Khí Vũ Trụ

Chương 2080 - Gần ngay trước mắt. (2)

Mặc dù Trang Ung Tử lên lầu hai, nhưng mà Mạc Vô Kỵ không để ý, hắn vẫn tìm một nơi ở lầu một ngồi xuống. Hắn có Trữ Thần Lạc, người khác không dám mở rộng thần niệm, không có nghĩa là hắn không thể mở rộng thần niệm.
Suy nghĩ của Mạc Vô Kỵ là, chờ sau khi Trang Ung Tử rời đi, nghĩ cách xử lý con hàng này. Không có thực lực Tạo Hóa Thánh Nhân, suốt ngày còn làm màu đuổi giết hắn. Có một ít lợi tức có thể sớm thu, vì sao phải kéo dài chứ.
Cho nên sau khi Trang Ung Tử tiến vào phòng bao, thần niệm từ Trữ Thần Lạc của Mạc Vô Kỵ lập tức tiến vào phòng bao của Trang Ung Tử.
Cách Mạc Vô Kỵ không xa, có vài người đang bàn luận về bảo vật đỉnh cấp trong Hạo Hãn, trừ Thất Giới Thạch mà hắn đã biết ra, trong đó còn có Bất Diệt Chùy và Quang âm Luân. Trong lời bàn tán của mấy tên tu sĩ này, Một chùy của Bất Diệt Chùy đánh xuống, có thể phá nát một phương vũ trụ.
Với lời bàn luận về Quang âm Luân, Mạc Vô Kỵ cũng không để ý, ai cũng biết Quang âm Luân là bảo vật Khai Thiên, đồng thời món bảo vật này còn là đồ của Thiên Địa Thánh Nhân. Nếu như hắn ta không biết Quang âm Luân là đồ của Thiên Địa Thánh Nhân, hắn cũng không thể xuất hiện ở Vĩnh Sinh chi thành.
“Ai, nếu như có thể nhìn Bất Diệt Chùy một chút, chỉ cần cảm nhận đạo vận trong đó, ta cũng thỏa mãn.” Một tên nhất chuyển Thánh Nhân thở dài, trong giọng nói ẩn chứa ao ước.
Nữ tử bên cạnh khinh thường nói, “Thôi đi, ở Thiên ĐỊa chi thành, tất cả mọi người ngày nào cũng nhìn Quang âm Luân, nhưng có mấy người có thể cảm ngộ được đạo vận Quang âm Luân chứ? Cho nên có cho ngươi nhìn, với chút tu vi đó của ngươi, không cảm nhận được cái gì đâu.”
Câu nói của nữ tử kia suýt chút nữa khiến Mạc Vô Kỵ đứng bật dậy, ở Thiên Địa chi thành, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Quang âm Luân? Sao hắn không nhìn thấy?
Giờ phút này Mạc Vô Kỵ hận không thể lập tức vọt đến chỗ kia bắt lấy nữ tử đó để hỏi thăm, nhưng hắn biết rất rõ, bây giờ hắn không thể động đậy được. Rất có thể bên này hắn vừa hỏi thăm về Quang âm Luân, bên kia sẽ truyền đến tai người có tâm.
Mấy người kia hàn huyên một lát rồi đứng dậy rời đi.
Mạc Vô Kỵ không đi theo, cho dù muốn hỏi, cũng phải đợi một lát nữa. Hắn đang nghĩ vì sao những người kia lại nói mọi người mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Quang âm Luân? Chẳng lẽ… Mạc Vô Kỵ đột nhiên tỉnh ngộ, nữ nhân kia nói Quang âm Luân người người đều có thể nhìn thấy, hơn nữa mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, vậy đó chính là một nơi cực kỳ dễ thấy.
Nếu như hắn có loại bảo vật Quang âm Luân này, sẽ đặt ở nơi cực kỳ dễ thấy sao? Tuyệt đối không thể, cho dù có lấy ra ngoài, cũng chỉ để ở trong động phủ của mình.
Ý nghĩ này như một tia sáng hiện lên, Mạc Vô Kỵ biết mình nhất định đã tìm ra được điểm mấu chốt của vấn đề, hắn siết chặt tay thành nắm đấm. Đáp án hết sức rõ ràng, động phủ của Thiên Địa Thánh Nhân chính là Quang âm Luân.
Động phủ của Thiên Địa Thánh Nhân được các loại đại trận bao bọc, nhìn từ bên ngoài, cực kỳ mơ hồ, chỉ có một ít ám quang không rõ thỉnh thoảng lấp lóe.
Quang âm Luân là bảo vật Khai Thiên, tại sao Thiên Địa Thánh Nhân lại biến Quang âm Luân thành động phủ của mình? Chẳng lẽ đối với thực lực của mình không đủ tự tin sao, sau khi Quang âm Luân hóa thành động phủ có thể dùng để phòng ngự?
Ý nghĩ này nhanh chóng bị Mạc Vô Kỵ bỏ qua, nếu như Thiên Địa Thánh Nhân không tự tin về năng lực của mình, sẽ không dám đặt tên đạo thành của mình là Vĩnh Sinh chi thành. Mạc Vô Kỵ biết rất rõ, ở nơi này có một vị Vĩnh Sinh Thánh Nhân.
Hắn nhớ đến cuối tháng, ở bên ngoài động phủ của Thiên Địa Thánh Nhân sẽ xảy ra tình huống đạo tắc Thời Gian mơ hồ. Cái này rất có thể là Thiên Địa Thánh Nhân đang tế luyện Quang âm Luân, hoặc là công pháp Thiên Địa Thánh Nhân tu luyện có liên quan đến Quang âm Luân, cho nên mới xuất hiện tình huống này.
Mạc Vô Kỵ thở ra một hơi, hắn ta biết mình đã tìm được cách cướp đoạt Quang âm Luân rồi, chính là cuối tháng này.
Có lúc chính là dưới chân đèn thì tốt, hắn vẫn cho rằng loại bảo vật như Quang âm Luân này chắc hẳn sẽ được đặt ở sâu trong thức hải của Thiên Địa Thánh Nhân, không ngờ nó lại đang ở ngay trước mắt. Nhưng mà cho dù biết Quang âm Luân đang ở ngay trước mắt, cho dù là Tạo Hóa Thánh Nhân cũng không thể cướp đoạt Quang âm Luân.
Bởi vì muốn cướp đi Quang âm Luân, nhất định phải có thần niệm. Ở nơi này, thần niệm của ngươi vừa mở tràn ra, sẽ bị Thiên Địa Thánh Nhân phát hiện, sau đó miểu sát, đã như vậy, ngươi làm sao mà có thể cướp đi Quang âm Luân? Hơn nữa, cho dù ngươi có mở rộng thần niệm ra, Quang âm Luân và Thiên Địa Thánh Nhân đang buộc chung một chỗ, ngươi có thể cướp đi Quang âm Luân trong tay một Tạo Hóa Thánh Nhân sao?
Giờ phút này Mạc Vô Kỵ đột nhiên sáng tỏ, sở dĩ Thiên Địa Thánh Nhân bố trí đại trận Giảo Sát Thần Niệm ở Vĩnh Sinh chi thành, rất có thể là vì Quang âm Luân. Đây là đề phòng lỡ như, cho dù biết rõ có thần niệm cũng không thể cướp đi được Quang âm Luân. Thiên Địa Thánh Nhân vẫn rất cẩn thận, bố trí đại trận Giảo Sát Thần Niệm ở chỗ này.
Thần niệm Mạc Vô Kỵ tụ về phía Trang Ung Tử trên lầu, gia hỏa này thích hợp.

Lam Tiểu Bố dừng lại, ở phía trước hắn là một cái đại trận tự nhiên, trên không đại trận tự nhiên này có bốn chữ lớn.
Nơi này không có người, thần niệm cũng không thể nào xuyên vào trong bình chướng tự nhiên này. Muốn đi vào Táng Đạo đại nguyên, cũng chỉ có thể cưỡng ép phá trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận