Khí Vũ Trụ

Chương 695: Ta đã từng có một người bạn. (2)

“Chỉ sợ ngươi không thể rời khỏi đây được rồi.” Trọng Tuân Tú từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố cười lạnh, “Thật sao? Vậy các ngươi cũng định giống như phó tông chủ của các ngươi, muốn bắt ta lại? Vậy thì để ta nhìn xem Thần Vân Tiên Trì có thể giữ Bố gia ngươi lại hay không.”
“Vừa rồi ta cũng đã nói với ngươi rồi, chỉ cần ngươi ở lại, Tứ Đế cung sẽ không thành vấn đề, chuyện tấn cấp lên Tiên Đế cũng không thành vấn đề. Cung Doãn Kỳ bước vào thần nhân cảnh, cùng không thành vấn đề.” Giọng điệu của Trọng Tuân Tú vẫn vô cùng bình thản.
“Ta không có hứng thú gia nhập Thần Vân Tiên Trì, để ta nói mấy câu với Liễu Ly.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
“Không phải để ngươi gia nhập Thần Vân Tiên Trì, Liễu Ly, ngươi khuyên bọn hắn chút đi.” Giọng điệu của Trọng Tuân Tú trở nên ôn hòa hơn.
Liễu Ly gật đầu, sau đó đi đến chỗ Lam Tiểu Bố.
Trọng Tuân Tú khẽ nhíu mày, vừa rồi nàng cũng cảm nhận được Liễu Ly có chút mất tự nhiên, bây giờ khi Liễu Ly đi đến chỗ Lam Tiểu Bố thì lại càng mất tự nhiên hơn, hơn nữa nhịp tim cũng nhanh hơn. Đúng rồi, trước đó nhịp tim của nàng cũng nhanh, chỉ là nhanh chóng trở lại bình thường mà thôi. Liễu Ly đã từng uống Lạc Thần Đan mà? Đây là có chuyện gì?
“Liễu Ly, không cần đi, cứ đứng ở đây mà nói…” Một thái thượng trưởng lão muốn gọi Liễu Ly lại, rõ ràng nàng cũng phát hiện Liễu Ly không đúng.
Nhưng mà Liễu Ly đi rất nhanh, đã đi đến bên cạnh Lam Tiểu Bố.
“Sở dĩ Trọng tông chủ nói ngươi và bằng hữu của ngươi không thể rời khỏi nơi này, là bởi vì ta chính là Luân Hồi Giả khó mà tìm được. Cái gọi là Luân Hồi Giả, chính là nhớ được ký ức và một số thứ của kiếp trước…”
“Liễu Ly, những chuyện râu ria này không cần nói đến.” Trọng Tuân Tú nghiêm giọng nói.
Từ sau khi nàng đến đây, đây là lần đầu tiên nàng nổi giận.
Liễu Ly tựa như không nhận ra sự khó chịu của nàng, vẫn tiếp tục nói, “Thần Vân Tiên Trì ở thượng giới là một tông môn không nhỏ, đáng tiếc căn cơ của công pháp Thần Vân Đạo không ổn, thiếu đi quy tắc của tu chân giới và tiên giới. Cho nên muốn thu thập huyết mạch tiên giới và tu chân, sau đó tìm một người tiến về thượng giới, cùng đệ tử thân truyền Thần Vân Đạo hoàn thiện quy tắc công pháp Thần Vân Đạo.
Vì thu thập huyết mạch tiên giới và tu chân giới, Thần Vân Tiên Trì đã giết hơn mấy trăm triệu người. Có lúc thì giết mấy chục triệu người, chỉ vì muốn tìm kiếm một số ít nhân tu mang hơi thở đại đạo. Mà ta bởi vì là Luân Hồi Giả, càng quan trọng hơn là ta tu luyện “Đệ Nhị Đạo Điển”, cho nên phải mang trên người những đạo tắc huyết mạch này tiến đến thượng giới…”
“Bắt nàng lại…” Một tên thái thượng trưởng lão tức giận quát.
Trọng Tuân Tú lại vươn tay ngăn vị thái thượng trưởng lão đang tức giận này lại. “Để nàng nói, cho dù nàng có nói hay không, nàng cũng không có sự lựa chọn nào khác.”
Nói xong Trọng Tuân Tú lại nói với Liễu Ly, “Liễu Ly, ngươi chắc hẳn phải biết, ta không muốn ép ngươi, nhưng ngươi đã khiến ta quá thất vọng.”
Liễu Ly hoàn toàn không để ý đến Trọng Tuân Tú, vẫn tiếp tục nói với Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố đại ca, ngươi và vị đại ca này chắc hẳn là đối tượng mà Thần Vân Tiên Trì lựa chọn để tế huyết. Thần Vân Tiên Trì muốn ta mang theo những đạo tắc huyết mạch đã thu thập được tiến vào thượng giới, nhất định phải có một Tiên Đế tế máu, hơn nữa còn phải là một cường giả Tiên Đế vô cùng mạnh mẽ tế máu.”
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không quan tâm đến chuyện tế máu này, mà là vui mừng nói, “Liễu Ly, ngươi không mất đi ký ức?”
“Quả nhiên là hạng người tâm cơ thầm trầm, sau khi dùng Lạc Thần Đan rồi, sao có thể còn đầy đủ trí nhớ.” Giọng điệu Trọng Tuân Tú lại lạnh nhạt như trước.
Đối với nàng mà nói chuyện này không quan trọng, chỉ lại thủ đoạn trong tương lai sẽ thay đổi một chút, kết quả vẫn là một mà thôi.
Liễu Ly nhìn Lam Tiểu Bố, tựa như muốn khắc sâu hình ảnh Lam Tiểu Bố đến tận sâu trong đáy lòng mình, “Tiểu Bố đại ca, cho đến bây giờ ta vẫn không mất đi đoạn ký ức này. Từ sau khi ta có được một người bằng hữu duy nhất là ngươi, ta đã nói với chính mình, tuyệt đối không thể quên được mình có một người bạn. Cho dù ta có chết đi, ta cũng muốn nhớ kỹ ta đã từng có một người bạn.”
“Lúc trước Đằng Ấp không phải đã ép ngươi uống một viên Lạc Thần Đan sao?” Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi.
Hắn là một tiên đan vương cấp bảy, đương nhiên biết sự lợi hại của Lạc Thần Đan. Lạc Thần Đan là tiên đan thất phẩm, loại vật này trực tiếp xóa bỏ ký ức của tu sĩ, tạm thời không có biện pháp hóa giải.
Ánh mắt Liễu Ly từ đầu đến cuối đều không rời khỏi Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố đại ca, cảm ơn ngươi có thể tìm đến tận nơi này. Cho dù ngươi đến đây như thế nào, người bằng hữu duy nhất này cũng không khiến ta phải thất vọng, ta đương nhiên cũng sẽ không khiến cho bằng hữu của ta thất vọng. Tên Đằng Ấp kia khác người, hắn rất thích khoe khoang, sau khi hắn bắt ta uống Lạc Thần Đan, thì lại nói cho ta biết đây là Lạc Thần Đan. Trước khi ta chạy thoát, thừa dịp Lạc Thần Đan còn chưa phát tác, đã khắc họa hết những ký ức giữa chúng ta vào một miếng ngọc giản…”
Lúc này Lam Tiểu Bố mới hiểu ra, khó trách sau khi Liễu Ly dùng Lạc Thần Đan rồi còn có thể nhớ được chuyện lúc trước.
“Không sao cả, lần này chúng ta cùng đi đi.” Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng.
Liễu Ly lắc đầu, “Chúng ta không thể đi được, nơi này có một cái thần trận vượt xa cấp chín, hoàn toàn không phải là thứ mà người ở tiên giới có thể phá vỡ. Vừa rồi nếu như ta không mượn cơ hội này đến bên cạnh ngươi, ta sợ ta sẽ không còn cơ hội nói những lời này nữa. Ta nói ra những lời này, đã không có ý định tiếp tục sống nữa.”
Thần trận? Lông mày Lam Tiểu Bố lập tức nhíu lại. Hắn có thể phá vỡ tiên trận cấp chín, nhưng thần trận thì hắn không thể phá vỡ được.
Trọng Tuân Tú nhìn Liễu Ly nói, “Liễu Ly, ngươi là Luân Hồi Giả, hơn nữa là người duy nhất mang theo đạo cơ Thần Vân Tiên Trì tiến vào thượng giới.”
Ý là, Liễu Ly không cần chết, mà Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ thì nhất định phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận