Lam Tiểu Bố không để Tiêu Thanh Tự vào trong Trường Sinh Giới, mà là đưa Tiêu Thanh Tự vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận