Khí Vũ Trụ

Chương 2550 - Đạo tắc Di Vong và thế giới mạnh nhất. (2)

Lam Tiểu Bố khó hiểu là, hắn đến đại vũ trụ mới bao lâu chứ? Ngay cả Đại Hoang thế giới hắn cũng chưa từng đến, cũng có thể nghe đến Hồng Quân lão tổ, người khác sao lại chưa từng nghe nói đến. Nhưng hắn hỏi Khổng Tâm Kiếm, Thất Trụ Thiên, đều chưa từng nghe nói đến Hồng Quân lão tổ.
Bây giờ ngay cả Cú Mang đến từ Đại Hoang thế giới cũng không biết Hồng Quân lão tổ, cái này không bình thường.
Một hồi lâu sau, Lam Tiểu Bố mới lên tiếng, “Vô Kỵ, chờ sau khi đại hội Vĩnh Sinh ở bên này kết thúc, chúng ta sẽ đến Đại Hoang thế giới một chuyến, xem thử cuối cùng là có chuyện gì.”
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Ta hoài nghi, chờ tương lai chúng ta đến Đại Hoang thế giới, có lẽ chúng ta cũng sẽ quên đi Hồng Quân lão tổ này. Bởi vì ta cảm nhận được rõ ràng là, ký ức của chính mình đối với Hồng Quân lão tổ đã giảm đi rất nhiều, dường như có thể quên đi cái tên này bất cứ lúc nào.”
“Ngươi đang nói đến quy tắc?” Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, “Đúng, sở dĩ cho đến bây giờ chúng ta vẫn có thể nhớ đến Hồng Quân lão tổ, rất có thể là vì chúng ta tu luyện đại đạo tự thân, quy tắc của đại vũ trụ ảnh hưởng đến chúng ta không mạnh lắm. Nếu không, chúng ta có thể cũng sẽ giống như bọn họ, sớm không biết đến sự tồn tại của Hồng Quân lão tổ.”
“Nhưng có người nào có khả năng thông thiên triệt địa như vậy, có thể trải rộng đạo tắc Di Vong ra toàn đại vũ trụ?” Lam Tiểu Bố có chút hoài nghi.
Mạc Vô Kỵ hít vào một hơi, “Tiểu Bố, chúng ta nhất định phải đến Đại Hoang thế giới, nhưng mà bây giờ nhất định không đi được. Trước khi chúng ta đến Đại Hoang thế giới, vì để bản thân không quên đi Hồng Quân lão tổ, chúng ta cần hạ xuống ấn ký trên đại đạo của mình. Chúng ta tu luyện đại đạo tự thân, cho dù có dạo chơi ở đại vũ trụ một thời gian rất dài mà quên đi Hồng Quân lão tổ, tương lai cũng có thể nhờ cái ấn ký này mà biết được mọi chuyện.”
“Ta nhớ ra rồi, khi ta vừa đến đại vũ trụ có mua được ngọc giản…” Lam Tiểu Bố đột nhiên lấy ra một cái ngọc giản, chỉ là trên ngọc giản này dột ngột ghi Đạo Tổ của Đại Hoang thế giới là Dương Thiên.
Lam Tiểu Bố vò tóc một lúc, hối hận nói, “Ta nên tiến vào trong thế giới của mình xem, chứ không nên lấy ngọc giản ra xem xét.”
Ở trong thế giới của mình, đạo tắc DI Vong của đại vũ trụ có mạnh đến đâu, cũng không thể nào ảnh hưởng đến, nhưng mà vừa lấy ra, bị đạo tắc ảnh hưởng, nội dung trên ngọc giản nhất định sẽ thay đổi.
Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố liếc nhìn nhau, tràn đầy kinh hãi. Cho dù đạo tắc Di Vong này không trải rộng ra toàn bộ đại vũ trụ, bố trí trong phạm vi thập phương thế giới, cũng là thủ đoạn vô cùng đáng sợ. Đừng nói là bọn hắn bây giờ, cho dù đến bước đại đạo thứ chín, bọn hắn có thể làm được như vậy không? Rất rõ ràng, không thể làm được.
Gạt tâm tư qua một bên, Lam Tiểu Bố nói, “Cú Mang đạo hữu, ngươi là bước đại đạo thứ bảy, ai khiến ngươi trọng thương như vậy, thậm chí khiến ngươi suýt chút nữa không thể đến được nơi này??”
Cú Mang là bước đại đạo thứ bảy, bây giờ đã giảm sút còn bước đại đạo thứ sáu, hơi thở trên người suy yếu. Có thể nói nếu như đến đây chậm một bước, chỉ sợ Cú Mang vĩnh viễn không thể đến được nơi này.
“Hắn nói hắn tên là Phương Xán, là bát tinh gì đó. Muốn bắt ta về DUy Củ thế giới, nói Sinh Cơ Đại đạo trên người ta đáng để hắn nghiên cứu.” Cú Mang thành thật trả lời.
Lam Tiểu Bố khó hiểu nói, “Duy Củ thế giới? Đây không phải là một thế giới khoa học kỹ thuật sao? Người của một thế giới khoa học kỹ thuật có thể đánh ngươi thành thế này?”
KHông chỉ Lam Tiểu Bố, Mạc Vô Kỵ cũng có chút khó hiểu nhìn Cú Mang. Văn minh khoa học kỹ thuật có lợi hại đến đâu, nhưng đến đại vũ trụ này, cũng kém xa văn minh tu chân mới đúng chứ?
Thất Trụ Thiên lên tiếng, “Lam đạo hữu, Mạc đạo hữu, các ngươi có biết trong mười thế giới, thế giới nào mạnh nhất không?”
“Chẳng lẽ không phải là Trung Ương thế giới sao?” Lam Tiểu Bố lập tức đáp theo bản năng. Lúc đầu hắn định nói là Đại Hoang thế giới, nhưng mà bây giờ Hồng Quân lão tổ của Đại Hoang thế giới đã biến mất rồi.
Thất Trụ Thiên lắc đầu, “Các ngươi sai rồi, thế giới mạnh nhất chính là Duy Củ thế giới, chính là thế giới văn minh khoa học kỹ thuật kia. Thứ bọn hắn đưa ra, thậm chí có thể hủy đi quy tắc thiên địa của một phương thế giới, có thể khiến một thế giới mất đi mọi sinh cơ. Cho nên, mặc dù Duy Củ thế giới không chú trọng tu đạo, nhưng mà ở đại vũ trụ này trên cơ bản không có ai dám trêu chọc.”
Giống như để chứng minh lời Thất Trụ Thiên nói, ngay khi Thất Trụ Thiên vừa dứt lời, một đạo quang mang như có như không xé rách cấm chế do Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ bố trí ra.
“Phá Tắc Kiếm khí…”Sắc mặt Cú Mang lập tức thay đổi trong nháy mắt.
Oanh! Tiếng sụp đổ truyền đến, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ cũng nhìn thấy rõ người đang đứng ở ngoài cửa, là một nam tử mặc áo trắng. TRong tay nam tử này nắm một thanh trường kiếm , trường kiếm này như có như không, thậm chí không khác gì một chùm sáng, nhưng mà cho dù Lam Tiểu Bố hay Mạc Vô Kỵ đều biết, đây không phải là ánh sáng.
“Chính là gia hỏa này truy sát ta một đường đến đây, quanh người hắn có một vòng sáng phòng hộ, hoàn toàn không thể nào đánh vỡ.” Cú Mang nhìn nam tử mặc áo trắng này, theo bản năng lui về sau mấy bước, trong giọng nói cũng có chút sợ hãi.
“Tiểu Bố, ngươi có phát hiện ra không, thứ gia hỏa này mặc là một loại quần áo mà mắt thường không thể nhìn thấy được, nhưng mà loại quần áo này lại không phải dùng pháp bảo luyện chế. Hơn nữa quần áo này còn cách thân thể hắn một khoảng cách nhất định, chắc hẳn là đồ vật công nghệ cao.” Mạc Vô Kỵ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận