Khí Vũ Trụ

Chương 1328 - Liên thủ chèn ép Thất Trận môn.

Toàn bộ Địa Cầu đều bị chấn động vì thú triều ở trấn Lương Khê, thú triều lần này thậm chí còn cường đại hơn cả lần thú triều ở rừng mưa Amazon mấy chục năm trước. Nhưng khác với lần thú triều ở rừng Amazon chính là, lần này thú triều ở Hoa Hạ đã bị chặn lại, còn là do hai người cản lại.
Sau khi tra ra được hai người này là đệ tử của Thất Trận môn, hầu như tất cả cường giả của các đại tông môn đều lũ lượt kéo về Thất Trận môn.
Bọn hắn đã điều tra ra, thứ chân chính đánh lui thú triều không phải là thực lực của hai đệ tử này, mà là hai món pháp bảo phòng ngự hai người này lấy được ở Luyện Tinh sơn mạch. Hai món pháp bảo này có thể đánh lui thú triều, vậy hai món pháp bảo ấy nghịch thiên đến mức nào? Phải biết rằng pháp bảo phòng ngự đó, cũng không phải là pháp bảo công kích.
Thất Trận môn có tài đức gì? Có thể có được loại pháp bảo đỉnh cấp này?
Trụ sở của Thất Trận môn nằm ở Đề Nguyên sơn mạch, thời gian Đề Nguyên Sơn mạch hình thành cũng không dài, chỉ mới hơn một trăm năm. Khác với Luyện Tinh sơn mạch, Đề Nguyên Sơn mạch hình thành qua một lần biển đụng và chen lấn lục địa mà thành, ở gần phía Đông bắc Hoa Hạ.
Bởi vì thời gian hình thành nên Đề Nguyên Sơn mạch tương đối ngắn, linh khí kém xa Kỳ Liên sơn mạch, thậm chí có thể nói là thiếu thốn, có rất ít tông môn muốn đặt trụ sở ở chỗ này. Thất Trận môn lựa chọn nơi này, có thể thấy được thực lực của tông môn vốn không lớn, đồng thời cũng không có ý muốn cướp đoạt tài nguyên tu luyện của những tông môn khác.
Nhưng mà hôm nay tông chủ Phú Khúc Sinh của Thất Trận môn, vẻ mặt buồn thiu ngồi tại chủ vị trong Tân Khách điện, trừ phó tông chủ Tiết nương tử còn có trưởng lão tông môn Hạ Đính.
Ngồi phía dưới trưởng lão Hạ Đính là hai đệ tử vừa mới vội vàng từ bên ngoài trở về, Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên. Chính hai người bọn họ đã đánh lui thú triều, cũng bởi vì hai người bọn họ mà đã đẩy môn phái nhỏ Thất Trận môn này vào trong cuộc phân tranh này.
Còn lại đều là khách, quan trọng là khách đến lần này, mỗi một người đều là nhân vận dậm chân một cái là cả Địa Cầu có thể rung chuyển.
Thần Quân Kiếm Môn, một trong năm đại tông môn của Địa Cầu, nghe nói đã lấy được một trong mười đại danh kiếm tên là Thần Quân Kiếm mà đặt tên. Tông chủ Phỉ Lưu là Hư Thần cảnh trung kỳ, một người là có thể diệt đi toàn bộ Thất Trận môn.
Côn Tiên tông, một trong năm đại tông môn. Côn Lôn phái, một trong năm đại tông môn. Tứ Hải Đạo Tông, một trong năm đại tông môn.
Còn có Thất Lâm cốc, mặc dù không tính là môn phái nằm trong năm đại tông môn, nhưng thực lực không hề yếu hơn năm đại tông môn một chút nào.
Càng khiến Phú Khúc Sinh lo lắng là, còn một tông môn tàn nhẫn nhất vẫn chưa đến, Lục Luân Đao Tông. Tông môn này nhất định sẽ đến, hơn nữa còn khí thế hung hăng lấy cớ mà đến.
“Ha ha, bây giờ Lục Luân Đao Tông không đến, có lẽ là không có hứng thú với hai món pháp bảo phòng ngự này rồi, chúng ta không cần phải đợi nữa. Phú tông chủ, ta nói trước đi, hai món pháp bảo phòng ngự này xuất hiện ở Luyện Tinh sơn mạch Địa Cầu, vậy thì mỗi một tu sĩ tu luyện ở Địa Cầu đều có phần. Bây giờ bị Thất Trận môn độc chiếm, có chút không ổn rồi.” Người đầu tiên nói chuyện chính là phó tông chủ của Tứ Hải Đạo Tông, Phí Chính Kỳ.
Mặc dù không ác liệt như Lục Luân Đao Tông, nhưng Tứ Hải Đạo Tông lớn mạnh cũng tràn đầy máu tanh. Nguyên khí Địa Cầu bộc phát, sau khi có thể tu luyện, tài nguyên tu luyện ở mấy đại dương lớn hầu như đều bị Tứ Hải Đạo Tông chiếm lấy.
Lục Bách Nguyên siết chặt tay thành nắm đấm, nhưng nàng biết rõ, so với những cường giả này, Thất Trận môn của nàng chẳng đáng gì cả.
“Ta ủng hộ lời Phí tông chủ nói, hai món pháp bảo phòng ngự này là từ Luyện Tinh sơn mạch mà ra, nên thuộc về giới tu đạo trên Địa Cầu. Đương nhiên, Thất Trận môn tìm được hai món pháp bảo này cũng có công lao, chúng ta lấy đi hai món pháp bảo này rồi thì cũng phải có bồi thường. Còn một chuyện nữa chính là, khi Thất Trận môn lấy được hai món pháp bảo này, có phải còn lấy được những thứ khác hay không? Chúng ta đều không biết, hy vọng Thất Trận môn có thể nói thật.” Một tên nam tử mặt chữ điền từ tốn nói.
Đây là tông chủ Cô Quân của Côn Tiên tông, Côn Tiên tông chính là đại tông môn đứng thứ hai sau Côn Lôn phái.
Phó tông chủ Tiết nương tử của Thất Trận môn mặc dù là một nữ tử, nhưng tính cách cũng rất nóng nảy, nàng vỗ bàn đứng lên, “Các vị đều là tông chủ và phó tông chủ đến từ các đại tông môn, Thất Trận môn ta trong mắt các vị không tính là gì cả. Nhưng ta không hiểu chính là, vì sao đệ tử của Thất Trận môn ta lấy được đồ, lại phải giao ra cho các ngươi phân chia? Tông môn các vị lúc trước không phải cũng lấy được không ít đồ tốt sao? Vì sao ta chưa từng thấy các vị lấy đồ ra chia thế?”
“Thế nào, Tiết phó tông chủ đang định dạy dỗ chúng ta sao? Vậy thì để Phí Chính Kỳ ta nhìn xem, là Thất Trận môn ngươi tiêu diệt chúng ta, hay là chúng ta tiêu diệt Thất Trận môn ngươi.” Giọng nói của Phí Chính Kỳ trở nên chua ngoa, kèm theo sát ý lạnh lẽo.
“Ha ha, có lẽ là người ta ỷ vào hai món pháp bảo kia thì có thể trực tiếp diệt được chúng ta cũng nên. Ngươi nhìn đi, người ta không phải còn có thể ngăn cản được toàn bộ thú triều ở Luyện Tinh sơn mạch sao?” Một giọng nói lanh lảnh truyền đến, tất cả mọi người không cần nhìn cũng biết dây là cốc chủ của Thất Lâm cốc Đông Phương Thừa.
Thực lực của Đông Phương Thừa cũng là Hư Thần cảnh, nhưng cực ít người muốn chọc đến hắn, con người này cực kỳ âm độc. Sau khi chọc đến hắn, phải phòng bị người này hãm hại bất cứ lúc nào.
Đoàn Tề Vũ đứng lên ôm quyền nói, “Các vị tiền bối, tông chủ, ta và Bách Nguyên sư muội lấy được hai cái dây chuyền này, thật ra không phải là từ Luyện Tinh sơn mạch có được, mà là một vị tiền bối cho chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận