Khí Vũ Trụ

Chương 1246 - Hủy Diệt Thánh Nhân.

Hòa Ngọc nhắm mắt lại chậm rãi nói, “Ta không cảm nhận được, ta chỉ cảm nhận được Sinh Tử Bộ của ta bị lật ra, hồn niệm của ta có cảm giác, đối phương hình như không tồn tại trong vũ trụ, chuyện này sao có thể…”
Khi Thuần Hồ đang muốn tiếp tục hỏi thăm, đã nhìn thấy Hòa Ngọc há miệng ra phun một ngụm máu, cả người ngã ngồi trên mặt đất, trong miệng thì thào nói, “Đại Hủy Diệt Thuật, Đại Hủy Diệt Thuật…”
TRong mắt và vẻ mặt của hắn đều là hoảng sợ.
Đại Hủy Diệt Thuật? Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, Đại Thiết Cát Thuật năm đó bị thất lạc. Cuối cùng đã bị người khác lấy được, sau đó còn thi triển ra thì có thể thông cảm được. Nhưng Đại Hủy Diệt Thuật là bảo vật của Hủy Diệt Thánh Nhân, trong vũ trụ Hạo Hãn chỉ có một người biết Đại Hủy Diệt Thuật, đó chính là Hủy Diệt Thánh Nhân. Còn chuyện Hủy Diệt Thánh Nhân có truyền Đại Hủy Diệt Thuật của mình cho người khác tu luyện hay không, không có ai biết. Nhưng mà với bản tính của Hủy Diệt Thánh Nhân, chỉ sợ sẽ không tùy tiện giao Đại Hủy Diệt Thuật cho người khác tu luyện.
“Hà Thành huynh, ngươi nói tên sâu kiến cướp đoạt Sinh Tử Bộ của ngươi còn biết Đại Hủy Diệt Thuật?” Đình Côn Thánh Nhân không nhịn được hỏi một câu.
Không phải hắn không tin, cho dù là Đại Thiết Cát Thuật hay Đại Hủy Diệt Thuật, mỗi một cái thần thông đều kinh thiên động địa. Lấy được một cái thần thông đã giống như trúng thưởng rồi, còn có chuyện một người đồng thời có được hai loại thần thông vũ trụ này? Đây là đang nói đùa sao.
TRong mắt Hòa Ngọc Thánh Nhân lộ ra vẻ tuyệt vọng, hắn mờ mịt gật đầu rồi lại lắc đầu, “Đúng, không đúng.”
“Rốt cuộc là phải hay không phải thế?” Đình Côn Thánh Nhân nóng nảy.
Hòa Ngọc Thánh Nhân cuối cùng cũng tỉnh táo một chút, hắn thở ra một hơi chậm rãi nói, “Ta nghĩ chắc hẳn là người kia đã cướp đi Sinh Tử Bộ của ta… Nhưng khiến ta cảm thấy khó hiểu là, Đại Hủy Diệt Thuật hắn thi triển ra còn mạnh hơn lúc thi triển Đại Thiết Cát Thuật cả vạn lần. Cho dù bất cứ người nào của chúng ta, thi triển Đại Hủy Diệt Thuật, sợ cũng không thể thi triển được thần thông đáng sợ như vậy.”
Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều hít vào một hơi thật sâu. Nếu như một người còn mạnh hơn bọn hắn, nắm trong tay Đại Thiết Cát Thuật còn chưa tính, lại còn biết Đại Hủy Diệt Thuật, vậy thì bọn hắn báo thù như thế nào? Làm thế nào lấy lại vận may đã bị cướp đi? Đáng sợ nhất là đối phương còn có đủ loại pháp bảo đỉnh cấp. Có mấy tên Thánh Nhân đã âm thầm quyết định không tìm kiếm Lam Tiểu Bố báo thù, vận may bị cướp đi còn có thể kiếm về được. Bọn hắn cũng không giống như Hòa Ngọc Thánh Nhân, bị người ta cướp đi pháp bảo mình yêu quý nhất, cần gì phải kết thù với cường giả này?
“Hòa Ngọc đạo hữu, có phải ngươi đã nhìn lầm rồi không?” Thuần Hồ cũng nhíu chặt mày. Cùng là một người, thi triển thần thông lại chênh lệch nhau cả vạn lần, chuyện này sao có thể?
“Không có, ta sẽ không lầm, đây tuyệt đối là Đại Hủy Diệt Thuật, tia hồn niệm kia của ta thậm chí còn không chống chịu được nửa giây, đã hóa thành hư vô trong lực lượng hủy diệt đó.” TRong mắt Hòa Ngọc Thánh Nhân vẫn còn hoảng sợ.
Nếu như đối phương là một cường giả có thể tiện tay thi triển ra thần thông khủng bố như Đại Hủy Diệt Thuật, cho dù hắn có tìm được đối phương, vậy cũng không phải là đòi lại Sinh Tử Bộ, mà là đi tìm chết.
“Hòa Ngọc đạo hữu, đối phương cũng chưa chắc biết được ngươi ở đâu, ngươi nói cụ thể tình huống lúc đó ra một chút.” Phác Hành Thánh Nhân nghiêm túc nói.
Hòa Ngọc cuối cùng cũng dịu lại một ít, hồi lâu sau mới lên tiếng, “Lúc đó hắn nói đó là địa bàn của hắn, để cho ta mở mang kiến thức về tiểu thần thông của hắn một chút, sau đó cuốn một cái, ta lập tức bị lực lượng hủy diệt đáng sợ bao lấy, ta thề, ta chưa bao giờ gặp qua loại lực lượng hủy diệt đáng sợ như vậy…”
Nói đến đây, Hòa Ngọc Thánh Nhân cảm thấy không thích hợp. Đối phương cho dù muốn kích phát Đại Hủy Diệt Thuật, cũng không thể nào nhanh chóng như vậy chứ? Loại thần thông Đại Hủy Diệt Thuật này, chẳng lẽ kích phát không có thời gian hạn chế sao?
Có khi nào đúng lúc đó đối phương vừa hay ở nơi bị Đại Hủy Diệt Thuật hủy diệt, sau đó ném hắn vào trong lực lượng hủy diệt đó. Nhưng nếu như là vậy, làm sao hắn có thể náu thân trong lực lượng hủy diệt ấy?
Đúng, đối phương có pháp bảo đỉnh cấp. Đừng bảo là pháp bảo khác, cho dù Sinh Tử Bộ của hắn cũng có thể bảo vệ thân thể không bị hủy diệt trong Đại Hủy Diệt Thuật.
Cho dù bản thân đã có suy đoán, nhưng mà Hòa Ngọc Thánh Nhân cũng không nói ra.
Nếu như đối phương thật sự có thể tiện tay thi triển ra Đại Hủy Diệt Thuật, hắn có nói ra hay không cũng không có chút ý nghĩa nào. nếu như suy đoán của hắn là đúng, đối phương không biết Đại Hủy Diệt Thuật, chỉ là đang ở bên trong lực lượng hủy diệt đã từng thi triển rồi, vậy đối với hắn mà nói cũng không phải chuyện xấu.
Bởi vì chỉ cần Lệnh Hà Thành hắn chặn đường được đối phương, vậy tất cả pháp bảo trên người của đối phương đều thuộc về Lệnh Hà Thành hắn. Nhiều bảo vật như vậy, dựa vào đâu hắn phải chia cho người khác?
Những người còn lại không cảm nhận được dao động trong nội tâm của Hòa Ngọc Thánh Nhân, nhưng mà trước đó Hòa Ngọc đã tỏ vẻ sợ hãi Đại Hủy Diệt Thuật, đó rõ ràng là thật, sẽ không giả.
“Xem Đại Hủy Diệt Thuật là tiểu thần thông? Chuyện này thật sự quá khoác lác rồi.” Một nam tử gầy gò không nhịn được nói.
Đình Côn Thánh Nhân từ tốn nói, “Mặc kệ người ta có khoác lác hay không, người ta ít nhất không nói sai, thật sự thi triển ra Đại Hủy Diệt Thuật.”
Thuần Hồ nhìn đông đảo Thánh Nhân đang im lặng không nói gì, bình tĩnh lên tiếng, “Như vậy, chúng ta tự mình quay về nghĩ cách đi, tìm kiếm tất cả cơ hội có thể lấy được. Chờ tìm được chút dấu vết gì đó, chúng ta đồng thời xuất động, cuối cùng cũng có thể lấy về thức thuộc về chúng ta.”
“Đúng, ta ủng hộ Thuần Hồ Thánh Nhân.” Lập tức có người đứng ra ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận