Khí Vũ Trụ

Chương 1216 - Đại Thiết Cát Thuật.

Thời gian cứ như vậy không một tiếng động lặng lẽ trôi đi, Lam Tiểu Bố vì không muốn chủ nhân đạo quang phát hiện ra chuyện mình đã ngăn cản vận may Bất Thanh Thần Giới bị cuốn đi, thậm chí còn lấy cả Luân Hồi Bàn đi. Thiếu Luân Hồi Bàn, vận may của Bất Thanh Thần Giới lại lần nữa bị đạo quang từ từ hút đi, chỉ là so với trước đó thì đã chậm hơn rất nhiều mà thôi.
Mẫn Tây Tiêu chạy đến rừng bia cũng không vội vàng vào trong, hắn ở bên ngoài rừng bia bố trí một loạt Giám Sát Thần Trận, sau đó ở bên cạnh rừng bia chờ khoảng nửa năm. Khiến hắn nghi ngờ là, Lam Tiểu Bố kia lại không dẫn người đuổi theo đến rừng bia.
Điều này khiến Mẫn Tây Tiêu thở phào một hơi, bị mất đi một cánh tay, mặc dù hắn có thể dựa vào bảo vật để khôi phục, thế nhưng thực lực vẫn sẽ tụt giảm một chút.
Nhìn vào sâu trong rừng bia, Mẫn Tây Tiêu quyết định khôi phục cánh tay cụt của mình trước đã, sau đó vào trong rừng bia tìm kiếm đồng minh. Thực lực của Lam Tiểu Bố mặc dù bình thường, nhưng hắn trưởng thành quá nhanh, dựa vào một mình hắn ta thì không thể nào xử lý Lam Tiểu Bố được. Không xử lý được Lam Tiểu Bố, nếu như Thần giới thật sự giống như những gì Tể Tấn Trần nói, bị sâu kiến này thống nhất, vậy mấy Đạo Quân bọn hắn biết náu thân ở nơi nào?
Lam Tiểu Bố có được Đại Hoang Thần Đạo thành, Đại Hoang Thần Đạo thành có ít nhất mấy chục triệu người, trình độ phồn hoa của nó, Mẫn Tây Tiêu nhìn thấy rất rõ. Lại thêm bên cạnh Lam Tiểu Bố có bốn Thần Vương, bây giờ Đạo Quân Thần giới chỉ có một mình hắn, hắn lại còn bị thương, cho nên theo Mẫn Tây Tiêu, Lam Tiểu Bố thống nhất Thần giới sẽ không gặp khó khăn gì nhiều.
Thế nhưng mà rừng bia…
Mẫn Tây Tiêu nhìn sâu trong rừng bia, ánh mắt có vài phần nhụt chí, nhưng mà cái nhụt chí này chỉ mấy giây sâu đã bị sự quyết tuyệt thay thế. Cho dù rừng bia có đáng sợ đến cỡ nào, hắn nhất định phải tiến vào trong rừng bia. Cho dù như thế nào, cũng không thể để một con kiến hôi như Lam Tiểu Bố nắm Thần giới trong tay.

Năm thứ mười qua đi, tu vi của Lam Tiểu Bố mặc dù là Thiên Thần cảnh tầng sáu, nhưng trận đạo của hắn đã bước ra khỏi thần trận sư cấp hai, trở thành một thần trận sư có thể bố trí thần trận cấp ba.
Thần trận sư cấp ba không khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy vui vẻ một chút nào, thứ hắn để ý là rốt cuộc Tiểu Thiết Cát Thuật đã được Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng xong hay chưa.
Lúc Lam Tiểu Bố bước vào trong Vũ Trụ Duy Mô có chút kinh sợ, thần thông Tiểu Thiết Cát Thuật đã biết mất, thay vào đó là một bản điển tịch màu xám trắng trôi nổi trong hư không. Nhìn vị trí kia, thật sự là nơi tạo dựng mô hình kết cấu của thần thông Tiểu Thiết Cát.
Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy da đầu tê dại, chẳng lẽ lúc hắn đang nghiên cứu trận đạo, Tiểu Thiết Cát Thuật đã tạo dựng xong rồi? Nhìn thần linh mạch đã dùng một chút, toàn bộ đã bị tiêu hao hết.
Quả thật là đã tạo dựng xong, Lam Tiểu Bố vọt đến, vươn tay ra nắm lấy quyển điển tịch màu xám trắng này.
Bản điển tịch này hình như còn dày hơn cả Đệ Nhị Đạo Điển, trên bìa xám trắng có mấy chữ lớn màu đen phủ đầy bụi, Đại Thiết Cát Thuật. Mấy chữ này có màu sắc vô cùng u ám, nếu như không phải Lam Tiểu Bố có ánh mắt tốt, thật sự sẽ không thể nào nhìn thấy rõ được.
Lam Tiểu Bố siết chặt tay thành nắm đấm, thành công rồi.
Đại Thiết Cát Thuật, đây chính là thần thông Đại Thiết Cát Thuật đó. Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, hắn không biết vốn dĩ thần thông Đại Thiết Cát Thuật là của ai, nhưng mà nếu đã được Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, tương lai cái Đại Thiết Cát Thuật này sẽ vĩnh viễn thuộc về hắn. Cho dù Đại Thiết Cát Thuật vốn dĩ là của ai, cho dù ngươi có còn sống hay không, đều thật xin lỗi ngươi rồi.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mới ổn định lại tâm tình của mình, sau đó mở trang thứ nhất ra.
“Lấy đạo cắt vạn vật, không nhập Vô Gian, không nhận có thể tranh, dạng không ra, không thể ngăn cản…”
Dạng là cái gì? Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày. Đại Thiết Cát Thuật có thể cắt chém vạn vật vũ trụ, không có bất cứ pháp bảo nào có thể ngăn cản, có thể cắt vào bất cứ cái gì có hoặc không có không gian, hư không, Lam Tiểu Bố có thể hiểu được.
Nếu như Đại Thiết Cát Thuật không lợi hại như vậy, thế thì còn gọi gì là Đại Thiết Cát Thuật, chỉ là không biết dạng là thứ đồ chơi gì, có thể ngăn cản Đại Thiết Cát Thuật.
Mặc kệ, cứ học thần thông Đại Thiết Cát Thuật trước rồi nói.
Lam Tiểu Bố lại lật thêm trang nữa, sau đó đạo vận mênh mông lưu chuyển ập đến, thần niệm Lam Tiểu Bố thấm vào, đạo vận kinh khủng trùng kích khiến đầu Lam Tiểu Bố suýt chút nữa nổ tung, nếu như có thể, hắn thà rằng lập tức ném Đại Thiết Cát Thuật này qua một bên, không học tập thứ này nữa.
Nhưng Lam Tiểu Bố biết chuyện này tuyệt đối không có khả năng, hắn nhất định phải học Đại Thiết Cát Thuật, hơn nữa còn phải học được. Cho dù tu vi bây giờ của hắn quá thấp, không có tư cách học Đại Thiết Cát Thuật, hắn cũng nhất định phải học.
Từng đạo quyết được Lam Tiểu Bố nhớ kỹ, khi Lam Tiểu Bố không ngừng nghiên cứu Đại Thiết Cát Thuật, toàn bộ thân thể hắn tựa như đã biến thành một đạo nhận mang, đạo nhận mang này tung hoành khắp nơi trong Vũ Trụ Duy Mô, tựa như mọi không gian cản trở Lam Tiểu Bố hắn, đều sẽ bị bản thân hắn cắt đứt.

Phủ thành chủ Đại Hoang Thần Đạo thành, bốn người Niệm, Tể Tấn Trần, Thích Khai Thương, Quân Vu đều có vẻ mặt nghiêm trọng ngồi tại đây.
Bởi vì thành chủ Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Thần Đạo thành mất tích hơn mười năm, cho đến bây giờ vẫn không có tin tức. Bọn hắn cũng đã đến gần đạo quang tìm kiếm, nhưng vẫn luôn không tìm thấy bóng dáng Lam Tiểu Bố.
Ban đầu bọn hắn cho rằng Lam Tiểu Bố đang ở một nơi nào đó giải quyết vấn đề đạo quang, dù sao cũng có một khoảng thời gian vận may của Bất Thanh Thần Giới hình như không còn bị cướp đi nữa. Bởi vì khoảng thời gian đó, Bất Thanh Thần Giới không có nơi nào xuất hiện chuyện sụp đổ và biến mất, nhìn tựa như đã khôi phục bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận