Khí Vũ Trụ

Chương 2366 - Đến Đại Băng Bàn Cung. (2)

Đảo mắt đã một năm trôi qua, trong một năm này, Lam Tiểu Bố nhìn thấy mấy chục phi thuyền lướt qua, không hề nhìn thấy một tên đệ tử nào của Đại Băng Bàn Cung.
Thời gian một năm, có sự giúp đỡ của Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố đã có thể dịch hình thành một đạo đạo tắc thuộc tính Băng, chỉ là đạo tắc này nếu như có thần niệm cẩn thận kiểm tra, vẫn sẽ phát hiện ra dấu vết mà tìm ra. Theo lý mà nói, Lam Tiểu Bố chắc hẳn cần tiếp tục hoàn thiện thủ đoạn dịch hình của mình một chút, nhưng hắn thật sự không có thời gian đi hoàn thiện, hoặc là nói hắn không đợi kịp nữa rồi.
Vũ Trụ Duy Mô đã sớm tạo dựng xong hộ trận Đại Băng Bàn Cung, bản thân Lam Tiểu Bố là cường giả Trận Đạo, là người có thể bố trí kết giới. Bây giờ dịch hình thành đạo tắc thuộc tính Băng, có thể dễ dàng tiến vào đạo tràng Đại Băng Bàn Cung.
Đạo tràng Đại Băng Bàn Cung, núi băng san sát, hoàn toàn khác khi nhìn từ bên ngoài, sau khi tiến vào hộ trận, có thể dễ dàng cảm nhận được khí thế đạo tắc cường đại lưu chuyển quanh những núi băng này. Nếu như nói ở bên ngoài, Lam Tiểu Bố còn chưa biết người ở ngọn núi nào mạnh hơn, nhưng mà ở chỗ này rồi, hắn mới có thể cảm nhận được sự mạnh yếu khác nhau. Gia hỏa mạnh nhất ở nơi này, Lam Tiểu Bố nghĩ rằng không hề yếu hơn Tả thánh thừa của Ma Như Thiên Đình.
Tả thánh thừa kia chính là cường giả bước đại đạo thứ sáu, đã sắp đến gần bước đại đạo thứ bảy rồi. Có thể thấy được Đại Băng Bàn Cung cũng có cường giả đã đến gần với bước thứ bảy.
Lam Tiểu Bố không đi tìm đường chết mà đi đến chỗ những cường giả kia, ngược lại hắn đi đến chỗ một cái núi băng ở ngoài cùng. Bởi vì trong cảm nhận của hắn, thực lực của người ở núi băng này chắc hẳn là yếu nhất.
NGười bên trong núi băng này chẳng những là thực lực yếu nhất, cho dù là khí thế trên núi băng cũng là yếu nhất, thậm chí ngay cả nguyên khí thiên địa cũng kém nhất. Đi đến đỉnh của núi băng này, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần Vũ Trụ Duy Mô hỗ trợ, trực tiếp xé mở cấm chế động phủ bước vào trong động phủ.
Đây là cách tu luyện gì vậy? Lam Tiểu Bố kinh ngạc nhìn một màn trước mắt. Một thiếu nữ tóc vàng khô cả người gần như trần truồng, quỳ gối trên mặt băng, trên người chỉ có mấy mảnh áo lót, nàng đang không ngừng dùng miệng truyền ra nguyên khí đến trên một cái băng đàn.
Thiếu nữ này chẳng những tóc khô gãy, ngay cả thân thể cũng gầy yếu như một cây gậy trúc. Cho dù chỉ có mấy mảnh áo lót, nhưng chẳng có chút dụ hoặc nào, chỉ có cảm giác vô cùng bi ai thê thảm, xương sườn có thể thấy rõ.
Lam Tiểu Bố đột nhiên đến đã kinh động đến nữ tử này, nàng khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, dường như đang nghĩ ở Đại Băng Bàn Cung đều là nữ đệ tử, sao lại có một nam tử đến đây. Nhưng mà nàng cũng không dừng động tác truyền nguyên khí, cũng chẳng có chút kinh động tác kinh hoảng nào.
Lam Tiểu Bố vốn đang định ra tay, nhìn thấy nữ tử này cũng không gọi người đến, cũng chẳng kích phát bất cứ cấm chế nào cả, cũng không ra tay, thần niệm của hắn lập tức tập trung vào xung quanh nữ tử này, lập tức phát hiện có vô số đạo tuyến đang khóa nữ tử này lại, những đạo tuyến này mắt thường đều không thể nhìn thấy. Nếu như thần niệm yếu hơn một chút, chưa chắc có thể cảm nhận được. Những đạo tuyến này đã khóa hết mọi khả năng chạy trốn của nữ nhân này, thậm chí ngay cả tự sát cũng là hy vọng xa vời.
Lúc này Lam Tiểu Bố mới biết, nữ tử này cho dù là người của Đại Băng Bàn Cung, chắc cũng đang bị giam ở nơi này để trừng phạt.
“Ngươi là người của Đại Băng Bàn Cung?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
Nữ tử lắc đầu, nhưng mà nàng chưa bao giờ dừng động tác truyền nguyên khí.
Lam Tiểu Bố hoàn thành tạo dựng mô hình kết cấu, hắn đã hiểu, nữ tử này đang độ nguyên khí cho cái băng đàn kia, hơn nữa còn có cấm chế trận pháp, chỉ cần động tác của nữ tử này chậm một chút, nữ tử sẽ bị giết chết, máu thịt sẽ được cuốn đi tu bổ cho cái băng đàn này. Hơn nữa một khi bị giết, nữ tử này chắc hẳn sẽ thần hồn câu diệt, không có chút cơ hội luân hồi nào. Nữ tử này kiên trì cho đến bây giờ, chắc hẳn là có một loại dục vọng cầu sinh mãnh liệt duy trì.
“Xem ra ngươi là kẻ thù của Đại Băng Bàn Cung?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Nữ tử nhẹ gật đầu, nàng không biết Lam Tiểu Bố tiến vào Đại Băng Bàn Cung như thế nào, nếu như Lam Tiểu Bố là bằng hữu của Đại Băng Bàn Cung, vậy thì cứ để nàng đi chết đi, nếu như Lam Tiểu Bố là kẻ thù của Đại Băng Bàn Cung, có lẽ có thể giúp nàng đưa tin ra ngoài.
Nếu không phải còn một tia tín niệm chống đỡ, nàng thà rằng chết đi.
“Bằng hữu của ta bị Đại Băng Bàn Cung bắt được, ta muốn cứu bằng hữu của ta, ngươi biết động phủ của Trường Viên Đại Băng Bàn Cung không?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
Nữ tử gật đầu một lần nữa, lần gật đầu này có chút kích động. Rõ ràng nàng đã thành công rồi, Lam Tiểu Bố là kẻ thù của Đại Băng Bàn Cung.
Thông qua Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố biết rõ, nữ tử này không thể dừng truyền nguyên khí, một khi dừng lại, sẽ lập tức có người biết, đồng thời bản thân nàng cũng sẽ biến thành sương máu.
“Ngươi nói phương vị động phủ của Trường Viên cho ta biết, ta đang bố trí một cái Tiềm Phục Thiết Cát Trận, chờ ta cứu bằng hữu của ta ra, Tiềm Phục Thiết Cát Trận này sẽ tự động chặt đứt đạo tuyến trên người ngươi, sau đó truyền tống ngươi ra khỏi Đại Băng Bàn Cung. Còn sau khi rời khỏi Đại Băng Bàn Cung, ngươi sống sót như thế nào, vậy thì phải xem vận may và thực lực của ngươi rồi.” Lam Tiểu Bố nói xong thì lấy một chiếc nhẫn đeo lên cho nữ tử này.
Hắn thấy rõ, thế giới của nữ tử này đã bị xé bỏ, trên người chẳng có thứ gì cả.
Ánh mắt nữ tử ảm đạm đi, nàng biết Lam Tiểu Bố đang lừa nàng. Không có người nào có thể dùng Tiềm Phục Trận chặt đứt đạo tuyến trên người nàng, đạo tuyến trên người nàng chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, cũng sẽ khiến thần hồn nàng bị phá nát, không còn cơ hội luân hồi. Lời nói chặt đứt đạo tuyến trên người này, còn truyền tống nàng ra khỏi Đại Băng Bàn Cung, chỉ là lời nói hoang đường mà thôi.
Cấm chế đại trận ở Đại Băng Bàn Cung san sát, cho dù có ngọc phù cũng là từng cái khác nhau, chứ đừng nói đến trực tiếp truyền tống ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận