Khí Vũ Trụ

Chương 368: Rước lấy phiền phức. (2)

Nhưng mà Lam Tiểu Bố không nể tình ngắt lời Phó Cảnh nói, “Thôi ngươi dẹp đi, đệ tử tùy truyền của Thái Ất chân nhân cũng sẽ không có loại ăn hại như ngươi đâu, đừng tự dát vàng lên mặt mình nữa.”
Phó Cảnh vội vàng nói, “Sư phụ ta không phải là Thái Ất chân nhân, mà là Kim Hà đồng tử…”
Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Phó Cảnh, “Kim Hà đồng tử là ai? Sao ta lại không biết?”
Phó Cảnh nói, “Sư phụ ta là một trong bốn đồng tử của Thái Ất chân nhân, vẫn luôn đi theo phía sau Thái Ất chân nhân, sau đó được sư phụ chân truyền. Sau này còn sáng lập ra Thái Ất môn.”
Lam Tiểu Bố nhìn Phó Cảnh như đang nhìn một thằng ngốc, trong lòng tự nhủ tên này đúng là đang tự dát vàng lên mặt mà, một vị đồng tử đi theo Thái Ất chân nhân chỉ truyền cho hắn một hai chiêu thức, vậy mà trong miệng gia hỏa này, lại biến thành môn hạ của Thái Ất. Cọ nhiệt trong truyền thuyết nhất định là như thế này rồi.
“Đừng nói nhảm nữa, làm sao ngươi đến được đây?” Lam Tiểu Bố không kiên nhẫn nói.
Trong lòng Phó Cảnh thầm hận, trong lòng tự nhủ còn không phải do trước đó ngươi cứ hỏi không ngừng, bây giờ lại bảo ông đây đừng nói nhảm nữa. Hận xong thì còn phải cung kính mà đáp lại, “Ta không cẩn thận bị dòng khí lưu Hỗ Độn cuốn vào trong vết nứt, sau đó thì đến nơi này.”
Miệng thì đang trả lời, nhưng trong lòng Phó Cảnh đang suy nghĩ, chờ đến khi vết thương của hắn hồi phục rồi, hắn không rút hồn lột da đốt hồn của Lam Tiểu Bố, Phó Cảnh hắn đã uổng công lăn lộn trong những năm qua rồi.
Về phần Lam Tiểu Bố có thể giết hắn hay không, hắn tin Lam Tiểu Bố không dám. Lam Tiểu Bố tu luyện đến tình trạng này, không thể nào không biết mức độ ảnh hưởng của sư tổ. Dám giết hắn, vậy thì cũng có nghĩa là trong tương lai sẽ khó sinh tồn ở vũ trụ Đại Hoang, cuối cùng tất nhiên sẽ chết không có chỗ chôn.
Xem ra Loan Già không hề nói sai, Ngũ Trọng Túy Thiên cũng có vết nứt hư không do khí lưu Hỗn Độn xé rách, nói như vậy. Không chừng vũ trụ Đại Hoang không thể nào chạy thoát khỏi vận mệnh bị giải thể rồi, cuối cùng sẽ hóa thành vô số tinh cầu phân tán trong vũ trụ mênh mông.
Thấy Lam Tiểu Bố im lặng, Phó Cảnh nói, “Sư tổ ta chính là Côn Lôn Thập Nhị Thường Tiên, tuy ta là để tử tùy truyền của đồng tử của sư tổ ta, nhưng cũng có mệnh bài thần hồn…”
“Ngươi không khoác lác thì sẽ chết à?” Lam Tiểu Bố nói xong, lập tức đánh ra một quyền.
Hởi thở chết chóc nghiền ép đến, trong mắt PHó Cảnh lộ ra vẻ hoảng sợ tột cùng, hắn không ngờ Lam Tiểu Bố thật sự dám giết hắn. Hắn rất muốn nói mình không hề khoác lác, thế nhưng hắn không thể nào mở miệng nói chuyện được. Một quyền kia của Lam Tiểu Bố trực tiếp đánh nát cơ thể hắn. Nguyên Thần vừa mới thoát ra, đã bị Thái Sơ Hằng Hỏa đốt thành hư vô.
Lam Tiểu Bố vươn tay ra lấy nhẫn trữ vật của Phó Cảnh, dùng một ngọn lửa đốt sạch Phó Cảnh.
Phó Cảnh bị giết, cấm chế trong nhẫn của hắn cũng bị Lam Tiểu Bố nhanh chóng phá vỡ. Bên trong có gần vạn tiên tinh khiến Lam Tiểu Bố mừng rỡ vô cùng, trong đó có mấy chục viên tiên tinh có chất lượng khá tốt, có lẽ đẳng cấp của chúng cao hơn một chút.
Cất hết những tiên tinh này vào trong nhẫn của mình, Lam Tiểu Bố còn tìm ra được một đống tiên linh thỏa cấp thấp và một ít vật liệu luyện khí.
Công pháp, đan dược gì đó, đều bị Lam Tiểu Bố ném vào trong Vũ Trụ Duy Mô. Cổ Đạo đang ở trong Vũ Trụ Duy Mô, có thứ mà nó ưa thích nhất, tự nó có thể lấy đi.
Mấy món Tiên khí hạ phẩm Lam Tiểu Bố còn chướng mắt, mãi đến khi hắn lấy ra được một chiếc khăn tay có đồ án Bát Quái trận, trong lòng mới cảm thấy hứng thú, chiếc khăn tay này hình như có chút đặc biết.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng luyện hóa tầng cấm chế thứ nhất của chiếc khăn tay này, hắn thở dài, biết suy đoán của mình là đúng.
Khăn tay này hắn biết, tên là Bát Quái Long Tu Mạt. Chiếc khăn tay này là đồ của Thạch Cơ nương nương. Thạch Cơ nương nương trong ghi chép là một Ác Ma. Nhưng sau khi Lam Tiểu Bố đến Nguyên Châu mới biết được rất nhiều bí văn. Biết trên thực tế Thạch Cơ nương nương là một người hiền lành, thậm chí là rất hiền lành. Cuối cùng bị sư đồ Thái Ất bắt nạt đến chết, Bát Quái Long Tu Mạt đương nhiên cũng bị Thái ẤT lấy đi.
Thật ra tất cả những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là Bát Quái Long Tu Mạt này cũng được xem là pháp bảo không tệ. Thái Ất có thể ban pháp bảo này cho Phó Cảnh, có thể thấy Phó Cảnh đã lọt vào mắt Thái Ất, chuyện Phó Cảnh có mệnh bài có thể là thật. Mình giết Phó Cảnh, tương lai chỉ sợ sẽ có nhân quả tìm đến. Sư đồ Thái Ất, cũng không phải dạng dễ trêu vào, cũng không phải người dễ nói chuyện.
Nghĩ đến đâu, Lam Tiểu Bố lập tức để Vũ Trụ Duy Mô phục hồi lại toàn bộ tình cảnh Phó Cảnh đã giết người trước đó vào trong thủy tinh cầu, thứ này nói không chừng có lẽ sẽ có lúc dùng đến. Cho dù tương lai như thế nào, hắn nhất định phải có lý.
Sau khi dùng ngọn lửa đốt sạch Phó Cảnh, Lam Tiểu Bố gói hết những thứ của Phó Cảnh bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Phiền phức cũng đã gây ra rồi, không có gì phải sợ cả. Chuyện quan trọng bây giờ là phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên rồi nói tiếp. Có thực lực có thể không cần nói đến đạo lý, khi không có thực lực mới có thể xin ngươi khác nói đạo lý. Cũng giống như thủy tinh cầu mà hắn đang làm đây, cũng không phải là vì hắn không có thực lực sao?
Tốc độ của Cực Hải Vân Chu cực nhanh, một lúc sau, Lam Tiểu Bố đã đứng trên Phế Tinh Dị Thập Nhất Hào. Đứng ở đây, Lam Tiểu Bố không cần mở rộng thần niệm đã có thể nhìn thấy rõ ở biên giới của Phế Tinh Dị Thập Nhất Hào có một cái khe nứt to lớn dài đến mấy trăm dặm, Lam Tiểu Bố hoài nghi có phải là do Phế Tinh Dị Thập Nhất Hào quá lớn, nếu không thì có lẽ nó đã bị hút vào trong khe nứt này rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận