Khí Vũ Trụ

Chương 1647 - Vì di tích mà sống mái với nhau.

Tu sĩ Hợp Thần này xua tay, “Đây là di tích Thịnh Nguyên, muốn đến thần thành gần nhất, với tu vi của ngươi cũng mất một hai tháng. Ta chuẩn bị đến Niết Bàn thần thành, ta dẫn ngươi đi cùng.”
Rõ ràng không để ý đến chuyện Lam Tiểu Bố là đệ tử tông môn nào, hắn ta chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi. Từ giọng điệu nói chuyện của hắn ta, cũng có thể thấy được, đây là một tu sĩ khá dễ nói chuyện, tính cách cũng xem như tốt.
Niết Bàn thần thành Lam Tiểu Bố đương nhiên có biết, bởi vì tông môn nổi danh nhất ở Vô Căn Thần Giới chính là Vô Căn học cung nằm ở Niết Bàn thần thành. Lần đầu tiên khi hắn đến Niết Bàn thần thành, Vô Căn học cung đã bị tông môn ám sát Ám Nguyệt Hà chiếm lấy. Vì xử lý tông chủ Khúc Bồng của Ám Nguyệt Hà, hắn đã bỏ ra rất nhiều sức lực…
Nếu như không phải cuối cùng Lưu Tinh ra tay phút cuối, hắn thật sự không thể giết được Khúc Bồng. Nhưng mà bây giờ Lam Tiểu Bố đã biết, rất có thể Khúc Bồng không bị giết chết. Loại gia hỏa tu luyện Tinh Cầu Thuật này, nếu như dễ dàng bị xử lý như vậy, đã không thể trưởng thành đến trình độ như thế. Chẳng qua nếu như bây giờ mà hắn nhìn thấy Khúc Bồng, hắn nhất định phải xử lý gia hỏa này.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Ta cũng dự định đi Niết Bàn thần thành.”
Hắn không phải muốn đi Niết Bàn thần thành, hắn là muốn đến Niết Bàn thần thành mua một ít ngọc giản, tìm hiểu một chút về sự thay đổi của Vô Căn Thần Giới.
Theo Lam Tiểu Bố, khi thời gian trôi qua, chẳng những Vô Căn Thần Giới, Trường Sinh Giới và Đại Hoang Thần Giới, chính những vị diện Thần giới còn lại, nói không chừng cuối cùng sẽ dung hợp lại với nhau, hình thành một Thần giới vô cùng mênh mông mới. Bất Chu sơn chính là một ví dụ, sau khi lạc vào trong vũ trụ mênh mông, cuối cùng vẫn dung hợp với Trường Sinh Giới.
Sau khi tìm hiểu những thay đổi của Vô Căn Thần Giới, Lam Tiểu Bố sẽ đến vực sâu Di Thần, hắn sẽ ở lại vực sâu Di Thần tu luyện đến cảnh giới Chuẩn Thánh mới ra ngoài. Nếu như hắn tu luyện đến CHuẩn Thánh tầng chín, CôN Vi vẫn chưa đến tìm hắn, hắn cũng sẽ chủ động đến Thái Hàn Thánh Sơn tìm CôN Vi.
Nhị chuyển Thánh Nhân thì trâu bò lắm sao?
“Rất tốt, vậy thì đi cùng ta đi, thuận tiện giúp ta một chuyện.” Tu sĩ Hợp Thần cười ha ha, tùy ý nói.
Lam Tiểu Bố có chút áy náy nói, “Thật xin lỗi, ta định một mình đến đó. Ta cũng không có thời gian giúp ngươi, chuyện ta cần làm khá nhiều.”
Tu sĩ Hợp Thần cảnh này sửng sốt, mặc dù Lam Tiểu Bố che giấu tu vi, nhưng mà đạo vận lưu chuyển thì cùng lắm chỉ là một Thần Quân mà thôi. Một tu sĩ Thần Quân nho nhỏ, mà cũng dám làm trái ý của cường giả Hợp Thần hắn ta.
Cũng may tính cách của hắn ta hiền hòa, không phải loại người tính toán chi li, thuận miệng nói, “Cũng không phải là đại ân gì cả, Niết Bàn thần thành có một hội giao dịch đại đạo, ta cần một người đi theo cùng. Nếu không khi người khác giao dịch đều có người đứng ra trao đổi, Đồ Hư Bình ta không có, vậy chẳng phải đã mất hết mặt mũi Đồ Hư Bình ta rồi sao?”
Sau khi nói xong, tựa như cảm thấy chuyện này đối với Lam Tiểu Bố cũng có chút chỗ tốt, lập tức cười he he, “Bây giờ tu vi của ngươi còn thấp, đi thấy chút việc đời cũng tốt, nghe nói trong hội giao dịch đại đạo kia còn có bảo vật Bản Nguyên xuất hiện. Hơn nữa, bây giờ Thiên Phàm tông có rất nhiều chuyện phiền phức, tốt nhất ngươi đừng nên trở về.”
Nếu như là những thứ khác, cho dù có là Hỗn Độn chi khí xuất hiện, Lam Tiểu Bố cũng lười đến đó. Nhưng mà nghe đến bảo vật Bản Nguyên, Lam Tiểu Bố lập tức muốn đi xem một chút.
Ở bên trong Trường Sinh Giới của hắn, bảo vật Bản Nguyên càng nhiều càng tốt.
“Đã như vậy, ta sẽ đi theo Đồ đạo hữu một chuyến.” Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền.
Ở Trường Sinh Giới, dám lấy bảo vật Bản Nguyên ra giao dịch, nhất định là Thánh Nhân. Mà ở Vô Căn Thần Giới, ngay cả Hợp Thần cảnh cũng có thể chạm đến bảo vật Bản Nguyên lấy ra giao dịch, đây chính là chỗ khác biệt.
“Đi thôi.” Đồ Hư Bình vung tay lấy ra một cái Thần khí phi hành thượng phẩm, mời Lam Tiểu Bố lên thuyền. Đối với chuyện Lam Tiểu Bố gọi hắn ta là đạo hữu, hắn ta không thèm để ý chút nào.
“Đạo hữu chờ một lát.” Sau khi Lam Tiểu Bố nói xong, vung tay đập ra một cái hố sâu, vung tay lên một cái, mấy ngàn thi thể tu sĩ bị vẫn lạc đều bị Lam Tiểu Bố cuốn vào trong hố sâu.
Đồ Hư Bình sửng sốt, lập tức gật đầu nói, “Ngươi là một tu sĩ không tệ.”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Dù sa ta cũng là đệ tử của Thiên Phàm tông. Đây là chuyện ta nên làm.”
Đồ Hư Bình không giải thích, hắn ta nói Lam Tiểu Bố không tệ, cũng không phải vì Lam Tiểu Bố mai táng đệ tử Thiên Phàm tông. Mà là bởi vì Lam Tiểu Bố chẳng những mai táng đệ tử Thiên Phàm tông, mà còn mai táng cả đệ tử của đối thủ Loạn Hồn Thần Phủ.
“Cho dù có là Thần khí phi hành thượng phẩm của ta, đến Niết Bàn thần thành cũng phải mất hai ngày. Ngươi nói xem nếu như ngươi một mình tiến về Niết Bàn thần thành, vậy có phải sẽ mất một hai tháng hay không?” Sau khi Lam Tiểu Bố lên phi thuyền của mình, Đồ Hư Bình vừa khống chế phi thuyền bay thật nhanh, vừa bắt đầu đắc ý về phi thuyền của mình.
Trên thực tế ở Vô Căn Thần Giới, đừng nói là Thần KHí phi hành thượng phẩm, cho dù là thần KHí phi hành hạ phẩm, cũng là thứ vô cùng hút hàng.
“Đồ đạo hữu, ta muốn thỉnh giáo một chút. Trước đó người nói Thiên Phàm tông và Loan Hồn Thần Phủ sống mái với nhau, chính là vì di tích Thịnh Nguyên. Nhưng mà trước đó ta không hề nhìn thấy di tích Thịnh Nguyên, xung quanh chiến trường kia đều là một mảnh hoang vu, ở đâu ra di tích?” Lam Tiểu Bố vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của Thiên Phàm tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận