Khí Vũ Trụ

Chương 1082 - Lọt vào mắt Đạo Quân.

Lam Tiểu Bố vừa bước chân vào trận môn truyền tống, đã bị truyền tống đến một nơi nhìn như đại sảnh bình thường.
Trong đại sảnh đã sớm tụ tập gần mấy ngàn người, mỗi người đều tìm một vị trí để chờ, Lam Tiểu Bố cùng tìm một chỗ đất trống ngồi xuống.
Rất rõ ràng tình huống ở đây đúng như hắn đoán. Trước khi vòng kiểm tra thứ nhất kết thúc, vòng thứ hai sẽ không mở ra, nếu không thì còn nói gì là công bằng nữa.
Mấy đạo thần niệm quét đến, Lam Tiểu Bố cảm nhận được có hai đạo thần niệm cực mạnh, rất có thể đó là cường giả Thần Quân. Lam Tiểu Bố thử vận chuyển Trường Sinh Quyết một chút, lập tức cảm thấy cả người không thoải mái.
Hắn biết vừa rồi có người đã hạ ấn ký thần niệm lên người mình.
Giờ phút này lại có vài người được truyền tống đến, chín người từ Đại Hoang Thần Giác cũng tiến vào trong đại sảnh này.
Thạch Dật truyền âm đến, “Lĩnh trưởng, không ngờ lại đúng như ngươi nói, đợi lát nữa nhất định mọi người sẽ cùng nhau tiến vào vòng thứ hai. Hay là chúng ta đi cùng nhau, cho dù có người có ý đồ xấu thì bù lại chúng ta nhiều người.”
Lam Tiểu Bố trả lời, “KHông cần nghĩ quá nhiều, Đạo Quân kia đã nói công bằng công chính, nếu như vòng thứ hai vừa bắt đầu, mọi người đã có thể đi cùng nhau, vậy thì còn công bằng cái quái gì nữa? Cho dù là mọi người gặp phải nhau trên đường đi, cũng không thể để mọi người gặp mặt ngay từ khi mới bắt đầu được.”
Thông Tin Châu gì đó, Lam Tiểu Bố cũng không nhắc đến. Hắn đoán vòng kiểm tra thứ hai là loại mô phỏng địa vực, khi tham gia loại kiểm tra này, giữa các tu sĩ không thể nào liên hệ với nhau được. Đừng nói là tu sĩ tham gia kiểm tra, cho dù là cái ấn ký thần niệm mà thần quân kia đã hạ trên người hắn, cũng đừng mong có thể tìm ra được hắn.
Nếu như sử dụng ấn ký thần niệm mà có thể tìm ra được đối phương, vậy thì cũng là không công bằng. CÒn ấn ký thần niệm của Thần Quân kia, có lẽ là vì muốn tìm được hắn ở vòng loạn đấu thứ ba.
Mặc dù biết ấn ký thần niệm này có ở trên người mình cũng không có bất cứ ảnh hưởng nào cả, nhưng trong lòng Lam Tiểu Bố vẫn khó chịu, hắn để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng nên mô hình.
Sở dĩ sử dụng Vũ Trụ Duy Mô ở nơi này, một là biết trong đại sảnh này nhiều nhất chỉ có một cái giám sát mà thôi, một khi tiến vào vòng kiểm tra thứ hai, có khả năng không chỉ là giám sát, mà còn có quy tắc trói buộc. Ai mà biết khi dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình bản thân, có thể bị phát hiện hay không?
Chỉ trong chốc lát, Lam Tiểu Bố đã thông qua mô hình khoá chặt ấn ký thần niệm ở trên người, có tất cả là hai cái.
Lại đợi thêm khoảng một canh giờ nữa, trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện một giọng nói, “Vòng kiểm tra thứ hai sắp bắt đầu, mời mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”
Tất cả mọi người đứng lên, Lam Tiểu Bố cũng đứng lên theo, mười giây sau, Lam Tiểu Bố cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, một luồng sáng trắng cuốn hắn lên. Chờ đến khi hai chân hắn chạm mặt đất, đã đứng trước một vùng đồng hoang.
KHông có rừng bia, cũng không có bất cứ chỗ nào đặc biệt, chỉ không nhìn thấy bình nguyên.
Lam Tiểu Bố không vội vàng đi tìm rừng bia, trước đó hắn gỡ hai cái ấn ký thần niệm trên người mình xuống, sau đó phong ấn nó lại bỏ vào trong nhẫn. Ở trong này, có thể không cần động đến Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố cố gắng không sử dụng Vũ Trụ Duy Mô.
Sau khi làm xong, Lam Tiểu Bố bắt đầu cải trang. Hắn vừa cải trang, vừa dựa vào thần thông Dịch HÌnh sửa đổi những hình dạng đặc thù của mình.
Sở dĩ làm như vậy, là bởi vì Lam Tiểu Bố có thể khẳng định, bất cứ nhất cử nhất động nào của tu sĩ trong này, đều sẽ lọt vào mắt người khác.
Nếu là mô phỏng giới vực, vậy thì nói không chừng đây là thế giới của người khác.

Trên đàn bạch ngọc ở Ngọc Hành Thần đạo thành đã không còn tu sĩ nào, giờ phút này trên đàn bạch ngọc đã có thêm một cái động phủ giám sát. Trong động phủ có một bình phong giám sát vô cùng lớn, trên bình phong giám sát có mấy ngàn người đang di chuyển. Cho dù những người này vô cùng nhỏ bé, nhưng mà những người ngồi ở nơi này quan sát đều có tu vi ít nhất là Thế Giới Thần trở lên, người có nhỏ đến đâu, bọn họ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Huống hồ, người trong này cũng không phải quá nhỏ.
“Tu sĩ này có chút thú vị.” Một người nam tử mập mạp ngồi bên cạnh Đạo Quân Thúc Vãng Tiêu đột nhiên cười ha ha, chỉ chỉ vào một người ở bên trong.
Thúc Vãng Tiêu gật đầu. “Quả thật là có chút thú vị, phóng to ra một chút đi.”
Một khắc sau, bên cạnh bình phong giám sát to lớn kia lập tức xuất hiện hình ảnh của Lam Tiểu Bố.
Đầu tiên Lam Tiểu Bố gỡ bỏ ấn ký trên người mình, sau đó là cải trang.
“Cảnh giới Dục Thần, lại có thể gỡ bỏ được ấn ký mà tu sĩ Thần Quân để lại, người này không đơn giản.” Nam tử mập mạp lại nói một câu.
La Y ở bên cạnh cười ha ha, “Thích thống soái, ngươi có lẽ không biết người này, đây quả thật là một người không đơn giản.”
Nghe thấy La Y nói, ngay cả Đạo Quân Thúc Vãng Tiêu cũng kinh ngạc nhìn La Y.
La Y cười một cái rồi nói, “KHông có người này, ngọc giản mà Khuông Quyết lấy được cũng không thể nào đến tay được Quy Hành Thần Đình ta. Sở dĩ ta vẫn không nói đến, là vì chuyện của ngọc giản vô cùng quan trọng, trong lúc nhất thời không thể chú ý đến chỗ này. Bây giờ cuối cùng có thể thở một hơi, cũng có thể nói một chút.”
“Chuyện như thế nào?” Giọng điệu của Thúc Vãng Tiêu nghiêm túc lên, nếu như giúp Khuông Quyết bảo vệ ngọc giản, vậy thì chính là công thần của Quy Hành Thần Đình.
La Y nói, “Đạo Quân cũng không cần quá để ý, người này tên là Lam Tiểu Bố, sở dĩ hắn giúp Khuông Quyết, có lẽ cũng có ý đồ ở trong đó. Hắn dẫn theo một đám người, muốn tìm kiếm Thần Đình để gia nhập. Lúc ở Vạn Không KHư, nhìn thấy Khuông Quyết đang bị mấy tên tu sĩ của Ly Loan Thần Đình truy sát. Lam Tiểu Bố này đã quả quyết ra tay, cứu được Khuông Quyết, mà mục đích cũng chính là vì muốn ở lại Quy Hành Thần Đình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận