Khí Vũ Trụ

Chương 1221 - Cuộc chiến so pháp bảo. (2)

Nhưng một khắc sau Lam Tiểu Bố lập tức trợn tròn mắt, hắn phát hiện thần thông Đại Thiết Cát của mình hoàn toàn không thể nào thi triển ra được trong tình huống bị phản phệ vận may như lúc này.
Xong rồi, Lam Tiểu Bố cảm nhận được vô cùng vô tận vận may đang bị cướp đi, trong lòng chỉ có hối hận. Hắn muốn lấy được thêm nhiều vận may của một vài Thánh Nhân, chọn tiếp tục tin tưởng đại trận Khí Vận Bác Đoạt , mà không thi triển Đại Thiết Cát Thuật.
Hắn bế quan nhiều năm như vậy, không phải vì cảm ngộ Đại Thiết Cát Thuật sao? Cảm ngộ Đại Thiết Cát Thuật, vậy mà lại không dùng. Phách lối mà, dám cứng đối cứng với Thánh Nhân tranh đoạt vận may.
Hối hận không còn kịp nữa, cảm nhận được vận may bị phản phệ trong hư không càng lúc càng đáng sợ, Lam Tiểu Bố lo lắng tự hỏi bản thân tiếp theo phải làm gì.
Đúng rồi, tiếp tục tăng cấp bậc trận cơ của mình lên.
Pháp bảo đỉnh cấp đều tặng đi khá nhiều rồi, cũng may Lam Tiểu Bố còn có mấy đồ tốt, Vô Hỏa Hồ Lô. Món pháp bảo này Lam Tiểu Bố thậm chí còn không biết đẳng cấp, nhưng mà có thể đựng Phụ Cốt Hỏa Diễm, đồ vật này sao có thể đơn giản?
Nghĩ là làm, Vô Hỏa Hồ Lô được Lam Tiểu Bố đưa vào trong đại trận Khí Vận Bác Đoạt làm trận cơ, dung hợp cùng với các pháp bảo còn lại, trong nháy mắt này, đại trận Khí Vận Bác Đoạt lập tức mạnh lên không ít, Lam Tiểu Bố cũng đồng thời cảm nhận được phản lực yếu bớt. Khi Lam Tiểu Bố cảm thấy việc cướp đoạt vận may của Bất Thanh Thần Giới dừng lại, dần dần hình thành cân bằng, trong lòng vô cùng vui mừng.
Thành công, hóa ra là dựa vào pháp bảo đỉnh cấp để tăng cường trận cơ.
Không biết Đệ Nhị Đạo Điển có tính là pháp bảo đỉnh cấp không, Lam Tiểu Bố nghĩ đến Đệ Nhị Đạo Điển, Vũ Trụ Duy Mô cũng nhanh chóng tạo dựng ra Đệ Nhị Đạo Điển.
Đệ Nhị Đạo Điển ở trên người Liễu Ly, nhưng mà hắn có thể lấy lại bất cứ lúc nào. Có lẽ bây giờ Liễu Ly không cần Đệ Nhị Đạo Điển, hắn lấy ra dùng trước đã.
Khi đưa Đệ Nhị Đạo Điển vào trận cơ xong, áp lực trên người Lam Tiểu Bố lập tức nhẹ đi. Quả nhiên là hữu dụng, đã như vậy, thần thông Thiên Cương Tam Thập Lục Biến chắc hẳn cũng có tác dụng.
Khi đại trận Khí Vận Bác Đoạt một lần nữa cuốn vận may đến, ngay cả Đại Thiết Cát Thuật vừa mới hình thành xong cũng được Lam Tiểu Bố đưa vào trấn áp đại trận Khí Vận Bác Đoạt .
Vô cùng vô tận vận may đại đạo cuốn đến, lấy đạo quang làm môi giới, dung nhập vào trong Bất Thanh Thần Giới.

Sắc mặt Thuần Hồ Thánh Nhân có chút tái nhợt, khi hắn lại cảm nhận được vận may bị cướp đi, nghiêm giọng nói, “Người này chỉ sợ pháp bảo còn nhiều hơn Vạn Bảo Thánh Nhân năm đó, chúng ta không thể buông tay, ta không tin pháp bảo của một mình hắn có thể nhiều hơn mười mấy người chúng ta. Ta lại càng không tin, vận may của hắn có thể vượt qua mấy người chúng ta cộng lại. Hòa Ngọc đạo hữu, trên người ngươi có Sinh Tử Bộ đúng không? Giờ phút này còn do dự gì nữa?”
“Ngươi có Địa Thư?” Những người còn lại đều nhìn về phía Hòa Ngọc.
Hòa Ngọc cười ha ha, cũng không nói chuyện, trực tiếp lấy ra một quyển sách màu đen kịt trấn áp phía trên Phản Phệ đạo trận, đồng thời nói, “Ta chỉ cần Trận Bàn May Mắn.”
“Đã như vậy, ta cũng không giấu nữa.” Một tên nam tử cao gầy đội đạo quang lên tiếng, lấy ra một cái gương ném vào.
“m Dương kính?” Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ, rất nhiều người không hề ngờ được trong số bọn họ có người có Sinh Tử Bộ, còn có người có được âm Dương Kính.
“Vận may trùng kích.” Thuần Hồ hét lên một tiếng, vận may của hơn mười người tràn vào.
Lam Tiểu Bố đứng bên cạnh đạo quang không phải là không muốn vận chuyển Đại Thiết Cát Thuật, mà là nguyên khí của hắn bị hao tổn, hoàn toàn không thể nào thi triển Đại Thiết Cát Thuật được.
Nhưng hết lần này đến lần khác, ngay khi hắn vừa mới khởi sắc được một chút thì đại trận lại run rẩy, vận may vô tận lại bị cướp đi một lần nữa. Lam Tiểu Bố không ngừng nôn ra máu, đạo vận hỗn loạn không kìm nổi, trong lòng hắn trầm xuống, hắn biết lần so đấu pháp bảo này mình lại thua. Muốn ổn định đại trận, hắn nhất định phải tiếp tục bỏ ra pháp bảo đỉnh cấp.
Giờ phút này, hơi thở từ đạo điển và thần thông của Lam Tiểu Bố đều bị lộ ra ngoài hết, mười mấy tên Thánh Nhân dang so đấu với Lam Tiểu Bố cũng kích động đến đỏ mặt.
“Thần thông Đại Thiết Cát…” Một giọng nói run rẩy vang lên.
“Còn cả Đệ Nhị Đạo Điển, không đúng, trận cơ của đối phương hình như là Thiên Cương trận bàn, khó trách…”
Nhiều bảo vật đỉnh cấp xuất hiện như vậy, tất cả Thánh Nhân đều điên cuồng rót vận may của mình vào, ai ai cũng đều hiểu rõ, nhiều nhất là mười mấy giây nữa, đại trận Khí Vận Bác Đoạt ở phía đối diện sẽ không thể nào duy trì được nữa, sau đó tên gia hỏa cướp đoạt vận may của bọn hắn cùng với tất cả pháp bảo kia sẽ thông qua đạo quang của Khổ Túc xuyên qua hư không truyền tống đến đây.
Đương nhiên, sau chuyện lần này, đạo cơ của Khổ Túc nhất định sẽ bị hao tổn, nhưng mà chuyện này cũng không quan trọng.
Toàn thân Lam Tiểu Bố run rẩy, hắn cảm nhận được bản thân mình không thể kiên trì được bao lâu nữa. Trên người mình còn có một số pháp bảo, nhưng những pháp bảo này không hề đáng chú ý đến. Đối phương nhất định có thể lấy ra pháp bảo cao cấp nhất, thậm chí vượt qua khỏi đẳng cấp Tiên Thiên.
Lam Tiểu Bố không chút do dự, cuốn theo đạo vận, Vũ Trụ Duy Mô rời khỏi thức hải, trấn áp trận cơ đại trận Khí Vận Bác Đoạt .
Một khi đại trận Khí Vận Bác Đoạt của mình bị phá, vậy thì hắn sẽ chết chắc. Chẳng những Lam Tiểu Bố hắn chết chắc, mà cả Bất Thanh Thần Giới cũng sẽ sụp đổ.
Mạng cũng không còn, giới vực cũng hỏng đi, còn giữ Vũ Trụ Duy Mô làm gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận