Khí Vũ Trụ

Chương 2391 - Lời khuyên của Thạch Trường Hành.

“A, đưa đạo tắc vào trong trận, ngươi đã có thể bố trí kết giới vũ trụ rồi?” Thạch Trường Hành khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, cho dù bây giờ hắn ta chỉ miễn cưỡng bước vào cấp độ kết giới, hơn nữa còn chưa lý giải thông thấu về kết giới như Lam Tiểu Bố.
Hắn ta đương nhiên là không biết, hai người Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đã tập trung vào nghiên cứu kết giới, một khi xảy ra vấn đề gì, sẽ lấy Vũ Trụ Duy Mô ra tạo dựng mô hình kết cấu. TRong Hạo Hãn này, cho dù là đại vũ trụ, cũng không thể tìm ra được cái Vũ Trụ Duy Mô thứ hai. Cộng thêm cho dù là Lam Tiểu Bố hay là Mạc Vô Kỵ, đều tu luyện đại đạo tự thân, hai người cùng nhau thử nghiệm, trình độ kết giới đương nhiên tiến bộ rất nhanh.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Chỉ là ngẫu nhiên nghiên cứu với bằng hữu một chút, khá có hứng thú với cái này, cho nên cũng có chút tâm đắc.”
Thạch Trường Hành nghiêm giọng nói, “Ngươi đây không phải là có chút tâm đắc, với thủ đoạn Trận Đạo của ngươi, tương lai mà bố trí truyền tống trận giữa các thế giới tại đại vũ trụ, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Một khi ngươi có thể bố trí ra truyền tống trận có khoảng cách dài như vậy, địa vị của ngươi ở đại vũ trụ không thể nào thấp hơn Thiên Đế được. Ta đoán với tài nghệ bây giờ của ngươi, chờ ngươi bước vào bước đại đạo thứ năm, là có thể ở đại vũ trụ bố trí truyền tống trận giữa các thế giới gần nhau. Trong trăm vạn năm, ngươi chắc hẳn có thể bố trí truyền tống trận giữa các thế giới.”
Đừng nói là không thấp hơn Thiên Đế, chỉ cần có thể bố trí truyền tống trận giữa các thế giới, vậy thì địa vị nhất định sẽ cao hơn Thiên Đế. Bây giờ truyền tống trận gữa các thế giới, cũng là do Đạo Tổ tự mình ra tay bố trí. Đạo Tổ đương nhiên không thể bố trí quá nhiều truyền tống trận, cho nên danh ngạch truyền tống giữa các thế giới ở đại vũ trụ quá quý hiếm lại quý giá. Lam Tiểu Bố lấy tâm Thiên Độc ra, mới đổi được một danh ngạch. Nếu không thì đừng hòng dùng được. Truyền tống trận đại vũ trụ sở dĩ khó bố trí được, cũng là vì có quá nhiều Không gian khư Hỗn ĐỘn tồn tại. Không cẩn thận, vậy thì không phải là truyền tống, mà là mất mạng.
Lam Tiểu Bố không trả lời Thạch Trường Hành, hắn bố trí truyền tống trận giữa các thế giới ở đại vũ trụ mà còn cần trăm vạn năm sao? Đây là xem thường hắn đến mức nào chứ.
Vũ Trụ Duy Mô của hắn đang tạo dựng mô hình kết cấu truyền tống trận giữa các thế giới ở đại vũ trụ, chờ cái mô hình kết cấu này tạo dựng xong, hắn cho dù không bước vào bước thứ năm, cũng có thể miễn cưỡng bố trí được truyền tống trận giữa các thế giới.
Đại trận ngược dòng tìm kiếm của Lam Tiểu Bố được bố trí rất nhanh, chỉ nửa canh giờ, chẳng những bố trí xong đại trận, còn tạo dựng ra phương hướng đại khái chiếc nhẫn của hắn.
Lam Tiểu Bố khắc họa ra đạo tắc chỉ hướng phương vị, khi đang định nói bây giờ có thể đi rồi, đã cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, sau đó hắn phát hiện ra mình đã bị lĩnh vực của Thạch Trường Hành bao lấy rồi nhanh chóng di chuyển. Tốc độ này, so với tốc độ của Thất Giới Thạch thì nhanh hơn rất nhiều. Không chỉ như vậy, ngọc giản chỉ hướng phương vị đạo tắc trong tay hắn cũng đã rơi vào trong tay Thạch Trường Hành.
Cái này khiến trong lòng Lam Tiểu Bố rất khó chịu, gia hỏa này ỷ vào tu vi của mình cao, chẳng tôn trọng ý kiến của người khác gì cả.
“Ta kéo theo ngươi tốc độ sẽ nhanh hơn một chút, với tốc độ Thất Giới Thạch kia của ngươi, lãng phí quá nhiều thời gian. Đương nhiên, không phải Thất Giới Thạch không được, mà là tu vi của ngươi không được.” Thạch Trường Hành dường như cũng cảm thấy mình làm việc có chút ngang ngược, cho nên giải thích một câu.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Thạch đạo hữu tu vi cao, đương nhiên ngươi nói là được.”
Thạch Trường Hành sửng sốt, lập tức đã biết trong lòng Lam Tiểu Bố đang rất khó chịu. Trước đó gọi hắn ta là tiền bối, sau đó gọi hắn ta là Trường Hành Đạo Tôn. Bây giờ thì hay rồi, dứt khoát gọi là Thạch đạo hữu. Rất rõ ràng, nếu như không phải thực lực của Lam Tiểu Bố không bằng hắn ta, bây giờ hắn ta đoán Lam Tiểu Bố đã trở mặt với hắn ta ngay tại chỗ rồi.
TRên thực tế Thạch Trường Hành đoán không sai, nếu như không phải thực lực Lam Tiểu Bố không đủ, hắn nhất định sẽ lập tức trở mặt. Dù sao thì hắn cũng đang giúp Thạch Trường Hành tìm kiếm Thạch Uyển Dung. Không chỉ như vậy, trước đó hắn còn cứu được Thạch Uyển Dung. Thạch Trường Hành ngươi cho dù có nôn nóng đến đâu, cũng phải tôn trọng ý kiến của hắn một chút. Hỏi thăm một câu thôi tốn nhiều thời gian lắm à?
Chỉ một câu Lam Tiểu Bố nói, Thạch Trường Hành đã cảm thấy Lam Tiểu Bố là một người có thể kết giao, ít nhất thì không quá âm u. Đổi thành người khác, ai dám vào lúc này gọi hắn ta là Thạch đạo hữu? Đây là muốn chết sao.
Trừ cái đó ra, hắn ta cảm thấy mặc dù Lam Tiểu Bố có tâm cơ, nhưng vẫn không giữ được bình tĩnh. Nếu không, bây giờ nhất định vẫn gọi hắn ta là Trường Hành Đạo Tôn, không nói rõ sự bực bội của mình ra miệng.
“Với cái tâm tính này của ngươi, cho dù hôm nay không gặp được ta, chuyện ngươi diệt Thánh Kiếm cung sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.” Thạch Trường Hành từ tốn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận