Khí Vũ Trụ

Chương 1062 - Thần thông Tiểu Thiết Cát.

Sau khi mua được vé tham gia hội đấu giá, Lam Tiểu Bố chưa trở về tức lâu ngay, hắn rời khỏi Ngọc Hành Thần Đạo thành. Hương Hương các chủ muốn điều tra hắn, vậy chẳng mấy chốc sẽ biết hắn ở Tầm Dương Thần Quân lâu. Hắn quay lại Tầm Dương Thần Quân lâu, cho dù có dịch hình thành ai, sợ là cũng khó tránh khỏi con mắt của đối phương.
Trong khi tham gia tuyển chọn ở Quy Hành Thần Đình, mặc dù Ngọc Hành Thần Đạo thành không cho phép được ở qua đêm trên đường, nhưng ở trong quảng trường bên ngoài Ngọc Hành Thần Đạo thành, người qua đêm ngoài đường vô cùng nhiều. Có thần tinh, vậy thì có thể tìm được một cái tức lâu tạm thời ở một đêm.
Lam Tiểu Bố tìm một cái tức lâu, ngày thứ hai sau khi hội đấu giá sắp bắt đầu, hắn lập tức cải trang thành Tra Dự, đi vào trong Ngọc Hành Thần Đạo thành.
Sau khi lượng kiếp xảy ra, Tra Dự đã biến mất tăm. Lam Tiểu Bố khẳng định tên cặn bã này không dễ chết như vậy, nhưng mà Tra Tra cũng sẽ không đến thần giới. Bây giờ hắn dịch hình thành Tra Tra, cũng muốn tìm hiểu xem Tra Tra rốt cuộc là ai, có lai lịch như thế nào. Lam Tiểu Bố biết rất rõ, chỉ cần hắn đấu giá lấy được Niết Bàn Thánh Quả, chẳng mấy chốc sẽ khiến người khác chú ý.
Bên ngoài phòng đấu giá tại Thần Tinh các đầy ắp người, rất nhiều người đều cầm một bản danh sách những vật phẩm bán ra ở hội đấu giá, một viên thần tinh hạ phẩm một quyển.
Lam Tiểu Bố không hề cảm thấy hứng thú với cái này, hắn đến đây chỉ có một mục đích, đó là Niết Bàn Thánh Quả.
Tiến vào sàn bán đấu giá, Lam Tiểu Bố ngồi xuống vị trí của mình, số 30078, đây là chỗ ngồi thứ 78 ở dãy 300.
Chỗ ngồi không có cấm chế, nhưng mà cho phép người ngồi tự lập cấm chế, Lam Tiểu Bố lập một tiên cấm cấp chín tại chỗ mình ngồi.
Chỉ cần ở trong buổi đấu giá này, cho dù ngươi có lập môt trận pháp cấp một thấp nhất, cũng sẽ không có người nào nhìn trộm. Một khi cố phá vỡ cấm chế của người khác, tương đương với việc ngang nhiên khiêu khích tính công chính và quyền uy của hội đấu giá, bên đấu giá tuyệt đối không cho phép.
Sở dĩ không lập thần cấm, là vì Lam Tiểu Bố hiểu rõ, thần trận sư thật sự rất hiếm. Cho dù là thần trận sư cấp một, cũng hiếm càng thêm hiếm.
Lam Tiểu Bố đoán Hương Hương các chủ này cũng sẽ đến nơi này, nếu như nữ nhân kia đến đây, chắc hẳn đang ở trong phòng bao.
Từ chỗ Lam Tiểu Bố ngồi vừa hay có thể nhìn thấy cửa ra vào của phòng bao ở lầu hai, hội đấu giá còn chưa bắt đầu, Lam Tiểu Bố dứt khoát nhìn chỗ đó, hắn muốn nhìn xem Hương Hương các chủ có đến nơi này hay không.
KHu phòng bao có hai cửa vào, cho nên hắn có năm phần cơ hội nhìn thấy Hương Hương các chủ.
Ước chứng nửa nén hương sau, Lam Tiểu Bố lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi đến khu phòng bao. Nhìn thấy người này, Lam Tiểu Bố nhanh chóng thu hồi thần niệm lại.
Hắn thật không ngờ tới, Đơn Đinh sẽ xuất hiện ở sàn bàn đấu giá này.
Đơn Đinh chính là Đạo Quân của Diên Tinh Thần Đình, nếu như Đơn Đinh xuất hiện ở đây, vậy thì có phải là những Đạo Quân khác cũng sẽ xuất hiện ở đây?
Cho dù mình đã rời khỏi Diên Tinh Thần Đình một cách hợp quy hợp pháp, nhưng mà một Đạo Quân, nếu như thật sự muốn tìm hắn gây chuyện, vậy thì vẫn rất đau đầu.
Lam Tiểu Bố quyết định sau khi kết thúc hội đấu giá, hắn sẽ trốn vào trong tức lâu không ra ngoài nữa, Đơn Đinh cho dù có ở lại Ngọc Hành Thần Đạo thành, cũng sẽ không ở quá lâu.
Lại qua khoảng chừng nửa canh giờ, một nữ tử xinh đẹp bước lên đài đấu giá.
Một chùm ánh đèn dìu dịu lập tức chiếu đến phía nữ tử xinh đẹp này, lúc này lại có hai tu sĩ đứng hai bên trái phải bàn đấu giá.
Hơi thở đạo vận hùng hậu trên người hai người này, theo Lam Tiểu Bố, hai người này không có ai có tu vi yếu hơn Quân Vu.
Sàn bán đầu giá đột nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người đều biết rõ, hội đấu giá sắp bắt đầu.
Nữ tử xinh đẹp khom người cúi chào toàn bộ người trong phòng bán đấu giá, cất giọng nói thanh thúy, “Ta tên là Lam Nguyệt Nhi, là ngoại sự trưởng lão của Thần Tích các, hội đấu giá lần này do ta chủ trì. Mặc dù lần này hội đấu giá không thể khiến mọi người hài lòng ra về, nhưng mà lần đấu giá này sẽ cố gắng làm thật công bằng công chính, khiến tất cả người tham gia cạnh tranh đều có thu hoạch, cho dù lấy được bảo vật hay kiến thức gì.”
Đây chỉ là mấy lời nói nhảm, không có người nào để ý đến. Sàn bàn đấu giá này có biết bao nhiêu người? Ai mà cũng có thu hoạch vậy chẳng khác nào đánh rắm.
Lam Tiểu Bố nhìn Lam Nguyệt Nhi, trong lòng tự nhủ, thế mà lại cùng họ với mình.
Lam Nguyệt Nhi tiếp tục nói, “Bởi vì lần đấu giá này có xuất hiện một ít bảo vật cao cấp của thần giới, cho nên hội đấu giá lần này sẽ nghiêm ngặt hơn những lần đấu giá trước. Mặc dù mọi người đều biết rõ, nhưng ta vẫn nhắc lại một lần nữa. Thứ nhất không được can thiệp vào đấu giá, nếu không giết. Thứ hai không được báo cáo sai giá cả, nếu không giết. Thứ ba trong quá trình đấu giá không được phép rời khỏi chỗ ngồi, nếu không giết…”
Nghe thấy bảy tám chữ giết, trong lòng Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, đây tuyệt đối là hội bán đầu giá tàn nhẫn nhất mà hắn từng thấy. Hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy hội đấu giá nào tàn nhẫn và thô bạo như vậy, bảy tám chữ giết đã biểu hiện được hậu trường của hội đấu giá này lớn đến mức nào.
Điều này cũng khiến Lam Tiểu Bố có chút khó hiểu, không phải nói Đạo Quân Dịch Đế Thúc Vãng Tiêu của Quy Hành Thần Đình là một người ghét ác như thù hay sao? Sao lại cho phép loại thương hội đấu giá này xuất hiện ở đạo thành?
Nếu như ở địa bàn của hắn, có loại hội đấu giá phách lối như vậy, hắn sẽ không đợi buổi đấu giá này giết người khác, mà đập giết cái buổi đấu giá này trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận