Khí Vũ Trụ

Chương 767: Ngụy quân tử. (2)

Bọn người Mễ Ưu Lan lui ra sau không được bao lâu, hơn trăm pháp bảo phi hành đã liên tục xông đến. Nhưng mà sau khi những pháp bảo phi hành này đến thì không có một chiếc nào xông vào Hư Không Thạch.
Rất rõ ràng tất cả mọi người đều biết Lam Tiểu Bố nhất định đã bố trí Khốn Sát tiên trận trên Hư Không Thạch, nhưng có nhiều người ở đây như vậy, đương nhiên sẽ không sợ Khốn Sát tiên trận của Lam Tiểu Bố. Thế nhưng loại chuyện này không tới lượt bọn họ ra mặt, Đại Đế Thẩm Sâm của Thanh Phương Tiên Vực sẽ chủ động ra mặt.
Quả nhiên, Thẩm Sâm từ trong đám người bước ra, phía sau hắn có ba nam tử, một người trong đó Lam Tiểu Bố cũng biết, Tắc Vô Vân, cường giả Bán Thần thật sự. Bởi vậy có thể thấy được, hai người còn lại cũng là cường giả Bán Thần.
Trừ Thẩm Sâm ra, người thứ hai đứng ra chính là Tiềm Cung. Nếu như ánh mắt có thể giết người, hắn đã sớm chém Lam Tiểu Bố thành muôn ngàn mảnh rồi.
“Ta là tiên đình vương Thẩm Sâm của Thanh Phương Tiên Vực, trải qua mấy ngày mấy trăm tiên vực chúng ta bàn bạc, đã quyết định phân chia vị trí trên Hư Không Thạch lại một lần nữa. Bao gồm cả địa bàn của Thanh Phương Tiên Vực ta ở trong đó, tất cả những tiên vực, tông môn đang chiếm vị trí trên Hư Không Thạch xin mời rời khỏi Hư Không Thạch, để phân chia lại vị trí một lần nữa.” Sau khi Thẩm Sâm đến đây, không có tìm Lam Tiểu Bố gây sự trước, mà là bảo tất cả mọi người rời khỏi Hư Không Thạch.
CHín phần người trên Hư Không Thạch đã sớm biết kết quả, lúc này có không muốn rời đi cũng phải rời đi. Một số rất ít không muốn rời đi, nhưng khi nhìn thấy đại đa số người đã rời đi, bọn hắn mà không đi thì cũng chỉ có thể chịu chết. Rơi vào đường cùng, chỉ có thể rời khỏi Hư Không Thạch.
Giờ phút này phần lớn pháp bảo phi hành đều đang dừng bên ngoài Hư Không Thạch, cùng là tiên khí phi hành cực phẩm, tốc độ có khác nhau, nhưng cũng không rõ ràng như vậy.
Ánh mắt Thẩm Sâm nhìn về phía Lam Tiểu Bố, hắn lạnh lùng nói, “Ngũ Vũ Vương, ngươi không tham gia đại hội phân chia vị trí trên Hư Không Thạch thì cũng thôi đi, sau khi toàn bộ vị diện tiên giới đã quyết định xong phương án phân chia rồi, lại dám giở trò, giết người chiếm địa bàn. Hẳn là Ngũ Vũ Tiên Giới ngươi muốn đứng trên các tiên vực ở vị diện tiên giới chúng ta sao?”
Hầu như ngay khi Thẩm Sâm vừa dứt lời, Tiên Đình Vương Kế Mộc Ung của Càn Viêm Tiên Vực lập tức đứng ra nói, “Theo quy tắc mới mà chúng ta đã bàn bạc, người làm trái với phương án phân chia vị trí trên Hư Không Thạch, cho dù là ai, nhất định phải bắt lại, đồng thời đưa đến Thanh Phương Tiên Vực thẩm vấn.”
Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm Thẩm Sâm, từ tốn nói, “Bố gia nhà ngươi đã từng gặp qua không ít người không biết xấu hổ, nhưng lại chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ như ngươi.”
Rất rõ ràng là sau khi Thẩm Sâm biết Lam Tiểu Bố đã đến Hư Không Thạch rồi, mới thêm vào quy định xử phạt người làm trái phương án. Trên thực tế khi Lam Tiểu Bố cướp đoạt địa bàn của Tiềm Cung, phương án này còn chưa được quyết định xong.
“Tất cả mọi người đã tới chưa?” Thẩm Sâm nghiêm giọng hỏi.
Đây chính là muốn hợp tác tấn công.
Lam Tiểu Bố nhìn mấy trăm cường giả tiên đế đang bao vây bên ngoài, còn có rất nhiều cường giả tiên đế đang kéo đến, hắn bình tĩnh nói, “Các vị tiên đình vương, ta không tin lão thất phu Thẩm Sâm này lắm. Người này ngoài mặt nói một đằng, sau lưng làm một nẻo. Mọi người có biết tại sao ta lại xuất hiện ở đây không? CŨng là vì ta đã làm hỏng chuyện tốt của lão thất phu này, cho nên ngay trong đêm hắn đã dẫn người đến bao vây cửa hàng của ta, muốn giết chết ta ở Cấm Uẩn tiên thành. Chỉ là ta đây nhanh chân chạy mất, nếu không thì đã sớm bị lão thất phu này giết chết rồi. Nếu như mọi người tin hắn, nói không chừng một khắc sau hắn sẽ đâm sau lưng mọi người đấy.”
“Nói bậy nói bạ…” Kế Mộc Ưng tức giận quát lớn.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không đợi hắn nói xong, trực tiếp ném thủy tinh cầu ra.
Trong thủy tinh cầu ghi lại quá trình Thẩm Sâm dẫn theo một đám người đến vây giết bên ngoài cửa hàng của Lam Tiểu Bố, nhìn thấy hình ảnh rõ ràng trong hư không, sắc mặt Khổng Khải có chút tái nhợt.
Giờ phút này hắn khẳng định, Lam Tiểu Bố rất có thể là một tiên trận đế cấp chín. Nếu không thì không thể có chuyện bố trí Giám Sát Trận mà hắn lại không phát hiện ra.
“Khổng trận đế? Chuyện gì thế này?” Sắc mặt Thẩm Sâm âm trầm truyền âm cho Khổng Khải.
Khổng Khải hít một hơi, truyền âm nói, “Thanh Phương Đại Đế, nếu như đối phương không phải là tiên trận đế cấp chín, vậy thì có thủ đoạn đặc biệt bố trí Giám Sát tiên trận qua mắt chúng ta.”
Rất nhiều tiên đình vương đều theo bản năng lùi xa một chút, sự thật cho thấy Lam Tiểu Bố nói không sai. Thẩm Sâm ngoài mặt nói một đằng sau lưng làm một nẻo, vậy mà lại làm ra chuyện đi vây giết tiên đình vương của tiên vực khác. Có thể tưởng tượng được, nếu như bọn họ đắc tội với Thẩm Sâm, vật người bị vây giết không phải là bọn hắn sao? Từ giờ phút này, đã không còn người nào dám ở tại Cấm Uẩn tiên thành.
Lam Tiểu Bố tiếp tục nói, “Tên tiên đình vương Thẩm Sâm của Thanh Phương Tiên Vực này, thật ra chính là một ngụy quân tử. Ngụy quân tử này mà nói, một chữ ta cũng không dám tin. Cho nên ta quyết định tiếp nhận phương án phân chia vị trí trên Hư Không Thạch, ta sẽ phân chia lại một lần nữa. Ta hy vọng mỗi một tiên vực đều có một vị trí ở nơi này, có thể trực tiếp tiến vào bên trong bí cảnh Hỗn Độn. ĐƯơng nhiên, nếu như muốn đi theo tên ngụy quân tử Thẩm Sâm này đối phó với ta, ta tuyệt đối sẽ không khách sáo, vậy thì đảm bảo kẻ đó sẽ không có địa bàn trên Hư Không Thạch.”
“Vô Vân huynh, đợi lát nữa ta thu hút sự chú ý của Lam Tiểu Bố, ngươi và KHải KHoan thừa dịp Lam Tiểu Bố không chú ý, ra tay bắt hắn lại…” Thẩm Sâm truyền âm cho Tắc Vô Vân và Phó KHải Khoan, hắn cũng không tin hai cường giả Bán Thần ra tay, trong tình cảnh thế này mà Lam Tiểu Bố còn có thể chạy thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận