Khí Vũ Trụ

Chương 279: Tiểu Vạn Thọ sơn

Thiên Vân Tiên Môn mặc dù có thêm Vọng Nghênh Sơn, cũng có cơ hội bước vào hàng ngũ tông môn cấp bốn, nhưng mà tông môn lại không có một đầu linh mạch nào cả. Linh mạch của bọn họ đã bị Cổ Tinh sơn lấy đi, hơn nữa đó còn là một đầu linh mạch trung phẩm.
Tiểu Vạn Thọ sơn có linh mạch không phải là chuyện không thể, dù sao nơi này cũng từng là nơi sản sinh ra Uẩn Thần Quả. Loại linh quả như Uẩn Thần Quả, không có linh mạch thì làm sao có thẻ trưởng thành được?
Sau khi tiến vào trong Tiểu Vạn Thọ sơn, Lam Tiểu Bố lập tức cảm thấy cả người lạnh lẽo. Trước khi hắn bước vào đây, mặt trời vẫn chói chang, thế nhưng sau khi vào trong rồi, không thể nào cảm nhận được ánh nắng nữa, thậm chí càng vào trong thì lại càng lạnh hơn.
Khắp nơi đều là cửa hàng đã sụp đổ, đường đi còn lờ mờ vết máu, bên trong phế tích còn có một số xương cốt trắng hếu. Dù sao thì cũng đã chết mười mấy vạn người, có loại cảm giác lạnh lẽo thế này cũng không có gì lạ.
Ở Đạo Khẩu ổ, Cổ Đạo cực kỳ e sợ Nguyên Thần Nhân Tiên kia, nhưng ở nơi này, loại lạnh lẽo kia tựa như không hề có chút ảnh hưởng gì đến Cổ Đạo, nó vẫn xoay trái rẽ phải, tựa như rất rành đường.
“Chờ một chút…” Khi Cổ Đạo còn đang tiến về phía trước, Lam Tiểu Bố bỗng nhiên gọi Cổ Đạo lại. Hắn phát hiện thần niệm của mình bị áp súc đến hơn mười vạn dặm, hơn nữa đã không thể nhìn thấy rõ tình huống bên ngoài.
Cổ Đạo lại bới bới đất, Lam Tiểu Bố lập tức bắt được ý nghĩ của Cổ Đạo, linh mạch đang ở ngay phía dưới. Thần niệm của Lam Tiểu Bố xuyên thẳng xuống dưới, nhưng chỉ mới 50 mét thôi đã bị ngăn lại, có thể thấy được ở phía dưới đó có rất nhiều loại cấm chế.
“Làm không tệ.” Lam Tiểu Bố vỗ đầu Cổ Đạo, sau khi đi vào, thần niệm cúa hắn đã bị áp chế, rất có thể là do cấm chế tạo ra. Tiểu Vạn Thọ sơn đã từng là nơi người ra người vào tấp nập, có các loại cấm chế thần niệm là chuyện rất bình thường. Còn có thể ra ngoài được hay không, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không lo lắng.
Bây giờ điều quan trọng nhất đối với hắn chính là linh mạch ở bên dưới, lỡ như hắn đào ra được một đầu linh mạch trung phẩm, vậy thì phát tài rồi.
Bản thân hắn là một đại sư trận pháp cấp sáu, còn có Vũ Trụ Duy Mô, Tiểu Vạn Thọ sơn chỉ là nơi sản sinh ra Uẩn Thần Quả mà thôi, có thể có trận pháp cao cấp gì ngăn cản hắn chứ?
Lam Tiểu Bố lập tức cầm trận kỳ bắt đầu bố trí trận pháp, chọn lựa đầu tiên là muốn bố trí một Ẩn Nặc Trận, che giấu nơi này đi. Thứ hai là muốn bố trí Ẩn Linh Trận, nếu như vậy thì linh khí ở đây sẽ không bị lộ ra ngoài. Một khi hắn đào được linh mạch, hơi thở từ linh mạch tràn ra, sẽ thu hút cường giả đến đây, nhưng thế chẳng khác gì đang may áo cưới cho người khác.
Thời gian khá gấp gáp, Lam Tiểu Bố chỉ bố trí hai trận pháp cấp năm, Đáng tiếc không có Độn Thổ Phù, nếu mà có Độn Thổ Phù, vậy thì hắn có thể dùng Độn Thổ Phù để xuống dưới tìm kiếm linh mạch, bây giờ thì hắn chỉ có thể tự đào.
Cũng may cảnh giới của Lam Tiểu Bố là Kim Đan viên mãn, thần niệm cực mạnh, từ trong nhẫn tìm ra một cái xẻng linh khí hạ phẩm, hầu như mỗi một xẻng là có thể đào được sâu hai thước.
Bùn đất bị Lam Tiểu Bố ném ra ngoài, chỉ ngắn ngủi nửa ngày, Lam Tiểu Bố đã đào hơn hai trăm mét. Lúc này cho dù Cổ Đạo không đi cùng, hắn cũng có thể cảm nhận nơi tản ra linh khí.
Lại đào thêm nửa ngày nữa, xẻng linh khí đã bị ngăn lại. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét đến một bức tường, thần niệm của hắn dọc theo bức tường này di chuyển, rất nhanh đã phát hiện ra một cái cửa lớn. Bên ngoài cửa lớn cũng là bùn đất, không biết đã bị bao phủ bao lâu. Hơn nửa bên ngoài cánh cửa lớn này là đủ loại cấm chế, cũng đều là cấp năm trở lên.
Lam Tiểu Bố dễ dàng phá vỡ những cấm chế này, mượn nhờ xẻng linh khí trong tay dẫn theo Cổ Đạo bước đến cửa lớn.
Thứ khóa cửa lớn lại là một trận pháp cấp sáu, nếu như người bình thường đến đây, chỉ có thể mạnh mẽ phá vỡ. Nhưng mà một cái trận pháp cấp sáu, còn được bổ sung linh khí đầy đủ, muốn phá cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng đối với Lam Tiểu Bố mà nói, chỉ cần ném mấy chục trận kỳ xuống, hộ trận khóa cửa lớn lập tức bị phá vỡ, cửa lớn mở ra, linh khí nồng đậm đập vào mặt.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng bố trí hộ trận cấp sáu trên cửa lớn một lần nữa, thậm chí còn bày thêm cấm chế Ẩn Linh trận. Loại linh khí này nếu như truyền ra ngoài, cái cấm chế Ẩn Linh kia của hắn chưa chắc đã có thể ngăn lại được. Nếu như dẫn thêm một Nhân Tiên khác đến, thế thì hắn xong đời rồi.
Sau khi tiến vào cửa lớn là một tiểu viện có diện tích mười mấy mét vuông, Lam Tiểu Bố và Cổ Đạo đi xuyên qua tiểu viện, lập tức nhìn thấy mấy chữ, Thượng Quan gia từ.
Lam Tiểu Bố hơi sửng sốt, đây là từ đường thờ cúng tổ tiên của Thượng Quan gia?
Bước vào từ đường, xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố là một đại điện. Khiến hắn kinh ngạc là, nơi này không có bài vị, mà là từng dãy chỗ ngồi, những chỗ ngồi này được bày ngay thẳng ở hai bên đại điện, rõ ràng là một đại điện dùng để nghị sự.
Đối với chuyện nơi này là từ đường hay đại điện, Lam Tiểu Bố không thèm để ý đến, ánh mắt của hắn nhìn về phía bên phải, linh khí chính là từ bên này tản ra.
Cổ Đạo đã vọt tới trước, chỉ là rõ ràng phía bên phải có cấm chế ngăn cản lại, Cổ Đạo nôn nóng xoay vòng. Lam Tiểu Bố cầm trận kỳ, chỉ qua mấy phút, phía bên phải đã xuất hiện một cánh cửa nhỏ.
Sau đó là một đoạn đường nhỏ chín khúc, đi đến cuối đường lại là một cấm chế khác.
Lam Tiểu Bố mở cấm chế này ra, người còn chưa đi vào đã lập tức kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận